Những tưởng Tuấn Khôi sẽ bị ăn đấm, thế nhưng tình trạng bây giờ thì...
“Tuấn Khôi, cậu làm cái gì vậy hả?”
Vân Nhi bị kẹt giữa hai cánh tay rắn chắc của Tuấn Khôi, không thể thoát ra được. Cô ngơ ngác nhìn cậu. Cậu khẽ cười, đưa sát gương mặt đẹp trai lại gần gương mặt cô. Vân Nhi ngày càng thở mạnh, ánh mắt trở nên mờ nhạt đi, chân tay càng nhũn ra, gương mặt thì đỏ ửng lên. Tuấn Khôi cười thầm, không ngờ con bé này dễ bị quyến rũ ghê. Đôi môi cô khẽ mấp máy:
“Tuấn Khôi, cậu, cậu...”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT