Ở trong Diêm phủ có một bóng người con gái đang hát.Giọng hát rất hay như tiếng đàn du dương bên tai.Cô có mái tóc màu tím nhẹ bay trong gió.Đôi mắt hai màu tím và xanh huyền ảo.làn da trắng hồng như da em bé.Tay trái của cô là hình Tử liên Hoa(hoa sen tím).
-Chị!!!
-Hạ Băng!!!
Từ đằng xa có hai bóng người một nam một nữ.Đó là em của cô-Bạch Vũ,và con gái của Diêm Vương-Mạn Châu.
-Có chuyện gì sao?
-Không có!Nhớ chị hai thôi!
-Hạ Băng à!Tớ có một cuốn tiểu thuyết rất hay!Cậu đọc nha!
-Umh!Được tớ đang rãnh!
Mạn Châu đưa cho cô cuốn tiểu thuyết rồi cười nham hiểm nhưng cô không hiểu nên cũng nhận lấy về phòng đọc.
--------------------------------------------------------------------Ta là dải phân cách nham hiểm----------------
Sáng hôm sau
KHẮC MẠN CHÂU
-Cuốn tiểu thuyết này quá cẩu huyết
-Vậy sao?
Khắc Mạn Châu vờ ngây thơ hỏi.
-Bạch Liên Hoa gì mà cùng cả đám trai hãm hại nữ phụ.Rồi cùng bọn họ XXOO với nhau nữ phụ quá đáng thương.
-Hehehe!!!Vậy cậu thay đổi vận mệnh của nữ phụ đi.