Tiễn một từ khó diễn đạt hết, mùi máu tươi bao trùm cả không khí, một ánh sáng quỷ dị lé lên, một trận bão táp mưa sa bắn ra tám phương bốn hướng. Từng mũi tên sắc bén lao thẳng về phía trước như muốn đưa người vào chỗ chết không có một khe hở nào.
Đêm mọi thứ tưởng chừng như vô tận.
Trong bóng tối, giữa mưa tên như vậy, Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi.
Không thể thất bại, cũng vô phương kết thúc, thất bại cùng kết thúc đều chỉ có một kết quả, đó là tử vong.