Đang khi hai người chiến đấu căng go, một thân ảnh bất ngờ xuất hiện.
Người này tướng mạo thanh tú, bộ dáng nhìn qua mười hai, mười ba tuổi, thân cao khoảng một thước bảy, mặc một bộ trang phục màu lam nhạt, rất lanh lợi. Bên hông quấn quanh một cái đai lưng có hai mươi bốn khỏa ngọc thạch, tướng mạo tuy không tính anh tuấn, nhưng làm cho người ta một loại cảm giác rất dễ dàng thân cận. Khóe miệng thủy chung mang theo một tia cười nhàn nhạt.
Đây không phải Đường Tam còn là ai. Hắn nhìn đến Cậu cùng Thái Thản chiến đấu không khỏi lo lắng đệ đệ sẽ chịu thương tổn, không kịp suy nghĩ hô lớn:
“ Dừng tay “ Cậu cùng Thái Thản đều bị Đường Tam âm thanh hấp dẫn. Đặc biệt là Thái Thản, khi hắn nhìn đến Đường Tam khuôn mặt không khỏi sững người, đờ ra.
“ Tam ca “ Cậu chạy tới Đường Tam trước mặt “ Sao ngươi lại ở đây? “
“ Ta khi nãy tại phòng đấu giá mua một chút dược tài. Không ngờ đi qua đây lại gặp ngươi cùng vị tiền bối kia đang đánh nhau, ta liền... “ Hắn ngừng lại không nói, nhưng ánh mắt quan tâm làm Cậu không khỏi cảm động.
“ Tình thân vô giá a “
Đột nhiên hắn thấy một bóng người xẹt qua, hai tay nắm chặt vai Đường Tam.
“ Tiểu, tiểu tử... à không, tiểu hữu, có thể nói cho ta biết tên của cha ngươi không? “ Người này chính là Thái Thản, hắn hiện tại trạng thái đang cực kỳ kích động.
Kỳ thực, mười hai tuổi Đường Tam trông chẳng khác Đường Hạo khi mười lăm tuổi là bao. Nhìn Đường Tam, Thái Thản không khỏi liên tưởng tới Đường Hạo bóng hình.
“ Cha ta? Cha ta là Đường Hạo, là một thợ rèn trong thôn... “ Đường Tam nhìn Thái Thản kích động thần tình, vô ý thức đáp.
“ Đường Hạo, Đường Hạo... “ Người sau nghe tới Đường Hạo tên, không khỏi nước mắt tuôn rơi. Sau đó nhìn Đường Tam một cái, lập tức quỳ xuống
“ Lão nô bái kiến thiếu chủ “ Vị này Hồn Đấu La cũng bất kể tôn nghiêm của mình, quỳ xuống dưới chân Đường Tam.
“ Tiền bối... ngài nói gì vậy, sao ta lại là của ngài thiếu chủ? “ Đường Tam sững sờ nâng Thái Thản dậy. Người sau bất động như sơn, mặc Đường Tam lay chuyển vẫn không động đậy mảy may
“ Cha ngài chính là Hạo Thiên Đấu La – Đường Hạo “
“ Cha ta sao lại có thể là cái gì Hạo Thiên Đấu La, hắn rõ ràng chỉ là một cái thợ rèn mà thôi. “
“ Không. Nếu ta đoán không lầm, vũ hồn của ngài là Hạo Thiên Chùy “
“ Sao ngươi biết... “ Đường Tam kinh ngạc nói “ Khoan đã, Hạo Thiên Chùy, Hạo Thiên Đấu La... “
“ Chẳng lẽ... “ Đường Tam thốt lên kinh ngạc
Thái Thản tiếp lời “ Đúng vậy, ngài chính là người của Hạo Thiên Tông “
“ Không thể nào, ông có nhận sai không vậy? “
“ Độc môn vũ hồn của Hạo Thiên Tông, chắc chắn không sai “
“ Nhưng... nhưng rốt cuộc chuyện là như thế nào? “
“ Chuyện của chủ nhân, lão nô cũng không dám nhiều lời. Bất quá mong ngài nhớ rằng, phụ thân ngài là nam nhân mạnh nhất thế giới này. Đỉnh thiên lập địa! Vô nhân khả địch! “
“ Kể cả là vũ hồn điện giáo hoàng đi chăng nữa! “ Bỗng nhiên một âm thanh vang lên, chính là từ chỗ Cậu truyền đến.
“ A Thiên? “ Đường Tam kinh ngạc nhìn hắn
“ Ngươi... “ Thái Thản nghi ngờ nhìn Cậu, không rõ hắn cùng Đường Tam quan hệ như thế nào.
“ Hắn là đệ đệ ta “ Đường Tam nhìn Thái Thản ánh mắt nghi ngờ bèn giải thích.
“ Lão nô bái kiến nhị thiếu chủ. Lúc trước đắc tội, mời nhị thiếu chủ giáng tội “ Thái Thản lần nữa phủ phục xuống, ôm quyền hướng Cậu thỉnh tội.
“ Không biết không có tội, mời Thái tộc trưởng đứng dậy “ Cậu mỉm cười nâng Thái Thản lên.
Sau đó quay về phía Đường Tam kể cho hắn chuyện về Thiên Đạo Lưu, Đường Hạo, Bỉ Bỉ Đông sư phụ các loại ân oán.
“ Thiên... Đạo... Lưu... “ Đường Tam một lúc sau nghe Cậu kể chuyện, hai mắt đỏ ngầu cắn chặt răng, gằn từng chữ.
“ Tam ca, mẫu thân chi thù, bất đội trời chung “ Cậu cũng là vẻ mặt đằng đằng sát khí.
“ Lực chi nhất tộc, tùy hai vị thiếu chủ hiệu lệnh “ Thái Thản một bên ôm quyền thành khẩn
Sử Lai Khắc đám người ngoại trừ Cậu cùng Ninh Dung Dung, liền Leona không ngoại lệ đi cùng Liễu Nhị Long, đều hướng nội khu rừng rậm xâm nhập, liệp sát hồn hoàn.
“ Hạo Thiên, cùng ta trở về Thất Bảo Lưu Ly Tông được không? “ Ninh Dung Dung nhìn Cậu đáng thương nói
Trở về Thất Bảo Lưu Ly Tông? Này là gặp gia trưởng tiết tấu a.
Mặc dù Cậu từng gặp Ninh Phong Trí, bất quá đó cũng chỉ là gặp mặt a.
Nếu lần này đi theo Ninh Dung Dung trở về, Cậu liền coi như cùng nàng định rõ quan hệ rồi.
Nhìn Ninh Dung Dung điềm đạm đáng yêu vẻ mặt, Đường Miên Phong không khỏi mủi lòng đáp ứng nàng.
“ Được rồi, ta tiểu công chúa “
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT