Tích Duyên tỉnh lại không được bao lâu lại thiếp đi. Thời điểm lần tiếp theo tỉnh lại, y là đang nằm ở trong sương phòng cách vách ngọa phòng của mình, cả người cũng đã được tẩy rửa sạch sẽ. Mạt Đồng an vị ở trước bàn uống rượu, nhìn thấy Tích Duyên tỉnh liền ôm bình rượu chậm rãi bước tới.
Tích Duyên không muốn để ý đến hắn. Mạt Đồng ngồi ở bên giường một hồi mới mở miệng nói: “Tích thúc, phu nhân ngươi vừa rồi có đến tìm ngươi.”
“Nàng......”
Vẻ mặt nguyên bản bình tĩnh của Tích Duyên nhanh chóng trở nên phức tạp. Y không hiểu Mạt Đồng đến tột cùng có hay không đối Trương Tử Yến nói cái gì loạn thất bát táo, chỉ cần hồi tưởng lại chuyện tối hôm qua, trong lòng Tích Duyên lại một trận phức tạp không ngừng luân chuyển.
Y mờ mịt, y vô thố, trừ bỏ sinh khí, y chỉ còn biết cam chịu......
Gặp phải loại chuyện này y cũng chỉ có thể cam chịu, y không thể dể lộ ra, không thể quở trách, cũng không thể khóc nháo, y tuy có ủy khuất nhưng đây đều là tự y làm tự y chịu, nếu là khi trước y đã giết chết tên ma này rồi......
Nếu như vậy cái chuyện hoang đường tối hôm qua cũng đã không phát sinh. Lần trước là Cửu Hoàng, lần này là Mạt Đồng, mỗi một lần nam nhân đều chỉ có thể nhẫn, y không thể khiến thê tử hổ thẹn, càng không được để Trương phủ hổ thẹn.
Cho nên, dù cho Mạt Đồng đối y làm ra cái loại chuyện kia, y cũng không thể hé răng, y chỉ có thể ở trong phủ mà lơ đi Mạt Đồng. Từ sau chuyện đó, Tích Duyên mỗi ngày đều trở về vô cùng trễ, bởi vì y lo lắng nếu thường xuyên ở trong phủ sẽ phải chạm mặt Mạt Đồng, y vẫn là lựa chọn phương thức lảng tránh, cho dù Trương Tử Yến có đối đãi Mạt Đồng tựa như đệ đệ ruột của mình đi nữa Tích Duyên vẫn không một lần xen mồm vào.
Trước kia khi Mạt Đồng còn nhỏ, Trương Tử Yến đem Mạt Đồng trở thành”Đứa con” yêu thương của mình, hiện tại Mạt Đồng trưởng thành, Trương Tử Yến lại đem hắn trở thành “Đệ đệ” ruột của mình, cũng vì vậy mà bây giờ trên dưới Trương phủ đều đem Mạt Đồng trở thành người trong nhà, hơn nữa Mạt Đồng cũng xem Trương phủ là nơi ở của chính mình, tự do xuất nhập.
Mạt Đồng dù sao cũng là người nhạy bén thông minh, hắn đương nhiên biết được Tích Duyên là đang trốn tránh hắn, vì vậy Mạt Đồng trước đó vài ngày đã cho người đi đặt làm một chiếc giường lớn rồi chuyển đến.
Lúc này.
Tích Duyên vừa vặn từ bên ngoài trở về. Hôm nay Tích Duyên tìm người nhờ phụ giúp tu bổ Đại nham miếu, ngày ấy y một kiếm kia rất mạnh, miếu tử căn bản đều đã hoàn toàn sụp đổ, y hiện tại tìm người giúp tu sửa cũng chỉ là theo lẽ thường tình.
Nhìn đến chiếc giường được đưa tới, Tích Duyên cũng không có nhiều lời. Mạt Đồng sai người đem giường đến phòng của Tích Duyên, y cũng không có chút dị nghị gì, giường của y đã gãy cả rồi, an trí tân giường là chuyện đương nhiên, chính là giường lớn như vậy bốn người ngủ cũng không thành vấn đề a. Tích Duyên khó tránh khỏi có chút cảnh giác với ý đồ của Mạt Đồng.
Thời điểm dùng bữa.
Trước sau vẫn như một chỉ có ba người dùng bữa, Tích Duyên cũng chẳng ngại ngùng gì khi Trương Tử Yến gắp cho Mạt Đồng một đĩa rau mà không phải gắp cho thân là trượng phu như y, loại tiểu tiết y cũng chẳng để trong lòng làm gì.
Gần đây, Mạt Đồng cũng không có cùng Tích Duyên nói thêm bất cứ thứ gì khác, kể từ sau đêm đó, hai người tuy là ngủ cùng nhau vào buổi tối, thế nhưng Mạt Đồng trừ bỏ uống rượu, lại cái gì cũng không làm.
Đêm nay.
Tích Duyên nằm trên giường mới mua đặt trong phòng mình nhắm mắ an dưỡng, y những ngày gần đây đều là không ngừng thay Trương phủ trông chừng sinh ý của Trương gia lão gia lưu lại, không những vậy còn phải thay bách tính xin giúp đỡ thu yêu, trấn trạch......
Không còn tâm tư để mà nghĩ đến việc khác, về chuyện ngày ấy bị Mạt Đồng xâm phạm, hai người đều ngậm miệng không nói tới. Tích Duyên vẫn cho rằng Mạt Đồng chỉ là nhất thời tâm huyết dâng trào mới cùng y quan hệ như vậy.
Nghĩ thế Tích Duyên ngược lại càng an tâm nhiều hơn.
Mạt Đồng là ma, cho dù Tích Duyên linh khí có khôi phục đi nữa, lại thêm sự cản trở của Trương Tử Yến, y căn bản là đối phó không lại hắn. Hơn nữa từ sau ngày ấy, Mạt Đồng không quá bốn năm ngày đều phải hút quỷ khí một lần, quỷ khí cường thịnh này sẽ làm linh khí trong cơ thể nam nhân chậm rãi tan biến, dù vậy Mạt Đồng cũng không đối y mà tái làm ra chuyện gì khác quá phận.
Tích Duyên nhắm mắt lại nghỉ ngơi, không lâu sau cửa phòng đã bị người đẩy ra, rất nhanh Tích Duyên liền cảm giác được có người đang ngồi ở trên giường mình, trên người đối phương mang theo mùi hương thơm ngát sau mỗi lần tẩy rửa.
Tích Duyên nhắm mắt chậm rãi nói: “Giường này không phải nhỏ, ngươi cũng không cần dựa vào ta gần như vậy.” Y ngụ ý là muốn Mạt Đồng nhích xa xa mình ra một chút, đừng có áp sát vào.
“Tích thúc, ngươi rốt cục cũng chịu nói chuyện với ta rồi.” Cằm của Mạt Đồng để lên trên cánh tay nam nhân. Song mâu sâu thẳm đen nhánh của hắn nhìn chăm chú vào y, “Ngươi vẫn đang giận ta sao?”
“......”
Mạt Đồng trầm mặc trong chốc lát, thấp giọng cười nói: “Tích thúc, không bằng chúng ta đến thử xem giường mới......” Tiếu thanh của hắn rõ ràng có phần tà khí, kích thích màng tai của Tích Duyên.
Cánh tay của Mạt Đồng theo phía sau thắt lưng của Tích Duyên trượt đến mặt trước, Tích Duyên lập tức mở bừng mắt, gạt ra bàn tay không an phận của Mạt Đồng. Đúng lúc Mạt Đồng chuẩn bị bò lên thì.
Ngoài cửa truyền đến thanh âm đầy lo lắng của quản gia——
“Cô gia, việc lớn không tốt, có yêu quái chạy vào trong phủ, người của phòng bếp đều bị lộng thương cả rồi.” Thanh âm của lão phát run, kích động mà nói, “Nghe người ở phòng bếp nói, hình như là một con Kim Ngưu yêu quái, ngài mau đến xem a!”
Ngay tại thời điểm vừa nghe được ba chữ “Kim Ngưu yêu”, song mâu trên khuôn mặt Mạt Đồng luôn lộ vẻ ‘ việc không liên quan đến ta ’, đột nhiên biến sáng vài phần......
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT