Có đôi khi y về trễ, Mạt Đồng sẽ gọi hạ nhân đưa cơm đến phòng; có đôi khi y quá mệt mỏi, Mạt Đồng sẽ ôm y đi tẩy rửa; còn có thời điểm, ban đêm Mạt Đồng thay y chỉnh đốn lại chăn.
Những dấu hiệu này đều khiến cho Tích Duyên cảm thấy vô cùng khó tin, nhưng dần dần y cũng cảm giác được Mạt Đồng tựa hồ không nghĩ sẽ thương tổn y, nếu như vậy y cũng sẽ không thương tổn hắn. Trừ bỏ có những lúc Mạt Đồng ra ngoài đem về không ít phiền phức, mặt khác hết thảy đều có thể coi như hòa thuận, hơn nữa Mạt Đồng ban ngày cũng không tìm y nói chuyện, miễn cho y một ít phiền não.
Chính là những thời điểm đối mặt Trương Tử Yến, Tích Duyên trong lòng vẫn tràn ngập áy náy cùng bất an, y liền đối với Trương Tử Yến hảo hảo gấp bội, nếu rảnh liền mang Trương Tử Yến xuất môn đi đạo phố, mua cho Trương Tử Yến những thứ đồ trang sức tinh xảo, mang Trương Tử Yến đến bố trang chọn lựa vải vóc thượng đẳng, y chỉ muốn bù lại sai lầm của bậc làm trượng phu như mình.
Ngày hôm đó Tích Duyên bồi Trương Tử Yến đi kim *** chọn lựa trang sức, Trương Tử Yến chọn một đôi vòng ngọc, sau khi hai người từ trong kim *** bước ra lại gặp gỡ Xích Luyện.
Bên người Xích Luyện là Diễm Phượng nhi, hai người nhẹ giọng đàm tiếu bước ngang qua Tích Duyên, Xích Luyện cũng chỉ đơn giản nói vài câu chảo hỏi Tích Duyên liền rời đi, nói là muốn đến Nham miếu cúng bái. Tích Duyên vốn định thỉnh Xích Luyện cùng Diễm Phượng nhi đến phủ dùng bữa, nhưng nghĩ đến Mạt Đồng ở trong phủ cũng không thuận tiện liền từ bỏ, y đành dẫn Trương Tử Yến hồi phủ.
“Phu quân ta có chuyện muốn cùng ngươi thương lượng, hy vọng ngươi có thể đáp ứng.” Trương Tử Yến có chút khó xử nhìn về phía Tích Duyên, nàng thân thủ nắm lấy cổ tay Tích Duyên, “Phu quân, trước đó vài ngày ta được sư huynh cùng môn phái trước kia gửi thư, nói hắn muốn đến Phong Danh thành, ngươi xem có được hay không đồng ý để hắn trụ ở trong phủ chúng ta.”
“Đương nhiên có thể, sư huynh ngươi cần hỗ trợ, chúng ta tự nhiên phải tận lực tương trợ.” Tích Duyên thực nhiệt tâm, y suýt nữa đã quên Trương Tử Yến cũng từng là người của Thanh Phong cốc.
Được lời chấp thuận của Tích Duyên, Trương Tử Yến vô cùng cao hứng: “Phu quân, ngươi đối ta thật tốt.” Trương Tử Yến nhắm mắt lại, ý muốn Tích Duyên hôn mình. Tích Duyên liền cúi đầu hôn nhẹ lên má nàng.
Trên người Trương Tử Yến không có nồng nặc mùi yên chi, nàng cho dù đã gả cho Tích Duyên, trở thành nhân thê đi nữa thì ở trên đường vẫn kiều diễm động lòng người, thu hút nhãn thần của người khác......
Tích Duyên đồng ý yêu cầu của Trương Tử Yến, cũng không quá mấy ngày sau, Trương Tử Yến liền dẫn đến một vị vô cùng thần bí bước vào Trương phủ, đầu đội đấu lạp <mũ rộng vành có dán giấy dầu để đi mưa> màu ngân sắc, hơn nữa còn dùng khăn trắng che mặt. Người nọ vận trên người áo cà sa ngân sắc, tay phải cầm phật trượng, tuy rằng dùng khăn che bao trùm kín mặt, nhưng với thân hình hoàn mỹ cùng khí độ ngạo mạn này, không khó nhìn ra người này chính là kẻ Tích Duyên đã lâu không gặp – Phật Hàng.<giống lạy ông tôi ở bụi này quá anh Hàng =7=>
Từ hơn nửa năm trước, sau khi Phật Hàng cùng Cửu Hoàng rời đi Phong Danh thành, Tích Duyên chưa từng gặp lại Phật Hàng, hơn nữa chuyện Thanh Phong cốc bị diệt môn trong một đoạn thời gian cũng truyền đãi vô cùng ồn ào huyên náo, khi đó y còn sai người đi tra tăm tích của Phật Hàng, đáng tiếc đều không có tin tức xác thiết. Nếu không phải y hôm nay nhìn thấy Phật Hàng, y thực nghĩ Phật Hàng đã gặp phải bất trắc trong đợt chính tà tranh đấu tinh phong huyết vũ kia rồi.
Tích Duyên đang muốn kêu tên Phật Hàng, lại nhìn đến Phật Hàng đối hắn ra dấu cảnh âm. Ngón tay trắng nõn thon dài của Phật Hàng khẽ động, Tích Duyên vừa nhìn thấy động tác của hắn, liền tự mình ngậm miệng lại.
“Phu quân, người này là sư huynh của ta, Phật Hàng.”
Trương Tử Yến hướng Tích Duyên giới thiệu Phật Hàng, nàng cũng không biết hai người trước kia đã nhận thức nhau. Phật Hàng hướng Tích Duyên gật đầu, chính là Tích Duyên nhìn cũng không rõ biểu tình bên dưới đấu lạp kia của hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT