Trong sương phòng Tứớc Thiên tay ôm Trương Dạ Yến tay dùng lực mạnh mẽ ôm chặt nàng, nếu không ôm chặt hắn sợ nàng sẽ chạy khỏi hắn.

_"Buôn ta ra mau đồ xấu xa!"

Trương Dạ Yến tức giận nàng lớn giọng hét vào mặt hắn: đồ cầm thú nguoi buông tay ra mau, bàn tay nàng dùng hết sức đấm vào lưng hắn, nàng vùng vẫy muốn ra khỏi lòng hắn.

Lực của nàng thật không nhỏ, Tứớc Thiên rất đau nhưng cố gồng mình cho nàng trút giận, vì hắn biết mình có lỗi rất lớn với nàng.

Trương Dạ Yến đấm đá vùng vẫy liên tục, nàng khóc lóc, mà tên xấu xa này vẫn không chịu buông ra người nàng ra.

Dạ Yến tức giận trợn mắt nhìn hắn hét lớn: " thân thể ta ngươi đã cướp đoạt rồi, ta cũng đã thỏa mãn dục vọng của ngươi rồi, nợ nần giữa ta và ngươi, xem như ta đã trả xong cho ngươi rồi.

_Vì vậy ngươi hãy buông tha ta, để ta đi khỏi đây, ta không nên ở lại đây nữa, dù không có chỗ ta cũng sẽ đi khỏi, ta không thể sống với loại người như ngươi.

Tứớc Thiên ôm chặt lấy nàng hắn cuối đầu ghé vào tai nàng thủ thỉ: " ta yêu nàng nhiều lắm, ta thật xin lỗi nàng vì chuyện đã làm " ta thật lòng muốn được sống cùng nàng đến ngày tóc bạc, nàng xin hãy hiểu cho lòng ta có được không?.

Dạ Yến nghiến răng liền nói:

_không ta phải đi, ta thà gả cho một người nghèo, còn hơn làm đồ chơi cho nhà quyền quý như ngươi, ta không gả cho ngươi ta phải đi.

Dạ Yến dùng hết sức lực có trong lúc này, nàng đấm thật mạnh vào lưng hắn, làm cho máu trong người hắn chảy ra từ khóe miệng.

Tước Thiên lúc này hắn thật sự đã nổi giận khi nghe nàng nói, nàng không gả cho hắn, mà còn muốn rời khỏi hắn, gương mặt hắn nổi đầy gân xanh, đỏ cơ thể rung lên bần bật vì quá giận, đôi mục quan đỏ ngầu nhìn chẳng khác gì ma vương.

Tứớc Thiên nhìn thẳng mặt nàng hắn gào lớn:

_"Không!... nàng không được đi đâu cả!"

_"Tại sao! nàng hét vào mặt hắn hỏi?"

Tiếng thét của nàng làm cho cơn giận của hắn được đưa lên tới đỉnh điểm, hắn nhìn nàng nói lớn: " vì nàng là người của ta, nàng không được đi khỏi đây, không được rời khỏi tầm mắt của ta.

Dạ Yến hai mắt cũng đỏ ngầu vì cơn giận, nàng thét vào mặt hắn: ta làm gì là người của ngươi? Ngươi đừng có mơ.

Ta không thích ngươi, nàng hét lớn nhìn hắn.

"Ầm...ầm "

Lời nói của nàng như sét đánh vào tim hắn, lúc này tâm hắn đã hoảng loạn cùng tức giận, hắn sợ mất nàng, " không được, không thể nào như vậy.

Nét mặt băng lãnh, hắn nở nụ cười nhếch mép, đôi mắt như chim ưng rình mồi hắn nhìn nàng, miệng khẻ nói: nàng không thích ta, nhưng thân thể của nàng khao khác ta sờ lên người nàng, lúc nãy không biết ai lớn tiếng rên rỉ dưới thân ta?.

Trương Dạ Yến nghe lời nói này, mặt nàng xấu hổ liền đỏ ngầu, hắn nhìn thấy nàng như vậy, miệng liền cười lại nói:

_Nàng phải ở lại đây với ta cả đời, đừng mơ rời khỏi đây.

Dạ Yến lắc đầu phản đối nói: " không ta không thích ngươi, cả thân thể ta cũng chán ghét ngươi!"

_Nàng được lắm, nàng nói thân thể nàng ghét ta sau,vậy hãy thử xem sao, dứt lời Tứớc Thiên cuối xuống hôn cắn xé lên môi nàng, luồn lưỡi vào trong miệng nàng ngậm mút lấy vị ngọt ngào đó, Dạ Yến liền vùng vẫy kịch liệt, hắn tháo dây đai lưng cột hai tay nàng ra sau, bế sốc người nàng, đặt lên giường dùng hai tay xé nát y phục trên người nàng rách thành nhiều mảnh nhỏ, lộ ra trước mặt hắn thân thể nàng trắng trẻo mềm mại, đôi gò bồng trắng trẻo mềm mại đung đưa trước mặt hắn, sự ham muốn cơ thể nàng cũng vì giận mà trở nên cuồng bạo.

Hắn nhìn nàng không nói gì, liền cởi bỏ y phục của chính mình, hắn đè lên nàng, dùng miệng ngậm một bên gò bồng đang đung đưa, dùng miệng mà liếm mút, hắn dùng răng nanh hơi nghiến nơi đầu nhụy hoa xinh đẹp của nàng, tay kia cũng xoa nắng bên gò bồng còn lại, hắn dùng ngón tay khều nhẹ nhàng trên đầu nhụy hoa làm cho Dạ Yến lúc này không chịu nổi phải nghiến răng rên nhẹ.. Ừm..hắn nhìn nàng cười mỉm, lưỡi tiếp tục du ngoạn trên cơ thể nàng, hắn liếm mút tới đâu, nàng phản ứng đỏ lên đến đó, da gà nổi lên từng chập từng chập, hắn trượt thân xuống chính giữa chân trắng trẻo của nàng, bàn tách mở rộng đôi chân nàng, nơi u cốc đẹp mê hồn liền hiện ra trước mắt.

Tứớc Thiên mê mẩn nhìn, dùng hai ngón tay tách lớp cỏ mượt mà ra, tách nhẹ hai cánh hoa mềm mại, viên trân châu ẩn núp bên trong hé lộ, hắn cuối đầu vào đó, dùng lưỡi mút thỏa thích vị ngọt ngào từ trong hoa huyệt mềm mại chảy ra, lưỡi cứ từ chậm đến nhanh, đánh vào viên trân châu bé xinh của nàng.

Dạ Yến rùng mình vì bị kích thích, ừm.. Nàng rên rỉ cả người cong lại lên đỉnh, hắn tiếp tục ra sức làm nàng phải cầu xin hắn, dùng móng tay cái hắn khều nhẹ lên viên trân châu, khều đều đều nhẹ nhàng từ chậm đến nhanh, còn tay kia hắn đâm vào hoa huyệt, tiết tấu ra vào từ chậm, đến nhanh.. ừm..á, nàng rên rỉ lớn hơn, nàng thở dốc nói: " ta khó chịu lắm, dừng lại đi mà " hắn như không nghe vẫn ra vô mạnh hơn nhanh hơn..á..á, và khi tiếng thét chói tai của nàng vang lên, hắn biết nàng đã lên đỉnh lần nữa, nước ái dịch chảy ra từ hoa huyệt rất nhiều, hắn thích thú mà liếm mút thỏa mãn, không bỏ xót tí nào.

Đúng lúc này hắn bất ngờ đẩy mạnh vật to lớn cao ngạo của nắn vào sâu bên trong hoa huyệt của nàng..ừm.. một tiếng rên thỏa mãn của cả hai người hoa huyệt chặt chẽ hút lấy hắn làm chút nữa hắn buông gươm đầu hàng rồi, hắn ráng kiềm chế, và liền ra sức luật động mạnh mẽ, mỗi lần ra vào đều đâm sâu vào bên trong, đến cuối đái hoa huyệt của nàng làm cho cả người Dạ Yến tê dại.

Cả người rung rẫy nàng rên rỉ lên tiếng cầu xin: dừng lại đi, ta chết mất..ừm.. lại một cơn tê dại ập tới, nàng bị hắn dày vò đến độ chịu không nổi ngất xỉu, hắn lúc này cũng vừa vừa lên đỉnh..Ừm.. hắn phóng thích tấc cả mầm mống vào bên trong người nàng, hắn muốn nàng có con của hắn, hoan ái qua đi hắn mệt mỏi nằm xuống bên nàng nhẹ nhàng nhắm mắt ngủ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play