Đoàn Ngôn gần đây phải đi xã giao nhiều, thường thì sẽ không về nhà ăn tối. Bữa tối gần nhất mà chúng tôi ăn cùng nhau chính là lần đi ăn ở nhà hàng mừng bên nhau tám năm lần trước, nhìn lại cũng đã gần một tháng rồi. Gần đây hắn về tương đối trễ, có mấy hôm tôi ngủ rồi hắn mới về. Hắn học thạc sỹ xong mới ra công tác được hai ba năm, xem ra thủ trưởng rất coi trọng hắn. Hắn về muộn tôi cũng chẳng có ý kiến gì, chỉ là cái tên khiết phích khác người này đặc biệt có nguyên tắc, không tắm xong thì nhất định không lên giường. Thế cũng chẳng nói làm gì, chỉ là hắn đứng thôi cũng không xong, người cứ nghiêng nghiêng ngả ngả, càng chưa nói đến chuyện tắm; thấy hắn như vậy, tôi đành phải nửa đêm lọ mọ đứng lên đỡ hắn đi vào phòng tắm, vấn đề là tên này rất không an phận, cứ thích mượn rượu làm loạn, khiến tôi không khỏi hoài nghi có phải hắn cố tình hay không!
Hôm nay cũng đã khuya, đang mơ màng ngủ thì nghe thấy tiếng hắn mở cửa, chìa khóa phải tra đến mấy lần mới vào được ổ, nghe thấy tiếng bước chân hắn đi vào phòng, tôi liền giả bộ ngủ như không hay biết. Hắn nằm vắt qua bụng tôi, giống như bình thường tôi cũng hay nằm đè lên bụng hắn, hắn cứ luôn mồm kêu “Khoai tây, khoai tây”, mùi rượu ám lên người tôi. Còn tưởng hắn định mượn rượu giãi bày tâm sự, nhưng hắn lại chẳng lên tiếng nữa. Tôi nghĩ hắn ngủ rồi nên quay ra híp mắt nhìn, ai ngờ hắn đang nhìn tôi chăm chú, khiến tôi có chút 囧, thế là tôi liền mở to mắt, bày ra bộ mặt “Ờ thì em nhìn anh đấy, bây giờ anh thích thế nào”. Trứng muối cười cười, rồi hai tay bắt đầu sờ mó người tôi, tôi phát cáu với tên này, mắng: “Anh lại lên cơn động dục à? Sao không đi tắm đi?” Hắn cười khanh khách, sau đó lôi lôi kéo kéo tôi vào phòng tắm, nói là muốn tắm cùng nhau. Tôi đương nhiên không chịu, có ai một đêm tắm hai lần không! Hắn cũng chẳng nói chẳng rằng mà đè tôi lên tường bắt đầu giở trò, hai chân tôi mềm nhũn, cái nơi không nên cứng cũng đã cứng, không còn cách nào, tôi đành phải để hắn lôi vào phòng tắm, thế là lịch sử lại được lặp lại.
Nói đến lần đầu tiên của chúng tôi, thật ra hồi đấy còn rất ngốc. Khi ấy kỳ thi đại học mới vừa kết thúc, được nghỉ đến ba tháng, lại vừa biết người kia cũng thích mình, cặp đôi nào mới yêu mà chẳng muốn dính lấy nhau, thế là để che mắt mọi người, chúng tôi kéo nhau đi du lịch ở Lhasa.
Khi đó Tây Tạng còn chưa nóng như bây giờ, nơi xứ người không quá nhiều người đeo ba lô đi du lịch như chúng tôi. Ngày ấy đường sắt Thanh Tàng còn chưa có mở rộng, phải chuyển xe nhiều lần mới tới Lhasa, lúc đến nơi thì trời cũng đã ngả tối. Phòng đôi của chúng tôi chỉ có hai chiếc giường, một cái bàn gỗ và một phòng tắm, kém khách sạn nhiều lắm, nhưng cả hai cũng chẳng để ý. Tôi và hắn ăn cơm tối ở trong nhà nghỉ ấy, sau đó trở về phòng, đêm đầu tiên không có gì phát sinh, bởi vì đêm ấy Trứng muối bị ốm.
Sáng hôm sau tỉnh lại thì Trứng muối đã đỡ hơn rồi, tôi cũng yên tâm hơn nhiều. Thế nhưng lúc hắn tỉnh dậy thấy tôi và hắn nằm cùng một chỗ thì có chút ngạc nhiên, hắn nói tôi nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, tôi bảo rõ ràng là hắn kéo tay tôi không cho đi mà. Hắn không nói gì nhìn tôi, tôi cũng chẳng ngại mà nhìn hắn. Nhiều năm sau tôi và hắn cùng nhau xem ‘Frist love’, khi ấy tôi không khỏi xúc động, biết ‘Người mình thích cũng thích mình’ là cảm giác hạnh phúc đến vô cùng. Quay lại với buổi sáng ngày hôm ấy, hôm ấy sau khi cảm thán mối nhân duyên kì lạ của hai đứa, tôi thử to gan làm một chuyện – tôi hôn môi hắn.
Ban đầu tôi chỉ khẽ chạm một cái, còn sợ Trứng muối chê bai mình, không ngờ hắn lại nhìn tôi ngạc nhiên nói: Hóa ra hôn môi có cảm giác này! Đến lúc ấy tôi mới biết, hóa ra khi hắn cùng bạn gái kết giao còn chưa có hôn môi, khi ấy trong lòng không khỏi thỏa mãn, thế là tôi dựa vào người hắn, theo bản năng mà bắt đầu hôn sâu. Trứng muối ôm tôi rất chặt, thế nên, hai thanh niên mới lớn không tránh khỏi chuyện mà đứa con trai nào cũng gặp mỗi sáng. Hai đứa tôi nhìn nhau, Trứng muối nói, anh có thể sờ một cái được không. Tôi đoán có lẽ lúc ấy mặt mình đỏ đến độ có thể tích ra máu, nhưng tôi vẫn gật đầu. Hôm ấy chúng tôi phóng ra trong tay đối phương, lúc tắm Trứng muối ôm tôi khàn giọng nói: Em là của anh.
Sáng hôm ấy, chúng tôi theo bà chủ nhà nghỉ đi đến đền Jokhang, Trứng muối lớn lên có hơi đen, nên được rất nhiều người ở đấy mến, mấy bác gái ở đó nhiệt tình chúc hắn khỏe mạnh hạnh phúc, còn có một bác gái đưa cho hắn một ít tiền, bà chủ nhà nghỉ giải thích, làm như vậy có ý nghĩa là chúc phúc, hắn đưa “chúc phúc” chia cho tôi một nửa. Sau đó chúng tôi đi uống trà ngọt, đi dạo ở Barkhor. Vì không đi theo đoàn nên không phải lo chuyện thời gian, tôi và hắn cứ thong thả mà đi như vậy. Tối ấy, cả hai ghép hai cái giường đơn lại thành một giường lớn, cùng giải quyết cho nhau, cùng ôm nhau ngủ.
Khi đó tôi và hắn không có khái niệm 0 và 1, cả hai cùng từng thích con gái, nhưng không có kinh nghiệm gì, nói đúng hơn là ngoại trừ đối phương ra thì chưa từng thích người đồng giới nào cả, cho nên cả hai đều khẳng định mình không phải là cái 0 kia. Tôi và hắn chỉ mới tìm xem qua tài liệu chứ chưa từng thử, cho nên chuyện ai là 1 trở thành vấn đề hết sức phức tạp, từng tranh cãi kịch liệt, cũng không thiếu những lần dùng vũ lực để đấu tranh, cuối cùng cả hai quyết định mỗi người làm một lần. Nhưng trên thực tế, bởi vì yêu đối phương, chỉ cần là người kia là được, chuyện ai 0 ai 1 cũng không quan trọng nữa. Đương nhiên đến giờ tôi vẫn còn có chút xấu hổ, bởi vì tôi làm 0 tương đối nhiều.
Năm ngoái Trứng muối theo lãnh đạo đi công tác ở Tây Tạng, lúc có thời gian rảnh, hắn tìm tới nhà nghỉ bình dân ngày ấy. Nhà nghỉ năm ấy bây giờ đã lớn gấp đôi, cơ sở vật chất bên trong cũng khá hơn nhiều. Trà ngọt đã được tăng giá lên, Barkhor chật ních đầy du khách, hắn cũng đến đền Jokhang, nhưng không gặp được bác gái “chúc phúc” năm ấy. Thế nhưng hắn nhìn thấy bà chủ nhiệt tình ngày xưa, bà ấy thì đã quên hắn rồi, hắn nói nhiều năm trước cùng vợ mình đi tuần trăng mật và đã ở lại đây, còn xin chụp ảnh cùng bà ấy. Lúc hắn đưa ảnh cho tôi xem, tôi bất mãn hỏi, em là vợ của anh từ lúc nào?
Hắn cười bảo: Có rất nhiều chuyện đã thay đổi, tỷ như nhà nghỉ trở nên lớn và có nhiều người hơn, bà chủ nói tiếng phổ thông cũng tốt hơn trước; nhưng cũng có những việc vẫn cứ vẹn nguyên, trà ngọt uống vẫn rất ngon, bà chủ nhà nghỉ vẫn rất nhiệt tình. Giống như nhiều năm như vậy, tôi và hắn vẫn ở cạnh bên nhau, ban đầu là như vậy, hiện tại là như vậy, sau này cũng sẽ là như vậy. Em cũng biết cả đời này anh không thể lấy vợ, nhưng em là người bạn đời mà anh chọn, trong mắt anh, anh đã sớm nhận định em là vợ của mình, trước đây, hay cả sau này, cũng sẽ không thay đổi.
Những lời này, tôi vẫn luôn nhớ kỹ, một chữ cũng không quên.
—
Bộ này edit khó quá huhu ;____; có lỗi gì mọi người cứ nhắc mình nha ;v;
Chú thích.
Phim Frist love: là một bộ phim Thái, còn được biết với tên Crazy Little Thing Called Love. Đây là một bộ phim tình cảm lãng mạn nhưng cũng không kém phần dí dỏm hài hước. Bộ phim kể về tình yêu trong con mắt của những người trẻ tuổi, những người lần đầu tiên được trải nghiệm nó, và nó đã ảnh hưởng cũng như truyền cảm hứng đến cuộc sống của họ như thế nào. (Nguồn wiki, dịch tạm ;v;)
(Phim này có anh Mario Maurer đệp trai, chắc nhiều bạn cũng biết anh này ;v;)
Lhasa: là một khu (quận) của địa cấp thị Lhasa, Khu tự trị Tây Tạng, Trung Quốc Quận bao gồm khu đô thị của Lhasa vad các cùng phụ cận với tổng diện tích 525 kilômét vuông (203 sq mi) và dân số năm 2003 là 150.000 người.
Jokhang: Chùa Đại Chiêu, Đại chiêu tự là ngôi chùa theo Phật giáo Mật Tông Tạng truyền nằm trong trung tâm phố cổ Lhasa, nằm trong danh sách di sản thế giới của UNESCO từ năm 2000 thuộc Lhasa, là một ngôi chùa nổi tiếng ở Barkhor. Chùa nằm trên đường Bát Giác Nhai (Barkhor) – lấy Đại Chiêu tự làm trung tâm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT