“Chúng ta có kỹ sư cơ giáp rồi. Em bảo nhóm Lôi Tranh đi báo danh đi. Ngoài hạng mục thi đấu đồng đội, bảo họ báo danh cả mục thi đấu cá nhân. Anh đi liên hệ với kỹ sư cơ giáp.”
“Được.”
Hai người chia ra hành động. Chung Thịnh đi tìm nhóm Lôi Tranh, Hạng Phi. Ariel đăng nhập mạng chiến đấu, thăm hỏi một người bạn lâu rồi không gặp.
“Aaaaa! Giảo Lang, lâu lắm mới gặp. Tôi còn nghĩ các anh quên tôi rồi.” Giáp Trùng Chi Thần vừa nhận được tin của Tinh Không Giảo Lang lập tức trả lời ngay, rất là nhiệt tình.
“Cậu đang ở đâu?” Ariel hỏi luôn.
“Quảng trường. Cần tôi đi tìm anh không?”
“Không, tôi đang ở gần quảng trường. Tôi qua tìm cậu.”
Ariel đóng chức năng thư tín, sải bước đi về phía quảng trường. Lúc sau đã thấy Giáp Trùng Chi Thần ngồi xổm ở một góc hẻo lánh của quảng trường trông có vẻ tội nghiệp, tay giơ cao tấm biển: Chuyên làm các loại nhiệm vụ.
Ariel giật giật đuôi lông mày, mặt mày sa sầm.
Chết tiệt, hắn coi trọng khả năng nghiên cứu phát triển cơ giáp của Giáp Trùng Chi Thần, chứ không phải mấy nhiệm vụ chó má đó.
“Cậu làm cái gì đấy?” Ariel lạnh lùng hỏi, “Tôi nhớ là tôi cung cấp tài chính để cho cậu hoàn thiện Kim Giáp Trùng.”
“Tôi …” Giáp Trùng Chi Thần nghe Ariel hỏi mà hốt hoảng, lúng búng mãi mới nói với vẻ tủi thân: “Kim Giáp Trùng gần hoàn thiện rồi, chỗ nào làm được tôi đều đã làm, còn lại thì vượt quá khả năng của tôi. Cho nên … nên … tôi muốn xem các loại cơ giáp khác, biết đâu lại tìm được linh cảm.”
“Ồ?” Ariel dịu đi. Nhanh thế đã hoàn thiện Kim Giáp Trùng? Nhớ đời trước cậu ta phải tốn chừng ba năm mới hoàn thành thiết kế của Kim Giáp Trùng.
Ừm … Nhưng giờ nghĩ lại, đời trước cậu ta vừa kiếm mấy đồng vặt vãnh vừa tiêu hết để hoàn thiện cơ giáp, đương nhiên không thể làm nhanh như đời này được hắn tài trợ về mặt tài chính được.
“Ừ, về mặt tài chính có thiếu thốn gì không?”
“Không không, những người đó đều rất tốt.” Giáp Trùng Chi Thần lắc đầu nguầy nguậy, “Chủ yếu là tôi muốn khai phá loại cơ giáp mới, vậy nên mới đi làm nhiệm vụ giúp người ta, xem xem các loại đang lưu hành hiện nay thế nào để tìm linh cảm.”
Nghe thế Ariel mới gật đầu hài lòng. Quả nhiên cậu ta không phụ sự kỳ vọng của mình. Hoàn thiện Kim Giáp Trùng xong là muốn khai phá hệ cơ giáp mới. Đời trước, công ty KTX lấy được hệ cơ giáp Kim Giáp Trùng liền chèn ép cậu ta đúng là quá ngu xuẩn.
“Cậu có tham gia giải cơ giáp lần này không?”
Giáp Trùng Chi Thần ngẩn người: “Tham gia làm gì? Có thời gian cải tạo cơ giáp cho mấy tên đó thì chẳng thà tôi đi tìm linh cảm còn hơn.”
“Ngoài những học viên xuất sắc của các trường quân sự, giải đấu lần này còn có sự góp mặt của nhiều kỹ sư cải tạo cơ giáp nổi tiếng. Không muốn xem tác phẩm của họ sao? Không phải cứ đóng cửa nghiên cứu là thiết kế được cơ giáp. Cậu nên học hỏi kinh nghiệm của những người khác nữa.” Ariel dẫn dắt từng bước.
Giáp Trùng Chi Thân ngộ ra, gật đầu lia lịa. Cậu vốn nghĩ giải thi đấu cơ giáp kiểu này chỉ chú trọng tới các chiến sĩ cơ giáp thôi, cho nên không mấy hứng thú với mục kỹ sư cải tạo cơ giáp. Nay nghe Ariel nói thế, cậu bỗng nhận ra mình không thể bỏ qua cơ hội lần này.
“Đương nhiên, muốn xem càng nhiều thiết kế cơ giáp thì phải chọn được một đội ngũ tốt. Cậu theo một đội mạnh thì mới có cơ hội gặp được nhiều đội khác. Nếu vừa lên sàn đã bị loại, thì sao học hỏi được thêm kinh nghiệm.” Lúc này, Ariel tỏ ra rất bình thản, còn giọng điệu lại lộ ý dụ dỗ trắng trợn.
“Ừ … Nhưng … tôi có biết chiến sĩ cơ giáp nào giỏi đâu.” Giáp Trùng Chi Thần buồn rầu. Chiến sĩ giỏi nhất cậu biết chỉ có Tinh Không Giảo Lang và Tinh Không Huyết Lang thôi. Nhưng có vẻ như hai người này không hài lòng với khả năng cải tạo cơ giáp của cậu.
“Sao lại không? Tôi với Huyết Lang không phải chiến sĩ cơ giáp giỏi nhất à?” Ariel nói mà chẳng hề khiêm tốn.
“Hả? Hai anh cũng tham gia giải đấu lần này? À phải, hai anh đều là học viên trường quân sự, đương nhiên sẽ tham gia.” Giáp Trùng Chi Thần gật đầu, rồi lại rầu rĩ: “Nhưng các anh đâu có coi trọng kỹ thuật cải tạo của tôi …”
“Ai bảo thế?” Ariel nhíu mày, “Không coi trọng thì tôi bỏ ra nhiều tiền như thế để cậu hoàn thiện Kim Giáp Trùng làm gì? Lại nói, đồng đội của tôi mạnh thế nào chắc cậu cũng biết. Cho dù kỹ thuật của cậu có kém cũng chẳng sao. Đây cơ hội tốt để cậu quan sát và học hỏi kinh nghiệm. Tôi đâu thể tặng cơ hội này cho người khác.”
“Giảo Lang, thật sự rất cảm ơn anh.” Giáp Trùng Chi Thần nghe Ariel nói vậy, cảm động đến rớt nước mắt, thiếu điều bán mình cho Ariel luôn.
“Tốt lắm.” Ariel mỉm cười hài lòng, “Vậy cậu nhanh đi báo danh đi. Một tiếng sau tôi dẫn các đội viên khác đến đây gặp cậu.”
“Được, tôi đi báo danh đây. Anh không được dành cơ hội này cho người khác đâu đấy.” Giáp Trùng Chi Thần vừa đi vừa ngoái đầu dặn Ariel, sợ hắn đem cơ hội cho người khác.
Ariel chờ một lúc thì nhận được tin của Chung Thịnh: Đang ở đâu?
“Quảng trường trung tâm.”
Chưa đến hai phút, Chung Thịnh dẫn theo năm thành viên còn lại của tiểu đội chạy đến quảng trường trung tâm.
“Hửm? Người đâu? Cậu bảo tới gặp kỹ sư cải tạo cơ giáp mà?” Hạng Phi nhìn quanh quất, không thấy ai xa lạ đứng gần Ariel.
“Cậu ta đi báo danh.”
Gerald kinh ngạc hỏi: “Hả? Giờ mới đi báo danh? Giải đấu lớn thế mà cũng không biết à. Ariel, cậu không định tìm một tên cổ lỗ sĩ về đấy chứ?”
“Lát nữa gặp sẽ biết.” Ariel thản nhiên liếc nhìn Gerald, lập tức làm cậu ta im bặt.
Trong số bảy người, chỉ có Ariel làm được như thế, dùng ánh mắt hạ gục Gerald chỉ trong một giây. Còn những người khác, dù là Hạng Phi, Lôi Tranh hay Samantha, đều phải dùng vũ lực với cậu ta mới giải quyết được.
Chẳng lẽ Gerald có bản năng của động vật? Biết Ariel là động vật bậc cao thuộc tầng lớp đi săn, cho nên không dám chọc vào?
“Cầu trời đừng có là một tên già khú. Tốt nhất là một anh trẻ tuổi đẹp trai.” Lâm Phỉ Nhi nói với vẻ mặt mơ mộng. Gần đây cô đang cảm động trước câu chuyện tình yêu vui buồn lẫn lộn [thật sao?] của Nhị hoàng tử đế quốc Elan và trưởng quan Từ, suốt ngày chỉ muốn tìm anh đẹp trai để yêu đương.
Samantha không mấy để tâm: “Mặt đẹp thì được tích sự gì. Tốt nhất không phải một tên ẻo lả, có cơ bắp càng hay, được cái đầu trọc sáng bóng thì càng tuyệt.”
Lôi Tranh bất giác dịch sang trái hai bước. Cậu cứ có cảm giác mắt thẩm mỹ của hai cô gái trong đội thật là khác người.
“Hi, Huyết Lang, lâu rồi không gặp.” Giáp Trùng Chi Thần thấy Chung Thịnh liền hồ hởi chào.
“Lâu rồi không gặp.” Chung Thịnh mỉm cười đáp lời. Đúng là đã gần nửa năm rồi không gặp nhau.
Samantha nhìn thân thể nhỏ gầy nhìn kiểu gì cũng không thể nói là cường tráng của Giáp Trùng Chi Thần, có vẻ thất vọng hỏi: “Là cậu ta?”
“Ừ, là cậu ấy.” Chung Thịnh gật đầu.
Giáp Trùng Chi Thần nhìn cô gái thân hình cao lớn trước mặt, hỏi với vẻ khó hiểu: “À … cô bạn xinh đẹp này, tôi có vấn đề gì à? Sao trông cô có vẻ thất vọng thế?”
“Không có gì.” Samantha bĩu môi. Cô không có hứng với loại gà rù.
Giáp Trùng Chi Thần: Thế là sao?
“Hừ … không phải anh đẹp trai …” Lâm Phỉ Nhi cũng mang vẻ tiếc nuối.
Giáp Trùng Chi Thần lại càng không hiểu. Mặt cậu cũng đáng được gọi là đẹp trai mà. Chẳng lẽ cô bạn này mắt có vấn đề?
Được rồi, thật ra là mắt thẩm mỹ của Lâm Phỉ Nhi sau khi được chứng kiến vẻ đẹp cấp cao của Ariel, Edward và Nhị hoàng tử điện hạ thì không vừa mắt mấy loại phổ thông nữa. Cho nên, gương mặt vốn được coi là điển trai của Giáp Trùng Chi Thần trong mắt cô chỉ là dạng bình thường.
Bị hai cô gái đả kích, Giáp Trùng Chi Thần không khỏi buồn bực. Tốt xấu gì cậu cũng là mĩ thiếu niên mà, ở trường được không ít người theo đuổi đó. Nhưng tiêu chuẩn của cậu rất cao, chưa vừa ý ai cả. Sao trước mặt hai cô bạn này cậu lại có cảm giác mình chẳng đáng mấy đồng chứ?
“Được rồi, đừng đùa nữa. Đây là Giáp Trùng Chi Thần, tên thật là …” Chung Thịnh dừng lại, quay sang nhìn Ariel với vẻ xấu hổ. Anh không biết tên thật của Giáp Trùng Chi Thần.
“Thôi, để tôi tự giới thiệu đi.” Giáp Trùng Chi Thần buồn bực nói, “Tôi tên là Felid, hiện đang học tập tại trường cao cấp Thủy Nguyệt Tinh, chuyên ngành cơ giáp, đã đạt chứng chỉ kỹ sư cải tạo cơ giáp cao cấp.”
Kỹ sư cải tạo cơ giáp cao cấp?
Một câu này lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Đạt được chứng chỉ này khi còn đang đi học đủ thấy người này giỏi cải tạo cơ giáp thế nào. Nói là thiên tài cũng không ngoa.
Mọi người không hẹn mà cùng quay sang nhìn Ariel vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, lòng thầm cảm thán. Trưởng quan Ariel quả nhiên không phải người thường, tìm bừa cũng được một nhân tài thế này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT