Cuối cùng ngày giao dịch trong thư đã đến, tụi hắn đang chuẩn bị cho tối nay, tụi nó tuy không được phép đến nhưng vẫn tích cực chuẩn bị, nó thì đã sẵn sàng từ sớm, nó biết tụi hắn chắc chắn ở đó và tất nhiên tụi nó cũng vậy,nó biết nhưng nó có một kế hoạch cho riêng cho cả bọn, một kế hoạch phải có mặt tất cả mới có thể hoàn thành.
Trước 10h cả bọn đã mặt ở đó cùng với vài anh em trụ cột trong bang hiện đang chờ cuộc giao dịch xãy ra.
Đúng như giờ hẹn bang Dragon đã đến, Phillip mang theo vài tên thuộc hạ đang tiến vào khu vực giao dịch. Mọi chuyện đang theo đúng hướng như những gì mà tụi nó muốn, chỉ cần hai bên thống nhất thì tụi nó sẽ xông ra. Khi thấy dấu hiệu tốt tụi nó lập tức hành động.
-"Đứng yên" Cô ra lệnh.
Tất cả như chết trân tại chỗ khi tụi nó xuất hiện nhưng cái nhếch môi đầy khiêu khích của Phillip làm cả bọn chú ý, tuy cả bọn biết một khi đã gửi thư khiêu chiến như vậy chắc chắn đã chuẩn bị kỹ càng cho mọi trường hợp, nhưng cái nhếch môi tại sao lại đem lại cho cả bọn cảm giác khó khiểu như vậy.
Đang mải mê suy nghĩ về Phillip thì tụi nó giật mình bởi một tiếng động lớn "ĐOÀNG". Phải...nó là tiếng súng...viên đạn bay ra nhắm thẳng tụi nó mà bắn, còn đang bốc khói dưới chân cô.
Nhìn theo hướng viên đạn bắn ra là một người con gái có mái tóc tím mộng mơ nhưng lại toát lên vẻ huyền bí, đôi mắt nâu sắc bén đầy lạnh lẽo, gương mặt vô cảm đang nhìn thẳng vào tụi nó.
Tụi nó đang đứng chôn chân tại một chỗ, mắt mở to vì điều đang xảy ra trước mắt.
-"Tory..."
-"Tôi đã nói là không được tới đây kia mà."
-"Tory sao mày ở đây?"
-"Đó là chuyện của tôi liên quan gì tới mấy người."
-"Mày..."
-"Đây là món quà đầy bất ngờ đúng không?" Phillip đứng nhìn viễn cảnh này nhàn nhã lên tiếng.
-"Vậy đây là lý do anh gửi thư thách thức chúng tôi." Hắn này giờ vẫn không rời mắt khỏi nó lên tiếng hỏi.
-"Đúng vì tôi có một đòng minh rất mạnh ở bên mình mà."
-"Anh..." "ĐOÀNG" Cô vừa muốn bước lên thì một viên đạn nữa bay ra khỏi nòng súng của nó lần nữa cấm thẳng vào mặt đất chỉ cách chân cô 0,01mm.
-"Bước tới thêm một bước thì viên đạn đó không đơn thuần chỉ cấm xuống đất đâu."
-"Tory."
-"Chà cuộc giao dịch hôm nay diễn ra thật suông sẻ, công lao lớn nhất là của em đó Tory."
-"Xong việc thì về đi."
-"Được thôi lát gặp em sau."
Nói rồi Phillip, thuộc hạ cùng số hàng lên xe rồi rời khỏi đó. Cả bọn chẳng thể làm gì chỉ có thể đứng đó nhìn.
-"Mày làm gì vậy? Tại sao mày lại giúp Phillip, không phải anh ta là kẻ thù của chúng ta hay sao? Tại sao chứ?" Nhỏ như gào lên, tại sao, nhỏ đã rất khó khăn để quên tên đó, người mà nhỏ từng rất yêu, đã cố ép bản thân nghĩ anh ta chính là kẻ thù, sao nó lại làm vậy chứ.
-"Đó là chuyện của tao, bây đừng bận tâm, sau này tao sẽ nói bây nghe."
-"Sau này là khi nào?" Cô hỏi trong nước mắt, bởi điều này thật quá sức chịu đựng của cô. Đây cũng là lần đầu tiên cô thể hiện mặt yếu ớt nhất trước mặt người khác. Nhỏ cũng đã rơi nước mắt từ lâu.
-"Xin lỗi." Nó nói trong giọng nói cũng như ánh mắt đều toát lên vẻ bi ai.
Rồi nó tiến lại gần cả bọn nhìn hết thảy tụi nó rồi tụi hắn ánh mắt rất buồn rồi lướt qua nhanh chưa kịp để hắn nói gì, leo lên xe rồi biến mất.
-"Rốt cuộc là nó bị gì vậy chứ."
-"Chúng ta phải nhanh chóng tìm ra nơi đặt số hàng đó không thể để chúng lộng hành như vậy được." Anh nói.
-"Chết tiệt chúng ta chẳng có chút manh mối nào cả." Cậu bực dọc lên tiếng.
-"Có lẽ...tôi biết đó." Hắn đột nhiên lên tiếng.
-"Cái gì?!? Sao mày biết?"
Hắn không nói chỉ giơ một mảnh giấy nhỏ, trên đó ghi rõ nơi cất giấu cũng như đường nhanh nhất để đến đó.
Cả bọn hết sức ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng đến nơi được ghi.
Phillip sau khi giao dịch xong rất hả hê mà ăn mừng, địa điểm ăn mừng chính là nhà của Henry. Trong phòng khách nhà Henry, Phillip rất đắc ý vì kế hoạch của mình.
-"Hahaha không ngờ kế hoạch lại thành công được như vậy, thật khiến người ta phấn khích."
-"Cậu không lo họ sẽ tìm ra nơi đó sao?" Henry lên tiếng -"Họ không tầm thường như vậy đâu."
-"Cậu lo gì chứ, dù họ có là thần thách tôi thách họ tìm ra nơi đó hahaha."
Nó nãy giờ chẳng mảy may quan tâm, Henry thì chẳng còn gì để nói.
Đang tận hưởng trong chiến thắng thì đột nhiên điện thoại Phillip reng lên.
-"Có chuyện gì tôi đang rất vui mà..." Hắn chưa bói hết câu thì thuộc hạ của hắn đã chặn lời.
-"Đại ca không hay rồi, bọn King và Queen không biết moi nguồn tin đâu ra đã biết được chỗ chúng ta cất hàng hiện đang...."
-"Alo...Alo...nói gì đi chứ."
-"Tôi nghe đây." Và đáp lại Phillip là giọng băng lãnh của hắn.
-"Mày..."
-"Không phải anh nói chúng tôi có ngon thì đến chặn anh đi, tôi thực hiện rồi này."
-"Mày..."
-"Vậy nhé." Nói rồi tắt máy không để Phillip ú ớ được câu gì.
Phillip mặt đã tối sầm lại, tức tốc chạy ra khỏi nhà Henry đến nơi cất hàng.
-"Là em đúng không Tory?" Chờ Phillip rời khỏi Henry mới mở miệng.
-"Ý anh là gì?"
-"Nơi cất giữ hàng là em tiết lộ cho bọn họ biết."
-"Sao anh lại nói vậy."
-"Vì chỉ có em mới có khả năng đó."
-"Tùy anh thôi." Nó cũng rời đi sau đó.
Ở một nơi khác.
-"Sao mày biết được chỗ đó mà đến hay vậy, mày lên kế hoạch trước rồi đúng không?" Anh lên tiếng thắc mắc
-"Phải đó." Cậu cũng hùa theo.
-"Không phải tao, là Victorya."
-"Tory??? Không phải..."
-"Tôi nghĩ cô ấy nợ chúng ta một lời giải thích, còn chúng ta nợ cô ấy một lời sinh lỗi đó."
-"Vậy tất cả những chuyện này..."
-"Tao nghĩ tất cả những chuyện này đều là kế hoạch của Victorya."