Trên sàn nhà ngoài phòng khách, Đức xếp bằng, nhắm mắt lại cảm nhận sự thay đổi của bản thân, thử điều khiển dòng năng lượng đang chảy trong cơ thể, hiện giờ điều động năng lượng có cảm giác như cá gặp nước khiến hắn cực kỳ thoải mái, chỉ là năng lượng hơi ít.
Đức lấy ra bộ sa bàn “Nguyên lực ngũ hành trận pháp” và lấy một bộ ngũ hành nguyên thạch lắp vào, sa bàn biến hóa thành một trận pháp hình ngôi sao năm cánh bao bọc xung quanh người hắn. Kim nguyên thạch màu vàng, mộc nguyên thạch màu xanh lá, thủy nguyên thạch màu xanh dương, hỏa nguyên thạch màu đỏ, thổ nguyên thạch màu nâu đất, tất cả được kết nối qua lại. Đức nhắm mắt tu luyện, năng lượng cuồn cuộn tràn vào đi qua Lõi Burst để thanh lọc rồi chuyển đến lõi Trance và Lõi Rise hóa thành một dịch thể màu vàng kim lưu động khắp cơ thể.
Khoảng hai giờ sau, năm viên ngũ hành nguyên thạch mất dần đi ánh sáng, trận pháp vận chuyển cũng ngừng lại. Đức mở mắt thở ra một hơi dài. Hiệu quả tu luyện từ “Nguyên lực ngũ hành trận pháp” quả là không tệ, năng lượng trong cơ thể của hắn đã được bổ sung thêm kha khá.
Lúc này, hai con nhện thu hoạch cũng đã trở về, Đức kiểm kê lại, bán đi toàn bộ quyền hạn giao dịch dư thừa.
Tổng điểm giao dịch: 4767 điểm, 5 quyền hạn giao dịch cấp F, 5 quyền hạn giao dịch cấp E, 5 quyền hạn giao dịch cấp D và 1 quyền hạn giao dịch cấp C
Hắn hiện có hai phiếu giảm giá 50%, một cái đối với vật phẩm cấp D và một cái với vật phẩm cấp C.
Điều kiện mở ra quyền lợi khách hàng cấp 4: Khách hàng đạt được cấp B, đạt được hai quyền hạn cấp A và 100.000 điểm giao dịch.
Điểm giao dịch đáng lẽ sẽ cao hơn nhiều, nhưng đáng tiếc quá trình chiến đấu Đức toàn phải sử dụng đạn lửa và lựu đạn sương mù axit, xác của đám ong biến dị hầu hết đều không còn nguyên vẹn nên điểm số bị giảm đi. Đức cũng không cảm thấy tiếc nuối gì, còn mạng sống là còn tất cả, điểm giao dịch mất đi có thể kiếm thêm, chỉ nói riêng cái tổ ong thì vài trăm ngàn điểm giao dịch chắc có, có mạng để đi lấy hay không mới là quan trọng.
Xong đâu đấy, Đức bắt đầu xem xét kỹ năng mới mà cửa hàng vừa tặng. “Huyết ảnh phân thân thuật”: Đây không phải là một kỹ năng biến ảnh, thân pháp mà hắn lầm tưởng, nó giống với kiểu triệu hồi bản thể hơn. Kỹ năng có thể hấp thu máu của người thi triển, chế tạo ra một Huyết ảnh phân thân giống hệt với bản thể, bình thường ký sinh trên người chủ thể, có thể gia tăng thực lực theo thời gian tu luyện, hoặc thông qua cắn nuốt máu huyết của kẻ địch, hoặc thông qua bồi dưỡng của chủ thể.
Nói cách khác, kỹ năng này sử dụng chính máu huyết và năng lượng của bản thân để tạo ra một phân thân, thực lực phân thân này mạnh bao nhiêu quyết định bởi sự đầu tư của chủ thể. Nghe có vẻ tà dị, nhưng đã là một kỹ năng cao cấp 4500 điểm giao dịch thì chắc là sẽ không yếu, có thêm một phân thân hắn cũng sẽ có nhiều lựa chọn trong việc bố trí chiến thuật đối phó đàn ong hơn, Đức lựa chọn học tập.
Gần như ngay lập tức, một cảm giác suy yếu truyền đến khiến hắn run rẩy cả người, máu của cơ thể như bị rút đi một nửa, năng lượng nãy giờ tu luyện được cũng lập tức trở nên trống rỗng. Sắc mặt trắng bệch, cơ thể lạnh lẽo như chui ra từ hầm băng. Đức vội vàng mua một viên bổ huyết hoàn cao cấp từ cửa hàng – 30 điểm giao dịch uống vào, cảm giác ấm áp từ đan dược lan tỏa ra mới khiến Đức đỡ hơn đôi chút.
“Hố người quá vậy” Đức có phần bực bội nghĩ thầm, nếu học kỹ năng này lúc có kẻ địch ở gần thì không khác gì tìm chết.
Cơ thể vẫn đang rất lạnh lẽo và trống rỗng rất khó chịu. Đức kiểm tra lại cơ thể, năng lượng từ lõi trance – burst – rise của hắn bị rút sạch, tinh huyết cũng bị rút ra, những dòng thượng cổ phù ngữ quay xung quanh dần dần hình thành một huyết ảnh. Trên mu bàn tay phải hiện ra một Huyết Ấn. Tâm niệm vừa động, huyết ảnh đã đứng trước mặt Đức, ngoại trừ không hề mặc quần áo thì nhìn y hệt như hắn nhưng ánh mắt màu đỏ rất tà dị.
Đức lúc này cũng có một cảm giác rất khác thường, giống như đột nhiên, một người có thêm một tầm nhìn nữa vậy, hắn vừa có thể nhìn thấy huyết ảnh, vừa có thể nhìn thấy chính hắn trong mắt của nó, hắn cũng có thể điều khiển nó như một phần cơ thể của mình. Nhìn vào huyết ảnh trước mặt, Đức mỉm cười: “Tao sẽ đặt tên cho mày là Huyết Tu La vậy”, ý niệm vừa động, cơ thể Huyết Tu La xao động trong thoáng chốc, quần áo trên người chợt hiện ra y chang bộ Đức đang mặc. Đức nhìn kỹ đó chính là biến hóa từ xung động cơ thể và máu huyết của Huyết ảnh, nó còn có cả năng lực biến hình.
Huyết Tu La: cấp độ D, Trance +, Burst +, Rise +, cận chiến tinh thông, xạ kích tinh thông (Chịu ảnh hưởng từ chủ thể), Biến hình sơ cấp, Kỹ năng: Phệ Huyết: Hấp thu tinh huyết của kẻ địch để khôi phục và tăng cường sức mạnh (Chú ý: Nếu để phệ huyết quá định mức sẽ tạm mất quyền điều khiển của Huyết Tu La). Khi Huyết Tu La bị tiêu diệt cần mười ngày để có thể tái triệu hồi. Kỹ năng này hao tổn rất lớn nhưng quả nhiên cũng cực kỳ thực dụng. Đức khá là hài lòng.
“Cạch” Tiếng cửa bật mở. Đức vội thu hồi Huyết Tu La vào trong cơ thể. Hân bước ra từ trong phòng ngủ, gương mặt vẫn còn vẻ hơi mơ màng. Nhìn thấy Đức, cô khôi phục lại vẻ thanh tỉnh, giọng nói khàn khàn như vừa ngủ dậy hỏi hắn: “Chúng ta đang ở đâu vậy?”
“Tôi không rõ lắm, ở gần rìa thành phố” Đức đáp lời
Hân xoa xoa đầu mình, cảm giác vẫn còn hơi chóng mặt vo ve khiến cô chưa thích ứng lắm, hồi tưởng lại chuyện lúc trước, trong đầu hiện lên rất nhiều thắc mắc, cô chăm chú nhìn hắn, hỏi điều cô băn khoăn nhất:
“Tại sao anh quay lại?”
Tại sao quay lại ư, lúc đó hắn tự nhủ với mình rằng nếu chạy tiếp sẽ bị đám ong biến dị đuổi theo, không bằng lợi dụng Hân thu hút sự chú ý của đám ong và quay lại thừa cơ giết một đám. Nhưng thực lòng, hắn biết rõ rằng trong trường hợp đó, chạy trốn xác xuất sống sót sẽ cao hơn rất nhiều, hắn có cách để giấu đi mùi và tung tích bản thân, biến mất vào trong khu rừng cây rậm rạp phía sau, thực lực hắn lúc đó thật sự chưa đủ sức để đối đầu với đám ong biến dị đó.
Tại sao quay lại, có lẽ hắn cũng không rõ, một phần có lẽ là hắn không thể đối mặt với sự hèn nhát của bản thân nếu đem một cô gái ra làm mồi nhử cho mình chạy trốn, một phần có lẽ là vì sự quyết tuyệt không buông xuôi dù lâm vào tuyệt cảnh của cô. Chứng kiến cảnh cô giương cung lên đối mặt với đàn ong biến dị đông nghìn nghịt mà không có chút sợ hãi, hiên ngang đứng thẳng dù thân mình đầy thương tích, ánh mắt luôn kiên cường nhìn về phía trước, khiến hắn không thể nào bỏ đi được.
“Vì tôi còn cần một người để dẫn đường về nhà” Đức nhìn Hân trả lời, đoạn hắn xoay người bước vào phòng bếp, đồ dùng nấu ăn vẫn còn, ga cũng còn một chút, Đức lấy nước từ kho chứa đồ, bỏ một ít gạo vào nồi đặt lên bếp nấu, lấy một khối thịt bò ra băm nhỏ bỏ vào, nấu cháo.
Rất nhanh, Đức bưng ra hai tô cháo thịt băm nóng hổi, còn thơm mùi gạo ra đưa cho Hân một tô, mình lấy một tô: “Ăn đi, tôi thấy còn chút đồ ăn trong bếp, chúng ta còn phải trở về nữa đấy”
Bụng đã đói rã vì mệt và kiệt sức, nhận lấy tô cháo từ tay Đức, Hân cũng không khách sáo, múc từng muỗng ăn, rất nhanh tô cháo đã hết sạch. Đức chậm rãi ăn, thấy cô ăn xong thì cũng không ngẩng đầu lên đưa sang một chai nước khoáng nhỏ, cô lập tức cầm lấy uống một ngụm rồi đặt lại trên bàn.
Hân đưa mắt len lén nhìn hắn, không hiểu tại sao, từ khuôn mặt nghiêm túc lạnh lùng của Đức cô lại tìm lại được một cảm giác đã rất lâu rồi không thấy, cảm giác tin tưởng và yên tâm. Mặc dù cô nhất quyết chối bỏ, nhưng nó như một hạt giống manh nha nảy mầm, lớn dần từ bên trong.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT