Sở dĩ Dinos có thể nhặt Gaia từ trong phi hành khí rơi trước cửa nhà, theo lời của hắn mà nói, chỉ do đời trước sống không tốt đời này xui xẻo, mới nhặt về một người như vậy, thật sự rất lỗ vốn.

Mặc dù như thế, hắn vẫn kéo Gaia về nhà.

"Phí ăn ở, phí tiền điện nước, phí quần áo."

Hắn ngồi xổm bên giường, cầm bút "sột soạt" viết trước mặt Gaia đang nửa sống nửa chết: "A, tiền thuốc men của anh cũng phải chi trả. Như vậy tính toán tổng cộng liền hết xxxx vạn ngân hà tệ, hôm nay tôi có lòng tốt bớt cho anh, đưa tôi —— ừm, xxxx vạn là được rời."

Gaia nửa sống nửa chết: "....." Tại sao cậu không đi cướp luôn đi?"

Dinos liếc mắt: "Tại sao anh không đi chết đi?"

Số tiền này cuối cùng cũng không thu vào túi Dinos được, nguyên nhân rất đơn giản, đòi tiền Gaia không có, chỉ có một cái mạng.

Vì một chữ, nghèo.

"Thật sự anh là đại thiếu gia nhà nào đó à? Sao lại nghèo như vậy?"

Dinos vất vả băng bó vết thương cho y còn không ngừng oán giận: "Vụ này lỗ nặng rồi, anh nên lấy thân báo đáp tôi đi."

Gaia: "....."

Dinos nhướng mắt nhìn y bị quấn một đống băng vải, cuối cùng "hừm" một tiếng: "Thôi quên đi, lấy nhan sắc của anh đến lấy thân báo đáp cũng không thể gọi là lấy thân báo đáp, phải gọi là lấy oán trả ơn."

Gaia: "....."

Y nghĩ có một ngày y nhất định chết ở chỗ này, không phải là chết vì vết thương trên người, mà là bị người này làm cho tức chết.

Nhưng mà cuối cùng y cũng không bị bức chết thành công, bởi vì tuy Dinos hay nói ghét bỏ, nhưng cũng không có bán Gaia bị truy nã ra. Mặc dù bán đi có thể kiếm được một số tiền lớn, đủ để đắp vào phí thù lao của Dinos.

Khi hắn thấy trên mạng phát lệnh truy nã, cũng chỉ "hừm" một tiếng, sau đó đưa cho Gaia đang nằm trên giường xem: "Anh thiếu nợ tôi gấp đôi."

Gaia bình tĩnh nhắm mắt dưỡng thần, coi như không có nghe thấy.

Nghe thấy cũng không có tiền trả, không trả tiền chính là không trả tiền.

Mấy tháng sau, đại thiếu gia dưỡng thương tốt, có thể xuống giường.

Sau khi xuống giường, chuyện đầu tiên y làm chính là chạy ào vào phòng tắm, tắm rửa thoải mái một phen. Mấy tháng này bởi vì nguyên do vết thương không thể dính nước, đều là Dinos ở bên cạnh y, cầm cái mà hắn gọi là "Khăn lau" lau người cho y, dưới tình huống y không xác định đó có phải là khăn lau hay không, đối với một đại thiếu gia yêu sạch sẽ đúng là sống không bằng chết.

Y đang tắm, Dinos liền đi ra ngoài mua thức ăn. Đến khi Dinos xách từng túi từng túi trở về thấy trên sô pha có một nam nhân vừa lạ vừa quen đang ngồi thì ——

Dinos: "... Anh đẹp trai, anh là ai?"

Gaia từ từ quay đầu qua, nhíu mày nhìn hắn: "Cậu nói xem?"

Dinos: "....."

Vốn cho rằng cứu về một người nam nhân xấu xí như quỷ, không nghĩ tới đảo mắt liền biến thành anh đẹp trai... Hắn cảm giác mình phải cần an tĩnh một chút.

"Dù cho anh có đẹp trai tôi cũng mặc kệ! Thiếu tiền của tôi cũng không thể không trả!"

"Được."

Gaia đứng dậy, dựa vào ưu thế cao hơn Dinos nửa cái đầu vây Dinos trên cửa, còn nở nụ cười đẹp đến mị hoặc: "Hiện tại liền trả?"

Dinos khẩn trương: "Anh anh anh anh muốn làm gì —— "

Gaia nâng cằm hắn lên, hai người cách nhau chỉ vài tấc, dường như sắp chạm vào nhau: "Lấy oán trả ơn thì thế nào?"

Dinos: "....."

"Phắc!"

Dinos vội mở cửa phòng, chạy trối chết.

So với trộm còn nhanh hơn.

Lúc đó Gaia ngồi xổm trước cửa, cười muốn tắt thở.

Sinh hoạt ở chung giằng co một trận, chiến tranh lại lần nữa nổ ra, Gaia nói muốn đi tòng quân, hỏi Dinos có muốn đi chung hay không.

Hơn nửa đêm bị đánh thức, Dinos u oán nhìn y, nói một câu "Tạm biệt không tiễn", sau đó ngã xuống giường ngủ tiếp.

Ngày hôm sau tỉnh giấc, Dinos bị dọa đến hô một tiếng "Mẹ nó", thiếu chút nữa ngã từ trên giường xuống.

Gaia ngồi ở chỗ điều khiển quay đầu nhìn hắn, mỉm cười: "Tỉnh?"

Dinos mờ mịt: "Tôi đang ở đâu?!"

Cái địa phương quỷ gì hắn thật sự không biết! Hắn phải về nhà!

Gaia nói: "Phi hành khí, chính là là chiếc rơi trước cửa nhà cậu." Bởi vì hư hỏng quá nặng mà bị Dinos kéo đi sửa chữa, ngày hôm qua vừa lấy về.

Dinos hơi suy sụp: "Tôi quản cái phi hành khí gì của anh! Tại sao tôi phải ở chỗ này! Tôi muốn về nhà! QAQ"

Gaia bình tĩnh nói: "Đồ của cậu tôi đều mang đi, nhà của cậu... Xin lỗi, hiện tại có thể đã không còn."

Dinos: "Vì sao?!!"

"Kẻ thù chính trị của cha tôi tìm tới, bọn họ phái người đến giết tôi, cậu cũng thành mục tiêu."

Gaia chuyển sang hình thức lái tự động, đi tới trước mặt Dinos: "Nếu như hôm qua chúng ta không đi, hôm nay không biết chết như thế nào rồi."

Dinos: "Gạt người! Ngày hôm qua anh rõ ràng nói là đi tòng quân! Tưởng tôi không nghe được sao?"

Gaia nhíu mày: "Tôi rõ ràng nói là cậu trốn nhanh lên một chút, cậu nghe lầm rồi."

Dinos: "....."

Dinos hét lên: "Khốn nạn! Tên lừa gạt! Vương - bát - đản!"

"Ngoan."

Gaia vỗ vai hắn, tâm tình rất tốt: "Tôi không có lừa cậu, tôi thật sự muốn tòng quân, cũng xác thực muốn trốn đám người kia. Cậu cũng không có khả năng ở lại nơi đó, lý lịch của cậu đã bị bọn họ nắm trong tay, ở lại nơi đó, bọn họ tìm không được tôi sẽ bắt cậu khai đao."

Dinos tiếp tục hét lên: "Anh vong ân phụ nghĩa! Anh lấy oán trả ơn!"

"Nếu như tôi thật sự vong ân phụ nghĩa sẽ không mang cậu theo, cậu xem, tôi còn cố ý mang cho cậu một người máy mô phỏng cậu thích nhất —— "

"Đó không phải là người máy mô phỏng! Đó là hàng thủ công a đồ khốn nạn!"

"Được rồi, hàng thủ công. Nhưng mà cái loại này không phải có hồi mấy trăm năm trước ở địa cầu sao? Nói thật tôi không nghĩ rằng cậu lỗi thời như vậy."

"Anh mới lỗi thời! Cả nhà anh đều lỗi thời! Rõ ràng đẹp như vậy!"

"Ừ, rất đẹp. Cho nên bây giờ cậu nguôi giận rồi sao? Nguôi giận rồi thì mau tiếp thu hiện thực đi."

Gaia đem cái thứ được gọi là "Hàng thủ công" đến trước mặt Dinos lắc lư qua lại: "Ít ra tôi còn có thể bảo vệ cậu —— trên chiến trường."

Dinos đoạt lấy thứ đang lắc lư trước mặt: "Lão tử không cần ra chiến trường! Tôi rõ ràng là người kỹ thuật a!"

Lời nói này là sự thật, Dinos không am hiểu đánh đấm, nhưng lại có sở trường về sửa chữa. Một nửa phi hành khí của Gaia đều là do Dinos tự tay sửa chữa, cuối cùng không đủ tài liệu mới đưa đến tiệm để tu sửa mấy thứ còn lại.

Nếu như không bị tài liệu hạn chế, bằng vào một mình hắn có thể trong vòng vài ngày, đưa cho Gaia một cái phi hành khí mới tinh —— đây là lời nói nguyên bản của Dinos.

"Không ra chiến trường cũng được, ở biên cảnh, loại người sửa chữa máy móc như cậu rất được hoan nghênh, dù sao, ở đây chiến hỏa xảy ra liên miên."

"Nghe anh nói như vậy tôi càng không muốn đi! Anh đi đi! Chúng ta tách ra!"

"Đây là phi hành khí của tôi, thân ái, cậu muốn từ trên cao vạn thước té xuống sao?"

"... Khốn nạn!!!"

Mặc kệ thế nào, cuối cùng Dinos cũng không có biện pháp nào đành phải tiếp nhận thực tế, dừng chân ở một tiểu đội ở biên cảnh.

Kết quả như Gaia nói, Dinos xác thực rất được hoan nghênh. Trong quân đội không có bao nhiêu sắp xếp, một thợ sửa chữa như hắn đã được coi là rất cao cấp. Bởi vậy vừa đến Dinos nhận được đãi ngộ rất tốt, so đi so lại, Gaia bị thủ trưởng chèn ép thì đáng thương hơn nhiều. Nếu như không phải được Dinos liên tục bảo vệ, tình cảnh của y còn có thể thảm hại hơn.

Chẳng biết lần thứ mấy bị cấp trên cướp chiến công đáng ra phải thuộc về mình, Gaia hoàn toàn bùng nổ.

Tình cảnh bạo phát chính là y đánh cấp trên gần chết, sau đó lại bị tay sai của cấp trên đánh cho gần chết.

"Sao anh lại ngốc vậy? Sao phải cậy mạnh cùng ông ta làm gì!"

Bôi thuốc cho y, Dinos cảm thấy vô cùng đau lòng: "Cùng lắm thì bỏ đi! Này, ngày mai chúng ra rời đi đi!"

Gaia không nói một lời.

"Dù cho bị gọi là đào ngũ cũng không sao, dù sao anh lợi hại như thế đến chỗ nào cũng có tương lai thôi."

Dinos chọt chọt ngực y, cảm giấc người dưới run lên: "Ôi chao ôi chao, ở đây bị thương sao?"

Gaia hất tay hắn ra, biểu tình có chút thống khổ: "Cậu đừng sờ lung tung!"

Dinos nổi giận: "Anh có thái độ gì đó! Tôi hảo tâm bôi thuốc cho anh, anh còn không cảm kích!" Dừng một chút, thấy Gaia chính xác bị thương không nhẹ, không thể làm gì khác hơn là nói: "Ở đây rốt cuộc có bị thương không? Không thấy vết thương a!"

Gaia trầm mặc.

Dinos nhíu mày: "Thương tổn đến xương?" Nói xong lại cúi người muốn kiểm tra, hơi thở ấm áp phả lên da, kích thích mãnh liệt làm ánh mắt Gaia tối xuống, ánh mắt nhìn về phía Dinos không thể kiềm chế mà sinh ra chút gì đó.

Dinos mở to mắt nhìn Gaia nổi lên phản ứng: "....."

Gaia nắm cổ tay hắn, đáy mắt tràn ngập dục tình: "Dinos —— "

"Tôi đi, anh đừng nên như vậy!"

Dinos bị dọa giật mình, thoáng cái hất tay Gaia, nhảy sang một bên: "Anh, anh —— "

Trong mắt hắn không che giấu được khiếp sợ cùng vô cùng kinh ngạc, nhìn kỹ còn có thể thấy... Chán ghét.

Như một chậu nước lạnh tạt xuống đầu y, lửa nóng lúc nãy liền bị dập tắt.

Gaia cứng ở nơi nào đó, nhìn về Dinos, ánh mắt sáng tối bất định, khí tràng cả người dần trầm xuống, giống như dã thú tức giận, lúc nào cũng có thể xé nát người.

Dinos không có dũng khí đối diện với y, chạy trối chết.

Thời điểm trốn tránh không có nói ra lời gì ác độc.

Chỉ có hoảng loạn, cùng né tránh.

Gaia không hề cử động, y chỉ yên lặng nhìn Dinos bỏ đi.

Cứ như vậy yên lặng nhìn, cho nên đi "Rầm" một tiếng, Dinos chạy ra khỏi căn phòng này.

Hắn đi, để lại cho Gaia tuyệt vọng vô tận. Phần tuyệt vọng này rất sâu, sau khi y cứu Dinos từ tinh cầu Vega ra cũng không có biến mất, thậm chí ngày càng sâu.

Y cứu người yêu của mình ra, lại phát hiện người mình yêu không hề muốn thân cận với y. Bất luận y làm cái gì, giữa bọn họ đều có một tầng xa cách, vĩnh viễn không thể vượt qua.

Lúc trước khi Clate đưa ra yêu cầu đính hôn thì, y dường như đáp ứng không chút do dự.

Nếu như y có thể dựa vào cơ hội này để leo lên đến địa vị tối cao, y sẽ buông tha Dinos.

Nếu như thực sự Dinos không yêu y, cưỡng ép như vậy có ý nghĩa gì? Còn không bằng buông tha hắn, để hắn rời đi, không chừng Dinos sẽ vui vẻ hơn.

Sau đó...

Gaia hối hận.

Khi y thấy Dinos bị Lanser bắn ngã vào trong ngực y, thì y thực sự hối hận.

Hối hận không có bảo vệ hắn lúc đó, hối hận không có đi tìm hắn, hối hận... Buông tay hắn.

Chờ tới khi y biết mình hối hận thì, y thấy, để lại cho y chỉ có phần mộ lạnh băng của người kia, đứng lặng hồi lâu trước phần mộ lạnh lẽo trên tinh cầu hiu quạnh kia.

Dinos từng nói đó là cố hương của hắn, cố hương bị tinh cầu Vega phá hủy.

Gaia mai táng hắn tại cố hương của Dinos, nhìn hắn từng chút từng chút nằm lại trong lòng đất, bị từng lớp đất vùi lấp, cuối cùng, không nhìn thấy nữa.

Lúc y rời đi, không quay đầu lại.

Bởi vì y biết, dù cho mình quay đầu lại, người kia cũng không trở về.

Vĩnh viễn... Cũng không quay về.

Theo ghi chép, thượng tướng Gaia cả đời không lập gia đình, khi qua đời, năm ấy bốn mươi mốt tuổi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play