Editor: Nguyệt

“Trưởng quan Ariel, lượng huấn luyện mỗi ngày lớn như vậy khiến thể lực của các binh sĩ tiêu hao gần hết, chẳng may người cải tạo gene đột kích thì …” Cuttino cau chặt lông mày.

Trải qua một tuần huấn luyện, với thành tích vô cùng xuất sắc, gã được đề bạt lên làm cấp dưới của Chung Thịnh.

“Ừm.” Ariel ứng tiếng, vẫn tiếp tục tập trung nhìn vào quang não. Đương nhiên hắn biết vắt kiệt thể lực binh sĩ mà gặp địch tập kích sẽ rất nguy hiểm. Nhưng đây cũng chính là lý do hắn muốn xin hai mươi khẩu pháo phòng thủ.

Có thêm hai mươi khẩu pháo này, cộng thêm mười lăm khẩu có sẵn trong căn cứ, tổng cộng là ba mươi lăm khẩu, quá đủ để bảo vệ chặt chẽ toàn bộ căn cứ.

Gặp hàng pháo phòng thủ khủng bố như thế, ngay cả cơ giáp cũng không chịu nổi chứ đừng nói gì đến người cải tạo gene còn chưa hoàn toàn thoát ly phạm trù con người.

Tất nhiên là vẫn có khuyết điểm. Loại pháo này tiêu tốn cực nhiều năng lượng, nếu không đủ nguồn năng lượng thì những khẩu pháo đó chỉ là đống đồ trang trí vô dụng.

Kiểu thái độ có lệ này của Ariel khiến Cuttino khó xử. May là Chung Thịnh đã gặp nhiều tình huống thế này, cho nên lập tức tiếp lời.

“Yên tâm đi, đã có pháo phòng ngự rồi, không thành vấn đề.”

“Nhưng pháo phòng thủ phụ thuộc quá nhiều vào nguồn năng lượng. Số hộp năng lượng dự trữ trong căn cứ chỉ e không duy trì được bao lâu. Hơn nữa, một khi pháo phòng ngự có trục trặc gì, thì hậu quả …” Cuttino không hiểu nổi. Theo hắn thấy, hành động huấn luyện vắt kiệt sức binh sĩ của Ariel quá mạo hiểm.

Chung Thịnh cười hòa ái: “Không phải lo, tình hình này sẽ không kéo dài bao lâu, chúng ta có đủ năng lượng.”

Tôi không chỉ lo vấn đề năng lượng.

Cuttino nhíu mày, không nói câu đó ra. Gã thực sự không hiểu nổi viên sĩ quan trẻ tuổi này. Nhưng thái độ đối phương điềm tĩnh như thế khiến gã có cảm giác đằng sau chuyện này còn có nguyên do khác.

Chờ Cuttino đi rồi, Chung Thịnh mới hỏi: “Không nói cho cậu ta biết à?”

“Tạm thời không cần. Căn cứ này không sạch sẽ, anh muốn dọn hết một lượt bọn ‘sâu bọ’ đó.” Rút cuộc Ariel cũng ngẩng đầu lên, mắt ánh lên sắc lạnh.

Chung Thịnh gật đầu. Trước khi đến đây, Ariel đã điều tra về những trận đánh trước đó của căn cứ này. Ngoài chuyện phát hiện mấy thành phần cá biệt ở đây lợi dụng các trận đánh để đuổi sĩ quan chỉ huy của họ đi, hắn còn nhận ra nhiều điểm đáng ngờ.

Tinh cầu vệ tinh số 17 cách tinh cầu Torch một khoảng khá xa, khoáng thạch Lyra của nó cũng không phải tài nguyên thiết yếu gì đối với quân đội. Đáng lý ra tinh cầu nhỏ này phải không có giá trị chiến lược gì mới phải. Vậy mà Liên minh Người tiến hóa lại không chịu bỏ qua cho tinh cầu này, không ngừng tấn công căn cứ, thậm chí tiến công càng lúc càng mạnh, tần suất càng lúc càng lớn.

Ariel không cho rằng kẻ cầm đầu Liên minh Người tiến hóa là hạng ngu dốt, lãng khí binh lực vào một tinh cầu không có giá trị khai thác. Cách lý giải duy nhất là ở tinh cầu này chắc chắn có thứ gì đó mà chúng cần.

Hơn nữa, ở những trận đánh trước, kẻ địch đều tấn công có tính mục đích. Tuy không quá rõ ràng, nhưng lờ mờ có thể đoán ra chúng có hiểu biết nhất định về hệ thống phòng ngự của căn cứ.

Cứ thế mà suy, khả năng cao kẻ địch đã cài gián điệp vào căn cứ, chẳng qua người này địa vị không cao cho nên không thể nắm rõ toàn bộ kế hoạch tác chiến của căn cứ.

Thông qua phân tích, Ariel đoán tên gián điệp này là công nhân của quặng khai khoáng, hiện tại sống trong căn cứ, có quan hệ khá tốt với binh sĩ nào đó, từ đó thám thính được một vài thông tin không quá cơ mật.

Căn cứ vào những suy luận trên, cộng thêm công tác điều tra được đẩy mạnh, Ariel dễ dàng khoanh vùng được đối tượng tình nghi. Sau một thời gian quan sát, về cơ bản hắn đã đoán được thân phận của người này. Chỉ còn một điểm chưa giải thích được, là gián điệp làm thế nào tuồn tin ra ngoài trong khi căn cứ bố trí hệ thống canh phòng nghiêm ngặt như thế?

Đêm xuống.

Trong bóng đổ của tường kim loại, một người đàn ông trẻ tuổi rón rén bước đi. Hắn nhìn quanh quất, không thấy bóng người nào, vậy mà trông gã không hề có vẻ thoải mái, ngược lại càng lúc càng căng thẳng.

Tâm thần bất an trở lại ký túc xá, nhìn các nhân viên tạp vụ còn ngủ ngáy khò khò trong phòng, người nọ nằm xuống giường, trằn trọc mãi không yên.

Bỗng dưng.

Rầm!

Cửa ký túc bị đá văng.

“Sao đấy?”

“Có chuyện gì vậy?”

Các nhân viên giật mình tỉnh dậy, nhốn nháo hỏi. Người trẻ tuổi kia cũng bật dậy, hoảng sợ nhìn mấy vệ binh đạp cửa bước vào.

“Kail White?” Vệ binh cầm đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm người trẻ tuổi nọ.

“Vâng … là tôi …” Anh kia nuốt nước miếng cái ực.

“Anh đã bị bắt. Mời anh đi theo chúng tôi.”

Khi vòng chích điện lành lạnh khóa vào cổ tay, người trẻ tuổi kia lại có vẻ mặt nhẹ nhõm.

“Sao đấy, có chuyện gì thế này?”

Ở giường bên cạnh, mấy nhân viên còn chưa tỉnh hẳn mặt mày ngơ ngác nhìn Carl bị vệ binh bắt đi, hết sức ngạc nhiên.

Thẩm vấn suốt đêm, Kail không chịu nổi áp lực tâm lý, cuối cùng khai ra hết.

Thì ra em trai sinh đôi của Kail là Bruce White đã bị Liên minh Người tiến hóa bắt đi từ khi chiến tranh mới bùng nổ. Kail đau thương tột độ, bỗng dưng có một ngày cảm nhận được tín hiệu Bruce phát ra.

Hai người là anh em sinh đôi, có một loại cảm ứng vô cùng đặc biệt. Nếu ở cự ly không quá xa, hai người thậm chí còn hiểu được trong đầu đối phương đang nghĩ gì.

Nhờ năng lực này, Kail vui vẻ liên lạc với Bruce, dự định đưa em trai về căn cứ. Nhưng, Bruce nói cho hắn biết là mình đã trải qua quá trình cải tạo, trở thành chiến sĩ cải tạo gene. Bruce còn bảo Kail gửi thông tin về căn cứ cho mình, để tiện cho Liên minh Người tiến hóa đánh chiếm căn cứ.

Mới đầu Kail không đồng ý. Hắn hiểu gián điệp sẽ có kết cục gì. Nhưng vì yêu thương em trai, cuối cùng hắn vẫn đồng ý yêu cầu của Bruce.

Một thợ mỏ như hắn không qua lại khăng khít gì với lính của căn cứ. Nhưng vì em trai, hắn vẫn thử tiếp xúc với người ta. Chỉ là tính cách không dễ ưa cho nên không thành công lắm. Đó chính là lý do vì sao hắn không biết được những thông tin cơ mật. Nếu không căn cứ đã thất thủ từ lâu rồi.

Dù là vì bảo vệ em trai, thì Kail vẫn phải chịu áp lực rất lớn khi bán đứng căn cứ, tuồn tin cho địch. Trước lúc chiến tranh, hắn chỉ là một người bình thường, lý tưởng cả đời đơn giản là cố gắng kiếm tiền, lấy một cô vợ hiền lành, sinh đứa con hoạt bát đáng yêu mà thôi. Nhưng, chiến tranh xảy ra khiến những điều đó tan thành mây khói.

Trong trận chiến đầu tiên, hắn mất đi người em trai sống nương tựa suốt bao năm qua. Điều này khiến hắn chịu cú sốc nặng nề, suýt nữa suy sụp. Hắn vẫn nghĩ mình không bảo vệ được em trai cho nên mới ra cơ sự này. Tâm lý áy náy khiến hắn sau khi biết em trai còn sống đã không thể từ chối yêu cầu của em mình.

Đặc biệt, Bruce còn nhấn mạnh rằng vì chưa biến đổi hoàn toàn cho nên còn cần gom góp điểm cống hiến để đổi lấy thuốc tăng cấp bậc gene, chỉ khi Kail cung cấp tin tức cho hắn, hắn mới biến đổi hoàn toàn được.

Chuyện bán tin tức về căn cứ cho quân địch cũng khiến Kail vô cùng áy náy. Hắn biết mỗi lần người cải tạo gene tấn công là sẽ có binh sĩ hy sinh. Mà nguyên nhân dẫn đến điều này chính là những tin tức hắn đưa cho em trai.

Áp lực tâm lý nặng nề khiến anh ta khi bị phát hiện và bị giam giữ ngược lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Hắn không cần phải khó xử, bị dằn vặt bởi những mâu thuẫn nữa.

Nhìn vẻ mặt như được giải thoát và ánh mặt bình tĩnh chờ đợi cái chết của Kail, Chung Thịnh bỗng thấy thương cảm.

“Ariel …” Anh giật giật môi.

“Sao?” Ariel ngẩng lên nhìn.

“Em nghĩ, nếu anh ta đã nói hết mọi việc, thì chuyện đó … đừng nói cho anh ta biết … Để anh ta ra đi trong thanh thản đi.”

“Ừ.” Ariel nhẹ gật đầu, dời mắt sang nhìn màn hình phía bên phải.

Trên màn hình là hình ảnh một con côn trùng khổng lồ hình người đập cánh, từ từ rời khỏi căn cứ.

Kail chỉ là một thợ mỏ, không biết những tư liệu nghiên cứu mới nhất. Sau quá trình cải tạo gene, có 50% số người biến đổi thành công, trở thành chiến sĩ gene đặc thù, 50% còn lại không chỉ đơn giản là chết, 10% trong số đó sẽ biến dị thành “quái vật” dị dạng chiếm phần lớn trong lực lượng người cải tạo gene.

Loại quái vật này đã hoàn toàn mất nhân tính, chỉ còn bản năng phục tùng thủ lĩnh của Liên minh Người tiến hóa ăn sâu trong gene.

Nói cách khác, người liên hệ với Kail từ lâu đã không còn là em trai Bruce của hắn nữa, mà là một con quái vật. Mối liên hệ đặc thù giữa nó với Kail chỉ là công cụ để nó thu thập tin tức về căn cứ mà thôi.

“Giải quyết được một con sâu …” Ariel nhìn Kail bị đưa tới quảng trường xử bắn, tắt màn hình.

Kail chỉ có tác dụng cực kỳ ít ỏi đối với Liên minh người tiến hóa. Tin tức mà anh ta truyền đi hôm nay là do Ariel cố tình để lộ. Chỉ không biết, con cá nhỏ này liệu có dẫn dụ được “cá lớn” ẩn nấp trong căn cứ hay không.

Do bị sốt cao, Kail được đưa vào phòng y tế của căn cứ, biến mất khỏi tầm mắt mọi người. Các nhân viên tạp vụ cùng phòng với hắn đều bị cảnh cáo, tuyệt đối không được để lộ thông tin gì về Kail.

Các binh sĩ trong căn cứ vẫn bị Ariel tra tấn đến dở sống dở chết. Nhưng không hiểu sao, hai ngày nay, trong số những người có thành tích tốt, có không ít người bị nhốt vào phòng tạm giam bởi đủ loại lý do.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play