“Đem chân đưa tới đi.” Cậu thấp thân thể xuống, ngẩng đầu nhìn Tiểu Vũ nói.
Nghe xong Cậu nói, Tiểu Vũ có chút ngượng ngùng nhưng đã làm chuyện đó rồi, nên cuối cùng vẫn đưa ra. đưa tới Cậu trước mặt.
Cầm Tiểu Vũ mềm mại cổ chân, cho dù cách một tầng vớ, Cậu cũng cảm giác được rõ ràng Tiểu Vũ chân truyền tới nhu mềm xúc cảm. Bất quá Cậu trong lòng lúc này lại không có chút nào tạp niệm, nhìn Tiểu Vũ hiện lên một điểm hồng xấu hổ trên mặt. Đã làm chuyện đó rồi giờ còn xấu hổ, Cậu chỉ nghĩ vậy nhưng vẫn mỉm cười. Nội thể linh hồn lực lưu chuyển, dọc theo thủ bộ kinh lạc, tự lòng bàn tay kích phát ra. Bao trùm ở Tiểu Vũ trên chân.
Bàn tay êm ái ở Tiểu Vũ chân nhỏ nhẹ nhàng vuốt ve, Cậu cảm giác được Tiểu Vũ thoáng buông lỏng, mỉm cười trên mặt, ánh mắt tràn đầy ôn hòa.
“Thế nào, cảm giác khá hơn chút nào không?” Cậu ngẩng đầu, nhìn trên gương mặt tươi cười nổi lên một điểm hồng thắm Esther, mỉm cười hỏi.
“Ừ!” Cảm giác được bộ phận chân của mình, Cậu vuốt ve chỗ truyền tới cảm giác thư thích cùng ấm áp, Tiểu Vũ đáp lại một tiếng, thế nhưng ở Cậu không ngừng nắn bóp đồng thời, cô không khỏi từ Cậu không đứt tay bên trong bàn tay ra cảm giác được từng tia làm mình thể xác và tinh thần có chút tê dại điện lưu giống như tối hôm đó hai người làm, không ngừng khuếch tán. Đỏ thắm mặt cười không khỏi càng thêm đỏ, ngượng ngùng lớn trong ánh mắt, hơi có chút mê ly nhìn vẻ mặt thành thật vì mình đấm bóp Cậu. Trong nước mắt gợn nhộn nhạo, Thu Thủy lưu chuyển gian, ẩn chứa một không rõ thần thái, trong lòng âm thầm tự định giá cái gì.
“Được rồi, thoải mái hơn đi.” Bang Tiểu Vũ một đôi mảnh khảnh chân ngọc, vuốt ve xong, Cậu cũng đứng lên, cười ôn hòa lấy hỏi.
“Ừ, cám ơn Thiên ca.” Tiểu Vũ lúc này phục hồi tinh thần lại, cảm giác được thân thể truyền lại tới cảm giác thư thích, một đôi xinh đẹp lớn con mắt, khom thành một đôi xinh đẹp Nguyệt Nha, trên gương mặt tươi cười tràn đầy vui vẻ cười đáp lại nói.
“Hai chúng ta như thế nào rồi mà còn nói cám ơn sao. Đi về nghỉ ngơi đi, ngày mai còn không biết sẽ như thế nào đây.” Cậu cười híp mắt nói rằng, trong mắt tràn đầy thần sắc quan tâm. Bàn tay ở Tiểu Vũ đầu nhỏ trên sờ sờ.
“Ta đây đi trở về, Thiên ca cũng sớm nghỉ ngơi một chút, không nên quá mệt mỏi.” Nhìn Cậu thần sắc quan tâm, Tiểu Vũ ánh mắt tràn đầy ôn nhu thần tình, nhìn Cậu đáp lại.
“Ừ, đi thôi.” Cậu mỉm cười đáp lại nói.
Nhìn Tiểu Vũ đi vào gian phòng sau, Cậu chỉ có xoay người hướng gian phòng của mình phản hồi.
Một lần nữa trở lại mình ký túc xá, Đường Tam, Đái Mộc Bạch (các loại) chờ bốn người còn chưa ngủ. Bốn người đều tự tiếu phi tiếu nhìn Cậu.
Tiểu Áo từ giường trên đứng lên, đối với Đái Mộc Bạch ỏn à ỏn ẻn mà nói: “Thiên ca, Vũ nhi mệt mỏi quá nha.”
Đái Mộc Bạch cười ha ha một tiếng, học không sầu thanh âm nói: “Ngươi nha, mệt nói. Liền sớm nghỉ ngơi một chút sao? Ta giúp ngươi xoa bóp, buông lỏng một chút đi.”
Tiểu Áo vội vàng tiếp nối một câu, “Tốt tốt! Thiên ca tốt nhất.”
“Ha ha ha ha!” Nhìn Tiểu Áo cùng Đái Mộc Bạch có chút tức cười đối thoại, Đường Tam cùng Mã Hồng Tuấn không khỏi cười ha hả.
Bất đắc dĩ nhìn Đường Tam, Đái Mộc Bạch bốn người. Cậu hung hăng liếc mắt trừng bọn họ, không vui nói. “Chạy một ngày còn không mệt, cư nhiên nghe trộm chúng ta nói, các ngươi rảnh rỗi không có chuyện làm sao?”
Một bên Mã Hồng Tuấn cười hắc hắc nói: “Không phải chúng ta nghe trộm, là cái này bên trong cách âm thực sự kém chút. Ca, ngươi cũng cho ta đấm bóp một chút đi.” Vừa nói, vẫn còn so sánh hoa cùng với chính mình mập chân.
“Thật muốn, ngươi cũng đừng hối hận. Vừa lúc ta gần nhất, học xong hai chiêu Phân Cân Thác Cốt thủ. Nghe nói dùng để xoa bóp hiệu quả không sai, vừa lúc thử xem.” Cậu nhéo nhéo ngón tay, nói thật. Hướng Mã Hồng Tuấn đi tới. Trong con ngươi lại hiện lên một thần sắc nào đó.
Bàn tử lại càng hoảng sợ, vội vàng kéo qua chăn đắp lại thân thể của chính mình, có chút thảm thiết hú lên quái dị, “Không muốn a, Thiên ca, ta sai rồi.”
“Hừ, không sao, liền nhanh lên ngủ.” Cậu liếc mắt trừng Mã Hồng Tuấn, không vui nói.
Nói xong, Cậu cũng trở về giường mình , khoanh chân ngồi xuống. Bắt đầu rồi tu luyện Lục Đạo Luân Hồi Quyết.
Suốt đêm không nói chuyện, Ngày thứ hai sáng sớm, Cậu và mọi người tiếp tục chạy đi. Lúc này, bọn họ đã ra khỏi Barak Vương Quốc, tiến nhập Silvester Vương Quốc cảnh nội.
Cùng ngày, bọn họ đi thẳng tới Silvester Vương Quốc ở vào lãnh thổ một nước nam phương thủ đô, Silvester thành.
Khiến cho mọi người vẻ mặt quái dị cùng kinh ngạc là, Phất Lan Đức cư nhiên không có giống quá khứ giống nhau keo kiệt, lựa chọn một gia sang trọng Đại Tửu Điếm, làm cho mọi người ở.
“Đái Lão Đại, viện trưởng uống lộn thuốc chứ. Cư nhiên để cho chúng ta ở chỗ này.” Tiểu Áo vẻ mặt hưởng thụ nằm mềm mại thư thích lớn giường trên, nhìn về phía một bên đồng dạng vẻ mặt quái dị Đái Mộc Bạch nói rằng.
“Ta xem viện trưởng, khẳng định có âm mưu gì chờ đấy chúng ta đây? Mọi người vẫn là nghỉ ngơi thật tốt, chuẩn bị tiếp thu khiêu chiến đi.” Cậu lắc đầu, cười khổ nói rằng.
“Ước đoán chính là Tiểu Thiên nói như vậy, mọi người chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.” Đường Tam cũng bất đắc dĩ cười, phụ họa nói.
“A, có lầm hay không, thật là.” Tiểu Áo gãi đầu một cái, vẻ mặt oán trách hô lớn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT