Trong đầu xuất hiện ý nghĩ này, Ngu Tiểu Mạc bị chấn động một chút.

Có thể nào tự đem chính mình trở thành nhân vật "Vợ...Bị cướp" đi?

Trên mặt hắn xuất hiện lúng túng, lập tức bị Mạc Sở chế trụ cằm, híp mắt đầy nguy hiểm nói: "Biểu tình của em bây giờ là gì?"

Ngu Tiểu Mạc nhanh chóng lắc đầu: "Không có gì."

Tay y nắm cằm của mình, đáng tiếc cũng không có cảm giác gì. Mặc dù như thế, Ngu Tiểu Mạc cũng làm theo bản năng hất cằm lên nghênh hợp với y.

Thấy bộ dạng ngoan ngoãn của hắn, ánh mắt Mạc Sở hơi nhu hòa, liền cúi người nhẹ nhàng hôn lên mặt hắn một cái: "Ta sắp đến rồi."

Giống như trên mặt thật sự có chút ấm áp, mặt Ngu Tiểu Mạc hơi ửng đỏ, gật đầu.

Hai người lẳng lặng nhìn nhau một lúc, đều có thể thấy tâm tình gợn sóng trong mắt đối phương.

Một lát sau --

"Tại sao anh lại kêu người trói tôi lại?" Còn nhốt ở nơi như vậy?

Ngu Tiểu Mạc đã sớm muốn hỏi vấn đề này, chỉ là vì ngại bầu không khí ban đầu nên không tiện mở miệng, hiện tại nhìn Mạc Sở như thế nào cũng không chịu nói, không thể làm gì khác hơn là chính mình hỏi trước.

Vừa hỏi ra hắn liền hối hận, bầu không khí hương diễm đều bị câu hỏi không đúng lúc này phá vỡ, nhưng mà, Mạc Sở lại bày ra bộ dạng làm theo phép tắc: "Em chẳng lẽ không biết vai chính gắn máy theo dõi trên người em?"

Ngu Tiểu Mạc: "A?" Thật sự là hắn không biết.

Mạc Sở hừ một tiếng: "Hắn biết em đang ở đâu, còn tưởng là ta trói em tới, hiện tại phỏng chừng là là hiện giờ đang ở trong khoang thuyền vì chuyện em bị bắt đến nơi dơ bẩn này mà tức giận ngút trời đi."

Ngu Tiểu Mạc chần chừ liền nói: "Kỳ thực nếu như bị ép buộc đến cái nơi tối tăm này, tôi cũng sẽ không vui."

Mạc Sở không chút do dự nói: "Ta quản em có vui hay không làm gì."

Ngu Tiểu Mạc: "....."

Mạc Sở lại nói: "Đây là trừng phạt của em, ta đã vì em mà không vui mấy tháng."

Ngu Tiểu Mạc thấy y nói cực kỳ có đạo lý, không thể làm gì khác là "Ừm" một tiếng, dời đi cái đề tài này, lại nhịn không được hỏi: "Nhưng tại sao anh muốn thay đổi kế hoạch của chúng ta? Không đúng, tại sao anh muốn chạy đến đây?"

Đại chiến sắp đến, hắn vốn tưởng rằng Mạc Sở sẽ xuất binh đánh tinh cầu Elan, không ngờ rằng y lại xuất hiện ở đây. Mà Gaia, dường như cũng đang đi về phía hắn --

"Em biết em ngủ bao lâu không?"

Mạc Sở thản nhiên nói: "Liều thuốc kia có thể để cho người khác hôn mê nửa tháng, mà em ngủ một tuần. Tuy rằng thời gian ngắn đi không ít, nhưng cũng đủ mở ra hào quang vai chính, trong trận đại chiến kia trổ hết tài năng, hoàn toàn vang danh khắp tinh cầu.

Mấy câu ngắn ngủi lại ẩn chứa lượng tin tức to lớn, hình như tinh cầu Elan chiến thắng, hình như Gaia nổi danh, còn Mạc Sở? Tinh cầu Vega bị đánh bại sao?

Ngu Tiểu Mạc ngẩng đầu còn muốn hỏi gì đó, Mạc Sở lại cắt ngang lời hắn: "Ta lập tức sắp đến, qua đó rồi sẽ giải thích cho em."

Y nói lập tức chính là lập tức, đóng máy truyền tin đợi thêm một chút nữa, cửa phòng tối được mở ra,

Một tia sáng hắt vào, Ngu Tiểu Mạc thấy thân ảnh người kia xuất hiện cạnh cửa, nhanh chóng bước sang bên này, sau đó một tay bế hắn lên.

Mặc Sở chôn mặt trên cổ Ngu Tiểu Mạc, hít một hơi thật sâu, sau khi cảm giác được tràn đầy hơi thở của hắn mới ngẩng đầu lên nhìn, quan sát một lúc lâu, cuối cùng cau mày nói: "Làm sao bị trói lại vậy?"

Sau khi cắt lòi hắn còn bồi thêm một câu: "Quả nhiên gầy, xem ra nam nhân kia không có tiền, nuôi không nổi em."

Ngu Tiểu Mạc ngơ ngác bị y ôm vào ngực, nhất thời còn chưa phản ứng kịp, cũng không nghe thấy Mạc Sở nói cái gì.

Trên máy truyền tin nhìn thấy y là một chuyện, chân chính nhìn thấy y bị y ôm vào trong ngực lại là một chuyện khác. Người này tỏ tình đến nay vẫn còn vang bên tai, giống như bọn họ mới chỉ xa nhau có một ngày một đêm, hoặc có thể nói chưa xao giờ rời xa nhau.

Ngu Tiểu Mạc nhịn không được ở trong ngực Mạc Sở cọ cọ, trong lòng thỏa mãn.

Người này thích mình.

Mình muốn như vậy.

Chỉ thích một mình mình.

Mấy tháng không gặp, người trong ngực lại nhu thuận như một con mèo, ngoan ngoãn meo meo hai tiếng, còn chủ động cọ cọ trong ngực y, hiển nhiên, Mạc Sở bị biểu hiện xuất sắc của Ngu Tiểu Mạc lấy lòng.

Cong cong khóe môi, y ôm người đi ra khỏi nhà xưởng, dọc đường nói không ít, đều là giải thích cho Ngu Tiểu Mạc.

Trong thời gian ngắn hắn ở tinh cầu Elan, Mạc Sở liền bất động thanh sắc mà đi một bước khống chế tinh cầu Vega, cuối cùng khởi binh tạo phản, dễ dàng chiếm lĩnh hoàng cung không hề có năng lực phòng ngự, sau đó khai chiến với tinh cầu Elan.

Trận chiến này giằng co một tuần, trong lúc đó không biết tại sao Gaia thu được quyền khống chế quân đội, thống lĩnh mấy vạn binh sĩ lấy ít đánh nhiều chiến thắng bọn họ, làm tinh cầu Vega tổn thất nghiêm trọng, mà Gaia đánh một trận thành danh

"Trận chiến này hiện còn đang tiếp tục, nhưng mà sẽ không duy trì được lâu."

Mạc Sở lúc nói không để tâm chút nào, giống như trận chiến này không có liên quan gì đến y: "Dựa theo cách nói sau này, ta dẫn binh chạy tới chiến trường tinh cầu Elan, giữa đường bị Gaia chặn giết, chiến tranh không lâu sau đó bởi vì người khởi xướng là ta chết đi mà kết thúc."

Y nói rất thờ ơ, Ngu Tiểu Mạc lại nghe đến run sợ trong lòng: "Có ý gì? Làm sao anh biết chuyện sau này? Không, không phải! Trên đường dẫn binh chạy tới tinh cầu Elan... Chính là ở chỗ này?!"

Mạc Sở gật đầu: "Tiến độ của em không phải sắp đầy rồi sao? Nơi này chính là địa phương kết thúc."

Mặc dù đã sớm chuẩn bị xong để kết thúc nhiệm vụ, mà khi hắn chân chính sắp đạt tới, Ngu Tiểu Mạc vẫn có chút bối rối: "Vậy anh... Nếu như anh thật sự đã chết rồi, không đúng, nếu như nhiệm vụ của anh kết thúc, nhiệm vụ của chúng ta đều kết thúc -- "

Còn có thể gặp mặt sao? Còn có thể gặp mặt ở thế giới kế tiếp sao? Hay là nói, phải hoàn toàn tách ra?

Một cỗ cảm xúc không muốn cùng thất vọng xông lên đầu, Ngu Tiểu Mạc cảm thấy khó chịu không nói ra được. Hắn nhìn Mạc Sở, hy vọng có thể có được đáp án từ y.

Mạc Sở lại lảng tránh vấn đề này, chỉ trấn an mà vỗ vỗ lưng hắn: "Giá trị cừu hận của vai chính còn một điểm nữa là đầy, cho nên ta muốn mang em theo, chính là bởi vì muốn kế hoạch của em mau chóng được thực thi." Đồng thời, cũng là muốn cùng hắn rời đi. "Chết" chung một chỗ so với đối phương "Chết" lẻ loi thì tốt hơn nhiều.

"Nhưng anh —— "

"Em muốn hỏi ta tại sao lại biết chuyện phát sinh sau này đúng không? Bởi vì ta mở ra kỹ năng thứ ba."

Mạc Sở không để cho Ngu Tiểu Mạc có cơ hội chân chính hỏi ra vấn đề muốn nói, giành nói trước: "Hiện tại ta có thể thấy hướng đi của cốt truyện ở thế giới này, cho nên ta biết được kết cục, đồng thời đi trước một bước, đi tới nơi này nghênh đón kết cục của ta."

Thuận tiện mang người của mình đi theo, cùng nhau ở một chỗ, không bị người mơ ước.

Cùng lúc đó.

Gaia nhìn tinh hải mênh mông trước mắt, ánh mắt băng lãnh, không mang theo nửa phần dao động.

"Thượng tướng."

Có người nhẹ nhàng đi tới bên cạnh y, nói: "Đã xác định được vị trí người kia, nhưng lập tức sẽ tiến vào địa phận tinh cầu Vega, chúng ta —— "

"Tiến lên."

Gaia lạnh lùng nói: "Hắn ẩn nấp ngay biên cảnh, chiến trường của chúng ta, chính là ở chỗ đó."

"Vâng."

Có lẽ là lời của y có lực chấn nhiếp, vị thiếu tá trẻ tuổi kia dấy lên hưng phấn trong đáy mắt, xoa xoa tay đợi chiến thắng ở chiến dịch kế tiếp.

Gã rời đi, Gaia đứng tại chỗ, không nhúc nhích nhìn ngân hà mênh mông xa xa, giống như một pho tượng kiêu hùng.

Tinh cầu Vega không thể ngờ người tinh cầu Elan dám trực tiếp đến xâm lấn biên cảnh của họ, trên thực tế phần lớn binh lực của bọn họ đã dồn sang chiến trường chính diện ở tinh cầu Elan, căn bản không có binh lực dư thừa để phòng vệ biên cảnh.

Đây là một sai lầm cực kỳ cơ bản, loại người như Lanser không có khả năng phạm phải.

Nhưng Lanser vẫn đang phạm sai lầm này, đồng thời còn sai rất triệt để.

Gaia đấm một quyền vào mặt tường lạnh như băng, máu dọc theo nắm tay chảy xuống, nhiễm đỏ một mảnh thuần trắng.

Thù giết cha, hủy quốc, mối hận đoạt ái.

Lanser, mày thật sự nghĩ tao vẫn là Gaia trước kia sao?

Trong mắt Gaia tràn ngập tơ máu, lúc này nhìn Gaia rất dữ tợn đáng sợ, giống như dã thú, rống giận muốn xé nát tử địch đã đoạt đi vật trân quý nhất của mình.

Bởi vì quá mức phẫn nộ, Gaia không chú ý tới ở đầu hành lang phía sau y, có người đứng.

Ái Nhã lẳng lặng nhìn người đàn ông kia, cho dù đứng xa như vậy, vẫn có thể cảm giác được phẫn nộ đầy sát ý không thể bình ổn trên người y.

Tại sao y muốn phẫn nộ? Có người nào có thể làm y hận đến như vậy?

Ái Nhã cúi đầu nhìn chiếc nhẫn trên tay mình, đây là cha cô giao cho cô, nghe nói là lễ vật của người đàn ông này cho mình.

Nhẫn đính hôn của bọn họ.

Trầm mặc vài giây, cô lắc đầu, giống như lúc tới, yên lặng rời đi.

Kỳ thực cô cũng chả để ý phải gả cho ai, sinh ra trong một gia đình quý tộc, ái tình không đáng nhắc tới.

Vị tướng lĩnh tuổi trẻ tài cao tiền đồ vô lượng kia, đối với nhà huân tước mà nói sẽ là một người chồng tốt, mà bản thân y, cũng cần một thế lực hùng mạnh giúp đỡ.

Hôn nhân lợi ích mà thôi, cô không yêu Gaia, Gaiai cũng không yêu cô, vừa vặn ghép thành một đôi, theo như nhu cầu.

Ái Nhã mang nhẫn vào tay, lại cẩn thận từ trên người lấy ra một sợi dây chuyền, trên mặt dây chuyền đính một viên hột xoàn hình trái tim nho nhỏ, rất đẹp, lóe ra ánh sáng rực rỡ.

Cô đeo dây chuyền vào cổ, sờ sờ viên hột xoàn kia, nhẹ nhàng nở nụ cười.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play