Đây chính là chuyện cũ mà cả quốc vương và vương hậu đều không muốn nhớ lại, mỗi khi Huvalli nghĩ đến hoàng tỷ cùng tôn tử Getandas cơ hồ muốn đem Izumin tuổi còn nhỏ hại chết, cũng phụ lòng tin yêu của ông, ông liền hận không thể ra tay bóp chết hai cái con người vô liêm sỉ kia.
Nhưng là hội nghị ‘Pankus’ cùng vương quyền trong lúc đó đang hình thành xung đột đối lập, luôn lấy lí do là: Quốc vương có con nối dõi thật sự quá ít, cho nên thân tộc có thể giữ lại.
Hiện tại vương hậu nhắc lại chuyện xưa, Huvalli liền lạnh mặt nói “Hadette, nếu không phải nàng lòng dạ hẹp hòi, không thể quản lý hậu cung, thì ta làm sao lại có thể bởi vì vấn đề con nối dõi mà phải thụ động trước mặt hội nghị. Nàng nếu như có một chút tâm cơ, tùy tiện để nuôi lớn vài hài tử, để Izumin sau khi lên làm quốc vương giết chết hết là được. Luật pháp của tiên vương Telipinu chỉ có thể ngăn cản những người thừa kế tàn sát lẫn nhau, nhưng lại không quản quốc vương sẽ làm cái gì, rõ ràng là do sự ghen tị của nàng làm mất tiền đồ của Izumin.”
Hadette nghe nam nhân kia thế nhưng lại không phân tốt xấu mà đem sự tình toàn bộ đổ xuống trên đầu bà, liền mở miệng phản bác “Nếu như chàng ít ngoạn nữ nhân một chút…”
“Im miệng!” nói đến nữ nhân, Huvalli càng tức giận “Đều là nàng dạy nhi tử thật tốt, cho nên giờ đã mười chín tuổi, chẳng những chưa lấy thê tử, mà ngay cả nữ nhân cũng còn chưa chạm qua. Người khác ngoài miệng đều nói rằng hắn giữ thân trong sạch, nhưng ai biết sau lưng bọn họ đã cười thành cái dạng gì. Nếu như Izumin đối với nữ nhân tiến triển thuận lợi, thì làm sao lần này lại có thể dễ dàng bị yêu nữ sông Nile lừa, còn không phải là chuyện tốt do nàng làm! Là vương tử một quốc gia, phải cướp nữ nhân về bên cạnh, đó mới là tàn nhẫn cùng khí phách nên có của một quốc vương tương lai! Hắn tương lai là muốn trên chiến trường thì vẻ vang ngạo thế, ở trên giường thì dễ dàng chinh phục nữ nhân, với cái dạng của hắn hiện tại, khi trở về Hattusa, ngay cả hội nghị ‘Pankus’ hắn cũng không thể ứng phó xong.”
Vương hậu nghe được liền cứng họng, trong khoảng thời gian ngắn nhưng lại không có cách nào phản bác, điều này làm cho Huvalli trở nên tự đắc.
“Bảo Tyra bên cạnh nàng đừng phá rối nữa, đừng nói ta chướng mắt nàng, mà ngay cả bản thân Izumin cũng thấy chướng mắt.” Huvalli “hừ” một tiếng nói tiếp “Dám tư thông với gian tế địch quốc, trộm chìa khóa nhà tù, kém chút nữa thả cho yêu nữ sông Nile kia chạy thoát, nử nhân to gan lớn mật như vậy, nàng nếu như dám đặt ở bên người Izumin, không phải là đang muốn làm hại hắn?!”
Vương hậu cũng không biết việc này, hiện tại chợt nghe nói đến, liền “A”một tiếng, hai mắt trợn to kém tí nữa ngất đi. Bất quá nếu bà thực sự hôn mê, thì Huvalli cũng sẽ không một chút chùn tay tặng cho bà một bạt tai đánh tỉnh.
Nam nhân kia vẫn tức khí nói “Izumin là ‘Tuhukanti’ của Hittite ta, người thừa kế tương lai của quốc gia ta chỉ có hắn. Là Hittite hùng bá một phương trên cao nguyên Anatolia, bất quá chỉ là một cái Sarigale hải cảng, cũng không động đến phần cốt yếu của quốc gia, ta còn không để vào mắt. Ông đây cấp cho nhi tử đùa nghịch, một cái hải cảng vẫn là có thể.”
Lời này tuy rằng thô tục, nhưng cũng coi như là giải tỏa uất ức, vương hậu vốn sắp nước mắt tràn mi, lại cố gắng đè nén trở lại.
Bà kịp thời tỏ thái độ nói “Trong lòng chàng không có khúc mắc là tốt rồi, Izumin dù sao tuổi còn trẻ, nhất thời bị một nữ nhân mê hoặc, sớm hay muộn cũng có thể thanh tỉnh. Tyra thiếp sẽ đuổi về trong tộc, bảo thân tộc thiếp hảo hảo quản giáo lại, về sau bảo đảm sẽ không để cho các người ở trong vương cung nhìn thấy nàng. Sau khi trở về Hattusa, vô luận hội nghị ‘Pankus’ có nói như thế nào, thiếp làm Tawananna sẽ luôn nghiêng về phía chàng.”
“Điều kiện tiên quyết là ta phải hướng về Izumin.” quốc vương Hittite đối với việc này tỏ ra vô cùng mất hứng “Được rồi, nàng cũng biết đây là giao dịch, liền hảo hảo làm cho tốt giạo dịch này, không nên quản nhiều việc nữa.”
Không khí thoáng trở nên mềm mỏng trong thoáng chóc bị Huvalli đánh tan, từ sau khi nàng sinh ra Mitamune, hai người chưa từng đồng giường, mà tâm vương hậu cũng vì vậy mà trở nên lạnh nhạt trầm lặng.
Huvalli lại chợt nhớ đến khối bơ béo ngậy ở trong giàn nho kia, cũng không nguyện ý lưu lại nơi này lãng phí thời gian, bất quá cho dù hắn có nhớ nhung đến nữ nhân, cũng sẽ vì Izumin mà suy nghĩ cho đại cuộc.
“Mặc kệ hắn có thông suốt hay không, vì người nối dõi cũng tốt, nên cho hắn ngoạn một cái nữ nhân.” nam nhân kia đứng lên tùy ý phủi phủi y phục “Ta nhưng là lần đầu tiên nhìn thấy bên người hắn thu giữ nữ nhân, bất quá chỉ là một nữ nô, không cần phải phí tâm suy nghĩ, dùng xong rồi xử lí sau cũng tiện, nếu là Izumin thích, liền nhét vào trong vương cung của hắn đi. Đồ ranh con này, như thế nào đều thích những loại trước không ngực sau không mông?”
Vương hậu tuy rằng không tình nguyện, nhưng là lời Huvalli nói xác thực có đạo lý, đợi đến khi quốc vương rời đi, nàng liền sai người đi tìm Tyra.
Ynanna nhìn quốc vương Hittite cuốn áo choàng nhanh chân rời khỏi, khi đi ngang qua còn thoáng liếc nhìn bản thân nàng, trong lòng bỗng nhiên như có một trận gió lạnh thổi qua, không bao lâu sau trong điện vương hậu lại truyền đến tiếng khóc tê tâm liệt phế.
Tyra bị vài nữ quan mạnh mẽ có võ tha ra ngoài, móng tay cố gắng níu kéo thảm lông dê được bày ra trong điện, đem vật phẩm sang quý kia xé rách nát, nhưng cũng không thể làm vương hậu nổi lên lòng trắc ẩn, nàng lớn tiếng khóc hô nói bản thân là thật tâm thích vương tử, không hy vọng vương tử bị yêu nữ mê hoặc, cho nên mới làm ra chuyện sai trái như vậy.
Còn chưa kịp nói hết, Tyra đã bị bịt miệng, nhét vào trong một chiếc xe ngựa nhỏ, đem nàng tống trở về gia tộc.
Ynanna quỳ trên mặt đất không dám nhúng nhích, nhưng mà trước mắt nàng lại xuất hiện một đôi hài đầu nhọn cong cong, chính là thân tín Saniette của vương hậu đang đứng ở trước người nàng.
Bởi vì Sarigale hải cảng ở biên giới phía nam bị Ai Cập chiếm lấy, Huvalli sau khi mệnh lệnh cho đội ngũ chỉnh tề, liền để lại một nửa quân đội ở lại Cory đóng giữ thuận tiện giám sát người họ hàng kia, còn ông mang theo đội còn lại trở về thủ đô Hattusa.
Đêm hôm trước khi tiến vào vương thành, đội ngũ đóng quân trong rừng cây ở ngoại ô, trên trăm cái lều trại bao quanh một lều trướng xa hoa mỹ lệ ở giữa, trong doanh đèn đuốc cơ hồ sáng chiếu rọi cả bầu trời.
Quốc vương Hittite triệu tập tất cả tâm phúc của bản thân để thương thảo đối sách vào thành ngày mai, còn gọi cả vương tử đến, nhìn xem hắn có phản ứng gì.
Izumin vương tử từ sau trận chiến Sarigale, liền so với quá khứ càng thêm trầm mặc bình tĩnh, Huvalli từ trước chưa bao giờ tự mình thân cận với nhi tử, hiện tại nhìn thấy bộ dạng này của hắn, càng không biết nên nói từ đâu, chỉ đành phải phụng phịu nỏi “Izumin, con nghĩ giải thích với nhóm hội nghị như thế nào cho tốt?”
Vương tử đối với lời này không có mấy hứng thú, chỉ theo nề nếp trả lời cho phụ thân của mình “Sarigale hải cảng tổn thất 57 chiếc thuyền, thương vong hơn 200 binh sĩ, cung điện bị đốt cháy hầu như không còn gì, lãnh thổ đã bị Ai Cập chiếm lấy. Tổn thất ở hải càng cùng vàng trợ cấp cho binh lính đều xuất ra từ trong tư khố của con, về phần lãnh thổ bị mất đi, tự ta có thể đối với các cấp hội nghị giải thích.”
“Giải thích? Con giải thích cái rắm!” Huvalli nhìn đến nhi tử này có bộ dáng như vậy không khỏi giận dữ “Tư khố của con? Còn không phải là ông đây cấp!?”
Bởi vì trong nội trướng đều là người thân cận, vương thượng Huvalli thật không nể mặt mắng lớn, không nghĩ đến vương tử lại có một chút sửng sốt, từ khi có trí nhớ đến nay, hắn từ khi được mẫu hậu nắm tay dắt đi xuyên qua hành lang dài của cung điện Hattusa, học tập ngôn ngữ các nước, đọc qua vô số loại dụ họa thơ ca, luyện tập võ nghệ, nghiên cứu đạo làm quân vương, mặc dù là cùng Labaru đại sư đi du ngoạn nhiều năm, cũng không có đạt được nhiều sự chú ý của phụ vương.
Này chính là theo trong ấn tượng của hắn, lần đầu tiên bị phụ vương lớn tiếng mắng như vậy, Izumin ngây ngốc, Hazas tướng quân lại quay đầu cười rộ lên.
Huvalli nhìn nhi tử bùn nhão không thể trét tường, sờ sờ gương mặt đại hồ tử đã già của mình, cầm lên mật rượu nhuận nhuận yết hầu, mới tiếp tục rất có uy nghiêm giáo huấn “Lần này con đi Ai Cập, chẳng những không có tìm về được Mitamune, mà ngay cả tin tức xác thực việc Mitamune bị ngộ hại cũng không có, đây là cái sai thứ nhất của con. Con bắt con gái sông Nile làm tù binh, lại nhân từ nương tay, vừa không định giết chết cũng không đem nàng áp đến trên giường chiếm lấy, ngược lại còn để cho Menfuisu nhặt được tiện nghi, không quả quyết, đây là cái sai thứ hai. Hiện tại ta hỏi con tính làm sao bây giờ, con lại không hề có ý chí chiến đấu thầm nghĩ trước ra chất vấn, chịu đòn nhận tội, lại không nghĩ đến làm thế nào lấy lại mặt mũi, đây là cái sai thứ ba của con. Con nói thử cho ta xem, con định tính toán trả thù Ai Cập như thế nào?”
Trong lều vương thượng nhất thời tĩnh lặng chỉ còn lại tiếng hít thở, ngoại trừ đôi phụ tử tôn quý kia thì những người còn lại đều hồi hộp chờ đợi đến không dám thở mạnh.
Izumin suốt dọc đường đi luôn sa sút tinh thần tựa hồ bị phụ vương của bản thân hắt một chậu nước lạnh làm cho thanh tỉnh, vương muội Mitamune ở Ai Cập bị biến thành cát bụi, con gái sông Nile giờ phút này chỉ sợ đang nằm ở trong ngực Menfuisu hưởng thụ khoái lạc, mà chính hắn lại đang chờ đợi sự chất vấn của thần dân đối với hắn, mà vô cùng thương tâm lo lắng lại chính là những trung thần cùng với cha mẹ của hắn.
Huvalli cũng biết bản thân nhi tử luôn luôn là người trời sinh thông minh, nhưng cái vị vương hậu kia giáo quá mức nghiêm minh, mà lão già Labaru kia cũng chỉ có thể hiểu và giảng một chút ý nghĩ kì lạ cùng những lời nói vô căn cứ, ngược lại đem Izumin tư chất cực tốt giáo thành cái dạng người trẻ tuổi đã nhìn trước ngó sau, ôn hòa khiêm tốn. Cố tình ở cái thời đại này, các nước trong lúc tranh đoạt bá quyền, là chỉ dựa vào sắt cùng máu huyết của con người mà thôi.
Hắn chỉ lên bản đồ trên bàn nói “Nếu như ta đoán không sai, Ai Cập sau khi khải hoàn trở về, Menfuisu nhất định sẽ chuẩn bị hôn sự cùng yêu nữ sông Nile kia. Izumin, ta sẽ lại phái con lẻn vào Ai Cập, con chỉ cần nhớ rõ, thừa cơ hội hoàng cung Ai Cập đang chuẩn bị hôn sự, nghĩ biện pháp giết chết Menfuisu, nếu không được việc, cũng phải đem cái yêu nữ kia giết đi. Đợi đến khi Ai Cập đại loạn, chính là thời cơ cho Hittite ta ra tay.”
Chúng thuộc hạ liên thanh nói đại vương anh minh, Izumin nghĩ nếu muốn lập công chuộc tội, là vương tử một quốc gia lẻn vào Ai Cập ám sát, cũng không phải là chuyện vẻ vang gì.
Huvalli tựa hồ biết suy nghĩ trong lòng nhi tử, giơ ly rượu nói “Izumin, con tuy là nhi tử duy nhất của ta, nhưng ta cũng không nghĩ sẽ bắt ngươi ở lại trong cung điện này. Con nếu như không làm thất vọng danh hào ‘Tuhukanti’, liền làm một phen sự nghiệp vẻ vang quay về, nếu như có lỗi với danh hào này, liền mang theo thân này cùng danh hào này tìm kẻ thù làm một trận tử chiến, đây mới đúng là nam nhi của Hittite ta.”
Quốc vương này một phen lời nói hữu lực vang vọng khiến cho toàn bộ lều trại nóng nháo cả lên, một đám nam nhân tụ tập cùng nhau, đàm luận chiến tranh, máu tươi, vũ khí, đất đai, còn có những thứ khác đều bị hùng tâm tráng chí thiêu đốt không còn một mảnh.
Huvalli thấy con đã khôi phục thái độ bình thường không khỏi mừng rỡ, bệnh cũ liền nổi lên, nhưng ông cũng có ý huấn luyện vương tử tiến vào thế giới rộng lớn, miễn cho hắn tiếp tục bị những nữ nhân trước không ngực sau không mông làm cho ăn khổ đau.
Chỉ thấy ông vỗ vỗ tay, vài thị nữ mỹ mạo liền nâng bình rượu cùng sừng trâu làm ly uống rượu nối đuôi nhau tiến vào trong, dâng lên cho vị vương thống trị cả đế quốc cùng các vị quan lớn những vò rượu ngon.
Izumin chậm rãi uống cạn ly rượu lựu trong tay, môi giống như nghiễm màu máu đỏ tươi, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm bản đồ trên bàn, cả nửa ngày không di chuyển tầm mắt, ngoại trừ uống rượu, hắn hoàn toàn không để ý chút nào đến mỹ nữ tư thái ra vẻ xinh đẹp đang ở bên người.
Đây là lần đầu tiên quốc vương giữ chân vương tử lại trong yến hội có các mỹ nữ hầu hạ, Hazas tướng quân cùng Catahy đều ôm nữ nhân trong tay, nhưng cũng vụng trộm nhìn xem phản ứng của vương tử, cuối cùng mọi người đều thất vọng.
Huvalli cũng cảm thấy vô cùng phiền chán, ông vừa uống rượu vừa đưa tay sờ soạng lên mông căng tròn của tân sủng kia, nhưng là nhi tử của ông, đang ở độ tuổi thanh xuân xao động, lại đối với một cặp thị nữ đầy đặn kia không hề có phản ứng, đồ ranh con này đến tột cùng có phải là con hắn hay không a?
Vương hậu nghe thấy trong lều quốc vương có âm thanh nháo động, nghe Saniette báo tin ức về, liếc mắt liền hỏi “Nữ nô kia đâu?”
Saniette bỗng chốc liền đoán được tính toán của vương hậu, đưa sát lỗ tai bà trả lời “Đã dạy dỗ tốt lắm.”
“Vậy mang vào thôi.” tặng cho nhi tử của mình nữ nhân tự mình an bày, vương hậu cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng ngay cả quốc vương cũng đã đồng ý, bà chỉ có thể tận tâm tận lực.
Saniette cúi đầu nói vâng dạ, liền đi vào trong lều trại của nữ quan gọi Ynanna ra ngoài, thấy nàng đã mặc trang phục thỏa đáng, chỉ cho nàng chải sơ đầu tóc, trang điểm sẵn sàng liền đưa cho nàng một bầu rượu, đẩy vào trong lều của vương thượng, bảo nàng đi qua phụng dưỡng vương tử.
_______________________
Lời tác giả muốn nói: Có đôi khi ngẫm lại, vương tử chính là đứa nhỏ sinh ra trong một gia đình có vấn đề. Lão cha thì vô cùng háo sắc, lão mẹ thì lại tranh giành cung đấu, hắn khi tuổi còn nhỏ đã bị người ám sát, mới tám tuổi lại lưu lạc ở bên ngoài.
Hắn có khả năng học tập cực cao, võ nghệ cũng cao cường, nhưng vẫn là một người chưa thành thục, là đứa nhỏ trong lòng có tổn thương.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT