Dịch giả: Độc Hành

Đứng trước lò đan, sắc mặt Hàn Lập ngưng trọng, trán đã lấm tấm mồ hôi, hô hấp tựa hồ có chút không trôi chảy.

Hắn đã tận lực đánh giá độ khó của luyện chế đạo đan, nhưng giờ phút này tự tay luyện chế, hắn mới biết mình đã sai lầm.

Luyện chế Đạo đan hoàn toàn khác với đan dược bình thường.

Đan dược bình thường tuy rằng đan phương thiên biến vạn hóa, nhưng quá trình cơ bản đều là rèn luyện các loại dược liệu trước, sau đó đem những dược liệu này tụ lại, ngưng tụ thành đan hình, cuối cùng cho ra lò.

Đạo đan lại bất đồng, hết thảy đều dùng tài liệu ẩn chứa lực lượng pháp tắc làm trung tâm, vì vậy lúc luyện chế cần phải một bên rèn luyện tài liệu, một bên lấy phương thức lăn cầu tuyết, đem các loại tài liệu cùng pháp tắc tài liệu không ngừng dung hợp, chẳng khác gì đồng thời tiến hành rèn luyện tài liệu cùng ngưng đan thành hình, độ khó lớn hơn không chỉ mười lần.

Dung hợp các loại dược liệu, khống chế hỏa hầu, cân bằng dược tính... trình tự càng phức tạp.

Thực tế tài liệu ẩn chứa Thời Gian Chi Lực chính là tinh hạt, cùng các loại dược lực tạo thành sự cân bằng, phải dung hợp hoàn mỹ, khiến cho quá trình luyện đan càng thêm gian nan.

Hàn Lập cảm giác giống như mình đang thao túng một quá trình diễn tập quân đội vô cùng to lớn và phức tạp, nhưng mỗi người trong quân đội lại không chịu sự điều khiển của hắn, hơn nữa giữa họ còn ra sức liều mạng xung đột với nhau.

Hắn phải một bên cân bằng tất cả xung đột, một bên dẫn dắt tất cả mọi người đi theo hướng quân trận.

Nếu không phải lúc trước luyện đan chi thuật của hắn tiến triển nhanh, giờ phút này sớm đã chống đỡ không nổi, sắp đại bại rồi.

Luyện đan tiến hành đến thời khắc này, hắn dần dần cảm giác cố hết sức, nhưng vẫn còn không thiếu tài liệu đan dược cần dung nhập vào lò đan.

Những tài liệu này gia nhập về sau, vẫn cần phải khống chế thêm nữa.

Đạo đan bởi vì ẩn chứa lực lượng pháp tắc, trước lúc hoàn thành không thể tiếp xúc với lực lượng pháp tắc khác, nếu không có thể phát sinh biến hoá thành đan dược bán thành phẩm, bất luận một tình huống ngoài ý muốn đều dẫn đến việc luyện đan thất bại.

Vì vậy giờ phút này Thần thông Chân Ngôn Bảo Luân của Hàn Lập không cách nào thi triển được, chỉ có thể dùng luyện đan chi thuật để chèo chống.

Hắn hít sâu một hơi, lần nữa giơ tay lên, lấy ra một phần tài liệu, đưa vào trong lò đan, lửa vẫn tiếp túc cháy.

Theo thời gian trôi qua, các tài liệu còn lại cũng được đưa vào trong lò đan.

Hô hấp của Hàn Lập càng lúc càng ồ ồ, hai má ửng hồng, hai mắt trải rộng từng đám tơ máu.

Hắn hít sâu một hơi, sau đó phát ra một cỗ ánh sáng màu xanh, bao trùm một loại tài liệu, là một lọ linh dịch màu xanh, rồi đưa vào trong lò đan.

Lục dịch bên trong lò đan được tinh luyện một phen, sau đó dung nhập vào trong một viên dược hoàn tròn vo màu trắng.

Mặt ngoài dược hoàn màu trắng lập tức hiện ra một tầng lục mang, sau đó chậm rãi ảm đạm dần, liền muốn triệt để biến mất.

Nhưng vào thời khắc này, dược hoàn màu trắng chợt run lên, mặt ngoài hiện ra các màu quang mang kỳ lạ, đan vào nhau, điên cuồng run rẩy.

Hàn Lập biến sắc, đang tính làm cái gì, nhưng đã không kịp rồi.

Một tiếng "Phốc" trầm đục từ trong dược hoàn màu trắng truyền ra, mặt ngoài dược hoàn hiện ra một vết rạn.

Sau một khắc, tất cả hào quang tản mát ra bên ngoài dược hoàn đều biến mất, nguyên bản viên dược hoàn tràn ngập linh khí cũng theo đó biến mất.

Hết thảy phát sinh quá mức đột ngột, vả lại thời gian ngắn sau đó lại khôi phục như thường, tựa hồ trước đây không phải luyện chế một quả đạo đan, mà chỉ là luyện chế một quả đan dược bình thường.

Hàn Lập thở dài, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết.

Ngân sắc hoả diễm dưới đáy lò đan lập tức tiêu tán ra, hóa thành ngân sắc tiểu nhân, tất cả hỏa diễm đều nhập vào trong cơ thể nó.

Hắn khẽ vẫy, dược hoàn vỡ tan liền bị một cỗ ánh sáng màu xanh bao bọc lại, bay nhẹ đến rơi vào giữa hai ngón tay của hắn.

Hàn Lập cầm viên đan dược đưa đến trước mắt bắt đầu cẩn thận xem xét, trong lòng vừa mới nổi lên một tia gợn sóng lại dần dần hạ xuống.

Lần đầu luyện chế đạo đan không thành công, hắn kỳ thật đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhất là Đạo đan hắn luyện chế lại còn ẩn chứa Thời gian pháp tắc, là một trong Tam Đại Chí Tôn pháp tắc.

Đang cân nhắc, mắt hắn sáng lên, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười.

Viên đan dược này đối với Luyện Đan Sư khác chỉ là phế vật, nhưng với hắn vật ấy lại có chỗ hữu dụng lớn.

Hai tay Hàn Lập bấm niệm pháp quyết, sau lưng kim quang lóe lên, Chân Ngôn Bảo Luân hiển hiện ra, ông ông xoay tròn.

Ba trăm sáu mươi đoàn thời gian đạo văn trên Bảo luân đều nở rộ kim quang chói mắt, trong đó bỗng hiện ra một con mắt màu vàng nằm dọc, chính là Chân Thực Chi Nhãn.

Con mắt màu vàng nằm dọc sáng lóe lên, chậm rãi mở ra, lộ ra ánh mắt bên trong.

Kim quang chói mắt từ trong ánh mắt tán phát ra, vô số phù văn màu vàng kỳ dị lưu chuyển, giống như vô số ngôi sao chớp động trong Tinh Không.

Theo những phù văn này chuyển động, Chân Thực Chi Nhãn tản mát ra kim quang lập loè không thôi, làm cho người ta thấy hoa mắt.

Sau khi Thời gian đạo văn gia tăng đến ba trăm sáu mươi đoàn, lực lượng Chân Thực Chi Nhãn càng thấy rõ, cùng trước kia không thể so sánh được.

Hàn Lập nhắm mắt lại, dùng Chân Thực Chi Nhãn cảm giác thế giới chung quanh, đuôi lông mày lập tức nhảy lên.

Chung quanh động phủ bố trí xuống mấy tầng cấm chế, dưới cái nhìn của Chân Thực Chi Nhãn lại như thùng rỗng kêu to, đơn giản bị nhìn xuyên thấu. Không chỉ như thế, tất cả linh lực lưu động trên cấm chế đều hiện ra rõ ràng, xem rõ như đường vân trên bàn tay.

Chỉ tiếc trước mắt hắn chỉ có mấy đạo cấm chế này, không cách nào thể hiện hết năng lực của Chân Thực Chi Nhãn hôm nay.

Hàn Lập thu hồi ánh mắt, lực lượng Chân Thực Chi Nhãn về sau chắc chắn sẽ kiểm tra sau, giờ phút này hắn không để ý đến việc này.

Đồng tử màu vàng chuyển một cái, nhìn về phía phế đan trong tay hắn.

Kim quang trên Chân Thực Chi Nhãn tăng lên, trong đó bắn ra một đường quang mang kim sắc như có thực chất, bắn vào phế đan, dung nhập vào trong đó.

Trên phế đan lập tức hiện ra kim quang chói mắt, cuồn cuộn không thôi, tản mát ra trận trận chấn động Thời Gian Chi Lực.

Sau một khắc, phế đan chợt lăng không chuyển động, lục quang mặt ngoài lóe lên, một cỗ lục sắc linh dịch từ bên trong tách ra.

Cùng lúc đó, tất cả sắc quang mang trên phế đan chớp liên tục, các nơi trong đan dược cũng phát sinh biến hoá thật nhỏ.

Những thứ này đều là lục dịch cùng các loại tài liệu dung hợp sau khi biến thành đan dược, tuy rằng giờ phút này là quá trình nghịch hướng biến hóa, nhưng có thể thấy rõ toàn bộ quá trình.

Lại nói tiếp, sở dĩ Hàn Lập dám thử luyện chế đạo đan, trong đó có một nguyên nhân rất lớn đó là Chân Thực Chi Nhãn có năng lực hồi tưởng thời gian.

Trong ánh mắt của hắn hiện ra một tầng ánh sáng màu lam, chăm chú nhìn phế đan, không bỏ qua bất luận chi tiết nào.

Đột nhiên, ánh mắt của hắn hơi động một chút.

Chính là ngay bước này xảy ra chuyện không may, dẫn đến bạo đan.

Lục dịch rất nhanh tách ra từ trong phế đan, tất cả sắc quang mang trên đan dược cũng theo đó ảm đạm xuống, khôi phục trạng thái trước khi được lục dịch gia nhập vào.

Lam mang trong hai mắt Hàn Lập chớp động, trong lòng vui vẻ.

Như vậy, dùng nghịch hướng xem xét một lần, quả nhiên như hắn dự đoán, phát hiện nguyên nhân vừa mới thất bại.

Biến hoá trên phế đan vẫn còn tiếp tục, lần nữa hiện ra một tầng bạch quang, sau đó một ít bột phấn màu trắng từ trong tách ra.

Trên đan dược lần nữa hiện ra tất cả sắc quang mang, đồng thời xảy ra một ít biến hóa nhỏ.

Một bước này Hàn Lập cũng không có sai lầm, chẳng qua giờ phút này nhìn lại một lần, kết hợp quá trình phỏng đoán tinh tế trước đây, một bước này tự nhiên cảm ngộ càng sâu.

Cứ như vậy, trên phế đan thỉnh thoảng tách ra các loại tài liệu, thể hiện lại một lần quá trình nghịch chuyển luyện đan.

Cứ như thế nhìn một lần từ đầu tới cuối, Hàn Lập càng thêm rõ ràng quá trình luyện chế Đạo đan của mình.

Cuối cùng phế đan trở lại như cũ thành khối tinh hạt thời gian, lại nghịch chuyển quá trình cô đọng tinh hạt thời gian một lần, mới hoàn toàn chấm dứt.

Bất quá về một đoạn này, hắn cũng không thèm để ý nữa.

Kim quang lập loè hai cái, tiêu tán ra, viên phế đan lần nữa hiển hiện ra.

Hiện tại mặc dù hắn là Chân Tiên Hậu Kỳ, nhưng thi triển một lần Chân Thực Chi Nhãn, vẫn tiêu hao hơn phân nửa Tiên Linh Lực.

Hàn Lập thở ra một hơi, lấy ra một quả đan dược ăn vào, nhắm mắt luyện hóa dược lực, đồng thời trong đầu hồi tưởng lại quá trình luyện chế Đạo đan một lần nữa.

Sau nửa canh giờ, hắn mở to mắt, thần quang trong mắt lóe lên, tinh thần đại chấn.

Hắn không có lập tức luyện chế tiếp, bởi vì tinh hạt thời gian cần phải qua một tháng mới có thể ngưng luyện ra.

Một tháng tiếp theo, Hàn Lập cũng không có làm cái gì, chỉ là không ngừng thi triển Chân Thực Chi Nhãn, một lần lại một lần quan sát quá trình luyện đan lúc trước.

Trong nháy mắt, một tháng trôi qua.

Chưởng Thiên Bình rốt cuộc lại ngưng tụ ra một giọt lục dịch, Hàn Lập lập tức cô đọng thành một quả tinh hạt thời gian.

Sau đó hắn lại lấy ra một bộ tài liệu, bắt đầu luyện chế đợt thứ hai.

Quan sát không biết bao nhiêu lần quá trình luyện đan, Hàn Lập nhớ kỹ quá trình luyện chế, vô cùng thuận lợi, hơn nữa trôi chảy hoàn thành quá trình phía trước, rất nhanh đã đến bước dung hợp lục sắc linh dịch kia.

Hắn lấy ra một lọ lục sắc linh dịch, một tay đổ linh dịch vào trong lò đan.

Trong lò đan cực nóng, lục dịch tinh luyện một phen, rút nhỏ hơn phân nửa.

Hàn Lập phất tay phát ra một cỗ ánh sáng màu xanh, bao trùm lục dịch, sáp nhập vào trong đan dược.

Hai tay hắn nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, lục dịch dần dần dung nhập vào trong đan dược, ánh sáng màu xanh trên đan dược lóe lên, lập tức tiêu tán ra, không xuất hiện bất cứ vấn đề gì.

Hàn Lập thấy tình hình này, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, lấy ra tài liệu tiếp theo, đưa vào trong lò đan.

Có thể do lúc trước xem qua nhiều lần quá trình luyện đan, kế tiếp hắn luyện chế rất thuận tay, liên tiếp thành công dung nhập tài liệu vào trong đan dược.

Trong nháy mắt phần tài liệu còn lại chỉ còn sáu bảy loại.

Chẳng qua đến giờ phút này, sắc mặt Hàn Lập biến thành ngưng trọng, trên trán đã hiện ra một tầng mồ hôi, các phương diện tựa hồ lần nữa đạt đến cực hạn nào đó.

Hắn nghiến răng thủ vững tinh thần, phất tay lấy ra tài liệu là một chất dính màu trắng, đưa vào trong lò đan.

Trong lò đan chợt loé lên bạch quang, lần nữa vang lên một tiếng trầm đục, ngay sau đó, một mùi khét lẹt chậm rãi phát ra.

Hàn Lập nhăn mày lại, chẳng qua rất nhanh liền giãn ra.

Hắn nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, khôi phục tinh thần mệt mỏi, sau đó phất tay lấy ra phế đan, đồng thời trong tay bấm niệm pháp quyết.

Ô...ô...n...g!

Chân Ngôn Bảo Luân lần nữa hiển hiện ra, rất nhanh thi triển ra Chân Thực Chi Nhãn, nhìn về phía phế đan.

Một đạo kim quang bắn ra, chui vào trong phế đan, lúc này phế đan hiện ra mảng lớn kim quang, bắt đầu nghịch hướng diễn luyện lại quá trình luyện đan lần này.

Hàn Lập dựa vào Chân Thực Chi Nhãn, rất nhanh tìm được nguyên nhân thất bại lần này...

Một tháng sau, hắn lại bắt đầu luyện chế Đạo đan lần thứ ba.

Trong thời gian này, giống như lúc trước, hắn liên tục thi triển Chân Thực Chi Nhãn, quan sát quá trình luyện đan lúc trước.

Chân Thực Chi Nhãn có năng lực hồi tưởng thời gian, hầu như chẳng khác gì làm cho hắn lặp lại quá trình luyện chế nhiều lần, tích lũy kinh nghiệm phong phú.

Giống như các lần trước, Hàn Lập cực kỳ thuận lợi hoàn thành tất cả trình tự phía trước, sau đó lấy ra một phần chất dính màu trắng, đưa vào trong lò đan.

Mấu chốt một bước này hắn cũng đã hiểu rõ, tay bấm niệm pháp quyết, rất nhanh thuận lợi hoàn thành.

Hàn Lập lấy ra tài liệu tiếp theo, đưa vào trong lò đan.

Giờ phút này luyện chế đan dược đã chuẩn bị kết thúc, chỉ cần dung nhập bảy loại tài liệu còn lại vào trong đan dược, liền tính thành công hơn phân nửa.

Lần đầu luyện chế chỉ thất bại hai lần, nếu có thành tích này, trong lòng của hắn có chút cao hứng.

Chẳng qua vẻn vẹn một khắc đồng hồ sau, hắn cao hứng không nổi rồi.

"Phanh" một tiếng trầm đục từ trong lò đan truyền ra, có nghĩa là, lần thứ ba hắn luyện chế đạo đan tiếp tục thất bại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play