Tại cơ thể nàng xuất hiện hai trảo ảnh, chính là đệ nhị hồn hòan,U Minh Bách Trảo. Bằng vào thân thể xoay tròn, cộng với trảo bén nhọn, lực xuyên thấu gia tăng cực hạn, trong thời gian tích tắc công kích trăm lượt, lại tập trung cùng một chỗ, uy lực cực kỳ kinh người.
Triệu Vô Cực bị Chu Trúc Thanh dùng trảo đánh sau lưng. U Minh Trảo trăm cái tựu như một, cấp tốc xoay tròn như khối răng cưa,nhanh chóng cắt vào sau lưng Triệu Vô Cực.
"Hống…." một tiếng rống giận của Triệu Vô Cực vang lên, trong mắt phát ra tia lạnh lẽo, hai nắm đắm co lại, trên ngừoi hồn hòan thứ bảy chợt phòng ra, sáng bừng lên.
Mãnh liệt kim quang cơ hồ trong nháy mắt bộc phát, thi triển U Minh Bách Trảo là Chu Trúc Thanh bị chấn kích bay ra xa, trong không trung phát ra tiếng kêu thảm. Nàng bay về phía Cậu, người sau vội vàng tiếp lấy, cúi đầu nhìn về phía nàng hỏi.
“ Ngươi không sao chứ? “ Hắn thần tình lo lắng khiến Chu Trúc Thanh mắt có hơi chút mê ly, vẻ mặt lạnh như băng cấp tốc tan rã, khóe miệng vệt máu càng tăng thêm vẻ yêu dị.
Bên kia, Đái Mộc Bạch vẫn duy trì tư thế chuẩn bị nhảy ra đỡ Chu Trúc Thanh, thấy hai người nhìn nhau, hắn cũng sững người đứng đó nhìn họ, ánh mắt vô thần, không có tiêu cự.
Ngay khi Chu Trúc Thanh chuẩn bị trả lời Cậu, một tiếng hét thảm chuyền đến.
“ A!!! “ Là Tiểu Vũ.
Ra là khi nãy tất cả mấy người bị Triệu Vô Cực dùng hồn kỹ thứ tư chấn bay ra ngoài kể cả Trữ Vinh Vinh cũng vì tiêu hao hồn lực quá độ mà suy yếu, Tiểu Vũ bèn cố hết sức sử dụng đệ nhị hồn kỹ của Nhu cốt thỏ ý định mê hoặc Triệu Vô Cực, nhưng nàng không lường trước được tinh thần lực của hắn lại quá mức cường đại khiến nàng phải chịu đựng hồn kỹ phản chấn.
Bị hồn kỹ bắn ngược Tiểu Vũ, không phun ra một búng máu, chịu tổn thương về tinh thần nên lập tức ngất đi.
Nhìn thấy Tiểu Vũ thảm trạng, Cậu lập tức để xuống Chu Trúc Thanh, chạy về phía nàng. Cậu nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, vuốt sợi máu trên khóe miệng Tiểu Vũ, ôm nàng thật sâu vào lòng thì thào nói “ Tiểu Vũ, ngươi sẽ không sao, ngươi sẽ không sao đâu “
Sau đó Cậu liền mở ra bảng hệ thống lập tức chọn mua “ Tam văn thanh linh đan “
“ Tam văn thanh linh đan: Có tác dụng chữa trị ngoại thương, giảm bớt tổn thương về tinh thần: 3000 tích phân “
Cậu liền nhìn cũng không nhìn, liền lập tức hối đoái “ Tam văn thanh linh đan “ sau đó dùng miệng mớm cho Tiểu Vũ.
Làm tất cả xong, Cậu thở phào . Nhìn gương mặt ngủ yên nhưng tái nhợt của Tiểu Vũ, Cậu chưa bao giờ cảm thấy khát vọng sức mạnh đến vậy, Cậu đã từng thề không để Tiểu Vũ chịu bất cứ tổn thương, bây giờ nàng lại chịu thảm trạng thế này.
Càng nghĩ, cặp mắt Cậu càng trở nên đỏ ngầu, Hoa Đồng tự động mở ra, Hoa trong con ngươi điên cuồng chuyển động, toàn thân Cậu tỏa ra sát khí, Cậu quay lưng lạnh lùng nhìn Triệu Vô Cực. Mở ra của Cậu Vũ Hồn Sa Chi, từ dưới chân Cậu dựng đứng lên ba hồn hoàn màu đen Vạn năm làm tất cả người trong khu đất khiếp sợ lập tức im bặt lại, ngoài trừ Đường Tam biết truyện nên không giống bọn họ, còn Tiểu Vũ thì đang ngủ, Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh vừa khiếp sợ vừa ngơ ngác nhìn Cậu.
Triệu Vô Cực bị hắn ánh mắt nhìn cả người không dễ chịu và còn ngạc nhiên vì hồn hoàn của tên tiểu tử này, cảm giác như mình là một con mồi đang bị một Tử thần nhìn chằm chằm vậy. Hắn gắng gượng nói.
“ Tiểu tử, ngươi có tiếp tục khảo thí hay không? Bây giờ vẫn còn chưa qua một nén nhang đây “
Cậu cũng không trả lời Triệu Vô Cực, âm thanh lạnh lùng của Cậu vang vọng cả khu đất.
"Tất cả công năng mở ra"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT