Jamari còn chưa dứt cười, thanh âm bỗng tựa như bị siết cổ đột nhiên gián đoạn ở giữa không trung, Algol sau khi trút hết tinh lực liền thở phào nhẹ nhõm, đem nàng đá xuống giường.
Đùa sao? Đây là sạp vàng tứ trụ của vương giả, là do gỗ đàn hương vô cùng chân quý tạo thành, bên trên trải một mảnh da vô cùng hoàn chỉnh, là lúc hắn mười lăm tuổi tự tay đi săn và lột ra. Lại nói đến nữ nhân mỹ miều kia, một khi đã xài hết công dụng, làm sao còn xứng nằm bên trên?
Jamari biết rõ bản tính của Algol, eo nhỏ khẽ động, nên không bị đá trúng. Nhưng lại rên một tiếng có lệ, một thân không mảnh vải lăn vòng lao ra khỏi màn trướng, làm tên thám tử kia sợ tới mức vội đem tầm mắt nhìn đi nơi khác, không dám nhìn vào thân thể xích lõa lộ rõ từng tấc da thịt khêu gợi màu nâu đậm kia.
Algol tùy tiện với tay bắt lấy một tấm khăn nhung lau hạ thân, sau đó kéo màn che tơ vàng phủ xuống, hoàn toàn trở thành vị vương giả tài đức sáng suốt đang chăm chú ngồi nghe ngóng tin tức tình báo vào giữa trưa, nào còn thấy vẻ gì là vừa trải qua hoan lạc trước đó.
Màn che làm bằng tơ vàng rất mảnh, gần như trong suốt, mơ hồ có thể nhìn thấy gương mặt trẻ tuổi của Algol, dung mạo kia tuy không được xem là tuấn mỹ, lại có vẻ như thiếu niên chỉ hơn mười tuổi, nhưng là nếu như không có khóe miệng đáng khinh cùng cái lưỡi linh hoạt đang chuyển động kia, thì thật ra cũng có thể được xem là đoan chính.
“Nữ nhi của thần Haby sông Nile sao?” Algol sờ sờ cằm hỏi “Nàng ta đã gây ra chuyện tốt gì?”
Thám tử miệng lưỡi lanh lợi liền nói từ chuyện thần tích đến trận thảm bại vừa mới đây của nước láng giềng Hittite, nhưng Algol lại thất thần, trong cung điện vờn quanh một cỗ hương mạt dược nồng đậm, cùng dung nhan mỹ nhân tươi đẹp, làm cho tinh thần bay bỏng, khó lòng dứt ra. Hòa với cung điện xa hoa lộng lẫy kim quang, làm cho người ta hận không thể cúi đầu, gục ngã trong chốn ôn hương nhuyễn ngọc không muốn rời đi.
Trên bàn thảm chén ngổn ngang, là bữa ăn mà Algol đã dùng để bổ sung thể lực trước khi sủng hạnh nữ nhân. Nước rượu quả màu đỏ thẫm đổ đầy trên đất và thảm, cái chén đầu ngựa làm bằng vàng cũng đã lăn đi thật xa. Trong không khí còn thoang thoảng mùi hương hoa hồng, là từ trong chiếc bình trên mâm đựng trái cây lăn đổ ra khắp nơi. Chỉ có một chùm nho óng ánh trong suốt là được lọt vào mắt xanh của vị vương giả này, lúc Jamari ngồi ở bên cạnh hầu hạ hắn, đã lấy đến bồi bổ cho vị sủng phi mà hắn không mấy để tâm này.
Khi thám tử kia miệng đắng lưỡi khô nói xong một đống chuyện của Ai Cập, Algol còn chưa có phản ứng, Jamari đã nở nụ cười trước. Vị này cũng là một người mưu trí, với Algol vương có tính khí thay đổi thất thường, đã từng có rất nhiều tuyệt thế mỹ nhân ở trên tay hắn, nhưng chỉ cần làm chuyện gì đó mà hắn không như ý, mỹ nhân liền sẽ mất đi đầu của bản thân.
Chỉ có vĩ mỹ nhân da nâu này, mạnh mẽ lớn mật, làm việc phóng túng, nên vương cũng rất ưa thích nàng.
Jamari dùng ngón tay gợi cảm vẽ lên môi dày, khinh miệt nói: “Thần tích? Vương thượng a, trên đời này thực sự có thần tích sao? Nếu như là thực, theo Jamari nghĩ mà nói, thì chính là nữ nhân thi triển ma pháp ở trên giường a!!”
Algol liếc mắt ra ngoài màn trướng, hàn quang chợt lóe, hắn cười ‘hắc hắc’ nói: “Ái phi, ta đúng là thiếu ma pháp này của ngươi thì không ổn. Bất quá cuối cùng Ai Cập đang có âm mưu gì, ta vẫn là phải điều tra một chút.”
Cùng là vương giả, Algol thừa hiểu màn kịch này. Ngươi có thể dạy thần dân thờ phụng thần linh, nhưng chính ngươi cũng không được tín nhiệm, mà họ sẽ đem ngươi biến thành đứa ngốc lẩm nhẩm những thứ thần thần bí bí, thần điện bất quá chỉ là một thứ công cụ trong tay vương giả dùng để thống trị mà thôi.
Mỗi lần hắn dẫn theo quần thần đến thần điện dâng hương cho thần Ashur, trên mặt hắn luôn mang vẻ thành kính, tôn nghiêm làm cho mọi người cảm động vô cùng, nhưng kỳ thực trong lòng Algol không ngừng mắng to “Chó má!”
Nếu như trên đời này thực sự có thần linh, nhất định sẽ không để cho người tự cho bản thân là vương giả siêu phàm này sống thoải mái. Từ khi Algol được sinh ra, áp phía trên hắn luôn luôn là vị vương thái tử ca ca đang ở độ tuổi trưởng thành. Nếu như hắn cứ để mặc cho số phận của mình, thì lúc phụ vương hắn chết đi và vương thái tử đăng cơ, thi thể của hắn đã sớm theo dòng chảy xiết của sông Tigris mất dạng.
Cho nên khi hắn mưu phản soái vị thành công, lúc một đao cắt lấy đầu vương thái tử, trong lòng hắn hô hào gào to chính là “Algol vạn tuế!” mà không phải là “Tạ thần Ashur ở trên cao thánh linh!”
Algol làm việc vô cùng sạch sẽ, dứt khoát, ngoại trừ vị ấu đệ Sall nhát gan sợ phiền phức cùng hắn nương tựa lẫn nhau từ khi còn nhỏ đến lớn, những người thuộc dòng dõi vương thất, từ già đến trẻ, đều bị hắn một đao chém sạch.
Thần linh chết tiệt ở trên cao kìa, chính là vị thiên chi nữ vương được dân chúng hai bên bờ lưu vực Lưỡng Hà vô cùng tôn sùng, nữ thần của tình yêu và chiến tranh Ishtar, mọi thứ trên đời đều bác đại tinh thông, bất quả chỉ là một cái nữ nhân dâm phụ nơi nơi loạn đãng.
Cho nên, dù hắn tàn ác trảm thảo trừ căn tất cả cũng tốt hơn trông chờ vào một nữ nhân!
Lúc này Sall chậm rãi từ ngoài điện đi vào, sau khi nhìn thấy vương huynh cùng Jamari đã tách ra, mới nhẹ nhàng thở một hơi bẩm báo: “Vương huynh, sứ giả Hittite quốc đến.”
“Ha ha ha..” Algol tựa lưng vào thành giường, cười đắc ý nói “Quả nhiên không ngoài dự đoán của ta, hành động này của Hittite, nhất định là muốn cùng kết minh với quốc ta để ngăn chặn khu vực yếu đạo sa mạc Syria. Bằng không nếu như Ai Cập đồng thời tấn công mạnh mẽ cả đường bộ cùng đường thủy, thì Huvalli nhất định sẽ thật thảm.”
Sall bạo gan hỏi “Vậy có muốn hay không thỉnh vị kia đến chính điện?”
Algol vẫy vẫy tay “Thỉnh, đương nhiên là thỉnh! Ta không cùng Hittite kết minh chẳng lẽ lại đối với Ai Cập cách nhau một sa mạc rộng lớn kết minh? Bất quá nếu như Ai Cập thực sự đánh đến đây, chúng ta nhưng là chỉ ra chút ít binh lực cho bọn họ nhìn, không cần phải xuất ra binh lực mạnh mẽ như thế mới thú vị!”
Algol nghĩ cũng thật tốt, nhưng là nhà nhà đều có tính toán, hắn sảng khoái đồng ý hai quốc kết minh, cũng chính là cấp cho Izumin vương tử một nơi để ẩn núp trong sa mạc Syria, đợi chờ cơ hội thời cơ mà hành động.
Nhưng hiện tại đối với bọn họ mà nói, kết minh chỉ là thứ yếu, việc quan trọng là hiện tại hai vị này đều đang tính toán làm thế nào dưới tình trạng không được mời phải tham gia vào hôn lễ của Pharaoh Ai Cập.
Ai Cập là quốc gia cực giàu mạnh ven bờ Đại Lục Hải, lương thực đầy hai kho, cũng đủ đánh trận một năm. Cho dù không thể thu siêu cường quốc này vào tay, cũng có thể đánh đổi một phần lương thực phong phú trở về, cho nên khó trách các quốc gia xung quanh đều ở tình trạng hổ rình mồi.
Lại càng không thể hiểu được Menfuisu Pharaoh Ai Cập đang có tâm tư gì, mà để cho danh vọng của vương phi nhà mình truyền đến tai các láng giềng xung quanh. Không nói đến dung mạo thoát tục hiếm có và tài trí hơn người của Carol, ở tại thời đại dã man gió tanh mưa máu này, cho dù là Asisu nữ vương xuất thân cao quý, nếu như bị bọn nam nhân chết tiệt chiếm đoạt, nhưng cũng chỉ có thể tự trách mình số khổ, phải cam chịu bị người cường đoạt chiếm lấy quyền thống trị một nửa Ai Cập từ trong tay chính mình.
Bởi vậy cho nên, nếu như Pharaoh Ai Cập thuận lợi thành hôn, Carol liền trở thành một quả bóng, mọi người đều sẽ tìm cách tiến nhập Ai Cập, nghiên cứu quả bóng đó, tự nhiên sau đó đều sẽ muốn nhanh chóng thu nó vào trong tay. Chẳng những có thể là người đầu tiên thưởng thức nó, mà còn có thể đánh đổi được một khoảng tiền thưởng to lớn và một vùng lãnh thổ.
Vào thời khắc này, Carol đã trở thành một miếng thịt dê béo bở bị một đám nam nhân như sói như hổ rình mồi để mắt đến, trong số đó tất nhiên sẽ có Izumin vương tử đối với nàng vừa yêu vừa hận, còn có Algol vương luôn thầm nghĩ muốn đem nàng ra ăn sống nuốt tươi hưởng thụ tư vị khi đem nàng áp dưới thân, cùng với vô số ánh mắt tham lam khác.
Mà hai nhân vật chính đang bận rộn chuẩn bị hôn lễ, tựa hồ còn chưa có ý thức được vấn đề này.
Trong Sư tử điện, Hazas tướng quân đem bản đồ trải ra trên bàn nhỏ làm bằng ngà voi nói “Vương tử, mật thám của quốc ta đang mai phục ở các quốc gia đều có hồi báo, theo thời gian hôn kỳ của Pharaoh Ai Cập ngày càng gần, những quốc gia đó đều đã rục rịch chuẩn bị. Sự tình có vẻ phức tạp, lão thần đề nghị chúng ta vẫn là sớm ngày xuất phát, sớm bố trí an bài sẵn sàng để thuận lợi ra tay.”
“Ngươi nói cũng có lý, ngoài trừ hải quân Ai Cập đang chiếm đóng ở Sarigale, những con thuyền khác đều rút về bản địa luôn neo đậu ở cảng không rời đi, chúng ta nếu như muốn giả trang giống bọn họ lẻn vào quả thực cũng không dễ dàng...” vương tử cầm bút cỏ lau ở trên bản đồ Đại Lục hải chấm một điểm “Cho nên lần này chúng ta sẽ trực tiếp từ sa mạc hạ Ai Cập lẻn vào, Asisu nữ vương mặc dù hiện tại không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng nhất định đang căm hận nghiến răng nghiến lợi, phòng ngự của hạ Ai Cập nhất định có chỗ lơi lỏng, nhưng thật sự là tiện nghi cho Hittite chúng ta.”
Izumin đột nhiên nghĩ đến Luka đang phụng mệnh ẩn núp “Chúng ta tiến vào Ai Cập chính là bước đầu tiên của kế hoạch, nhưng nếu như trong vương cung không có nội ứng đáng tin cậy, như vậy mọi sự đều không xong.”
Nhắc đến việc này, Hazas tướng quân vui sướng cười nói “Luka thế nhưng thật sự là một người tài trí, hắn giật dây vài tên lưu dân Ai Cập vào trộm lăng tẩm của Nefenmert tiên vương Ai Cập, cũng vào lúc nữ nhi sông Nile cùng Menfuisu tranh cãi, thành công tranh thủ chiếm được cảm tình của nàng, hiện thời đã là tùy tùng bên người của vương phi tương lai!”
Này thật đúng là một tin tốt, Izumin một mặt lộ vẻ mỉm cười, trong lòng lại nổi lên lo lắng, nữ nhi sông Nile hồn nhiên thân thiện, lại dễ tin người như thế, nếu như làm một quốc gia chi mẫu, thật đúng là không phải phúc khí cho quốc gia đó. Tâm tư hắn xoay chuyển thật nhanh, đã nghĩ tốt tương lai sau khi đoạt được nàng vào tay, sẽ cho nàng cái vị trí gì.
Hắn đột nhiên hiểu rõ tâm tình dao động lúc này của bản thân, đồng thời cũng sáng tỏ vận mệnh của một quốc gia tuyệt đối không thể giao cho người không hề có lòng trung thành đối với Hittite, trong tay một nữ nhân vừa thiện lương quật cường vừa nhiều mưu ma chước quỷ kia. Hittite nếu như có một Tawananna như vậy, liền vĩnh viễn không được thái bình.
Trong lòng hắn lo toan, liền kéo áo choàng đứng lên, những ngón tay mạnh mẽ thon dài cuốn lại tấm bản đồ đang mở ra, thả lại vào cùng đống giấy trên giá. Chậm rãi đi đến trước cửa sổ, xuyên qua khung cửa sổ đầy những thanh đồng nhìn đến ở phía xa xa vô số tượng nhân sư cùng kim tự tháp, cùng với tiếng ca ngâm tụng thần dụ của thần điện từ xa xôi vọng lại.
Hattusa hùng tráng xinh đẹp hơn thế, đáng giá cho Izumin hắn dốc tâm huyết cả đời thủ hộ đến sức cùng lực kiệt.
Hắn ngưng thần tinh tế cân nhắc một chút, nói “Hazas, ta suy nghĩ kỹ, vẫn là quyết định mang theo Suqammumu. Chúng ta sẽ nhân cơ hội lúc diễn ra lễ hội săn sư tử trong hôn lễ, đó chính là nghi thức hôn lễ duy nhất cử hành ở bên ngoài. Suqammumu thân thủ tương đối tốt, bảo nàng giả trang thành thị nữ tiếp cận nữ nhi sông Nile, cùng với sự hỗ trợ của Luka, tiện hành động hơn so với đám nam nhân. Việc này tiệc đối không thể thất bại, bằng không khó có thể rữa sạch nỗi nhục của Hittite.”
Hazas tướng quân liên tục nói phải, lại cười nói “Vương tử muốn dẫn Suqammumu đi, nàng nhất định là cao hứng đến hỏng rồi.”
Ông nói cũng không sai! Ynanna hiện tại đang ở trong sườn điện của Sư tử điện, có phòng của riêng mình. Thời đại này vật tư thiếu thốn, cho nên là việc giải trí chỉ có hạn, Ynanna dường như là nhàm chán muốn chết. Bất quá chỉ là dường như, bởi vì mỗi ngày Mura đều sẽ tìm đến nàng “ngoạn”.
Ynanna đang trong tình trạng mông vô cùng đau đớn, cố gắng cầm một cây bút cỏ lau ở trên mặt phiến đất sét mỏng viết chữ như gà bới.
“Sai rồi!” Mura hét lớn một tiếng, một nhánh cây dài liền “ba” một tiếng quất vào trên mông Ynanna.
Ynanna ăn đau, đem phiến đất sét trong tay xoa nắn thành một quả cầu cao su bằng đất, Mura càng thêm giận dữ, ném nhánh cây muốn phạt Ynanna đi quỳ ở bên ngoài điện.
Hazas tướng quân chậm rãi thong thả đi đến trước cửa phòng Ynanna, thấy tình cảnh như vậy vội vàng ngăn cản “Ai ui, ta nói này Mura, ngươi cho dù nóng lòng cầu thành cũng không nên như vậy! Nàng mới đến vài ngày, ngươi lại cho nàng viết chính tả lịch đại vương phổ, cho dù là lão nhân ta cũng không thể viết đầy đủ a!”
Mura thấy sự tình bị cắt ngang, ở trên cánh tay Ynanna hung hăng nhéo một chút rồi buông tay nói “ Bảo nàng học hết, là vì muốn bảo nàng đem cả nhà Hittite vương cùng vương tử để trong lòng, ngươi nhìn ánh mắt nàng cả ngày loạn chuyển nhanh nhạy, vô cùng cơ trí, nếu như nàng có ý định xấu nào đó, vương tử phải làm sao bây giờ?!”
Hazas tướng quân vỗ vỗ bội kiếm treo ở thắt lưng, nói “Ta mang Suqammumu đi luyện tập một chút, lần hành động ở Ai Cập này nàng cũng có phần, cũng không thể để nàng ngay cả vài tên đầu trọc Ai Cập cũng đánh không lại.”
Nói xong, hắn lại lấy ra một thanh tiểu chủy thủ ném cho Ynanna “Mura, ngươi cứ yên tâm. Nếu nàng có tồn tại ý xấu, ta là người đầu tiên giết chết nàng.”
____________________
Lời tác giả: Mộ ông cha của Menfuisu bị đào ra, là những người luôn tin tưởng cuộc sống vĩnh hằng sau cái chết như Ai Cập thì không thể nào có chuyện tha thứ, khi Carol ngăn cản Menfuisu giết bọn trộm mộ, Luka cũng đứng ra thể hiện che chở… hoàn hảo tiện đường chiếm được hảo cảm đứng ở bên người nàng.
________________
Thỏ: Chương sau đến Ai Cập rồi, các nàng có hưng phấn không nào?!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT