- Ổn chứ?

- Không ổn chút nào!

Bốn mắt nhìn nhau nhưng chỉ duy nhất đôi mắt cafe đục ngẫu nhiên có vài nét buồn.

Nam Cung Thần nhìn cô, một cái nhìn khác lạ với ánh mắt thường ngày của anh...

- Biết đêm nay nguy hiểm, sao vẫn ra ngoài?

-....

Ngoài ban công, có hai người, một trai và một gái, cả hai đều hướng về ánh trăng, vẻ im lặng đến tĩnh mịch.

- Cảm ơn! - Giọng cô trong veo,đầy ma mị, khó tìm ra được chút tạp chất.

Anh đánh mắt cười nhìn cô.

- Cái giá phải đánh đổi thật đắt! - Anh nói, giọng anh trẫm tư, nhưng khso có thể làm mất đi khí giả tôn vương.

- Anh không sợ tôi sao? - Cô quay người về phía anh, nhún vai đầy ý trêu ghẹo.

- Chúng ta đồng loại! - Anh thản nhiên nói, anh cũng là một Vampire thuần chủng.

Cô tròn mắt ngạc nhiên nhưng sau cũng dìu dìu lại.

Trăng rất sáng, rất đẹp.

Thứ ánh sáng đó thật thơ mộng.

- Tôi có cho thuê bờ vai!

Cô do dự hồi lâu, rồi nghiêng mình dựa vào vai anh, cảm giác nhẹ nhõm đến nhường nào...

- Tại sao không giải thích? - Anh hỏi, tay anh vén những lọn tóc rối xõa xuống mặt cô.

Tim cô sững lại, cô cảm nhận được những luồng điện không tên đang chạy qua người mình, cảm giác này là rung động sao? Cô cảm thấy thật ấm áp...

Tuy nói cô không giống người một chút, nhưng dù sao cô cũng là con gái. Cũng có lúc sợ, có lúc yếu ớt, có lúc rung động và cũng có lúc muốn được che chở....

Có lẽ chỉ như thế thôi đã thật yên bình.

- Không tin, cần gì giải thích!

Màn đêm bao phủ khắp căn biệt thự nguy nga, tráng lệ, hai con người vẫn đứng đó, trái tim họ cùng một nhịp, cơ thể họ hô hấp cùng một bầu không khí.

Người con gái mảnh khảnh dựa vào tấm lưng khỏe khoắn của người con trai, hơi lãng mạn một chút thôi, nhưng bóng lưng của hai người đầy ắp tâm sự...

- Tôi chưa biết tên anh?

- Nam Cung Thần!

- Là Royal (*) sao? - Cô bỗng bật dậy khỏi vai anh, đôi mắt lộ rõ điểm nghi vấn.

- Không cần ngạc nhiên như vậy!

-....

- Đôi mắt anh thật đẹp! Màu sắc rất đặc biệt. - Cô cảm thán

Anh mỉm cười hòa nhã, anh gục đầu lên tóc cô, tham lam hít hà cái mùi hương mê hoặc ấy, hơn bất kỳ một loại nước hoa nào, mùi hương này làm người ta nhớ mãi.

- Tại sao lại chấp nhận giao dịch ấy? - Anh nói, giọng anh hơi đổi, có lẽ vì nghi hoặc.

- CIA!

Anh ngẫm nghĩ một hồi lâu, rồi bỗng cầm tay cô kéo đi về phía cổng của biệt thự.

- Đi cùng tôi! Được không?

Cô gật đầu! Cô cũng nghĩ vì sao ư? Cô không biết, chỉ là hành động trong vô thức khi cô cảm thấy tin tưởng một ai đó, giống như đối với ba mẹ nuôi và anh hai, nhưng nó đặc biệt hơn.....

Cô không rõ thứ tình cảm phức tạp này là gì...

----------------------------------------------------

Phía nhỏ và hắn:

Sau khi đưa nhỏ đi băng bó vết thương, hắn đưa nhỏ về nhà vì hơi áy náy.

Trong màn đêm, một người con trai nhìn ra phía cửa sổ mà dâng lên một sự tức giận không tên, không tức giận cô, cũng không ai khác mà chính là hắn.

Vì sao hắn lại không nghe cô giải thích? Vì sao hắn không tin tưởng cô? Vì sao đôi mắt của cô lại....

Không phải! Lỡ như cô không muốn giải thích thì sao, nhưng đôi mắt đó không phải là của cô gái điệp viên kia sao? Cô ấy giấu hắn ư? Nhưng vì sao lại giấu hắn, hắn không đáng để cô tin tưởng sao?

Bỗng dưng hắn tặng cho mình cái nhếch mép khinh khỉnh: Mày không tin cô ấy thì.... sao cô ấy có thể tin mày?

Hai tay hắn nắm lấy đầu mà dày vò mình, hắn đang đau, đau lắm!

------------------------------------------------------

Royal (*): Tập đoàn đứng hàng đầu Châu Á, sự nổi tiếng và uy tín hơn hẳn bất cứ tập đoàn nào kể cả Khắc Minh hay Lâm Gia.

Hello bros, ủng hộ Fic: Lời Thề Của Ánh Trăng của Sin mới ra lò nhé:D Ahiiii

Cảm ơn mí bạn:D Nếu có gì đó không ổn trong truyện Sin tình nguyện xin nhận xét ạ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play