Thì ra Trương Lượng mùa đông vào núi, kết quả từ trên núi lăn xuống, không chỉ trẹo thắt lưng mà còn nằm trong tuyết cả nửa ngày, bị thương mang bệnh, về sau tuy đã tốt hơn nhưng phương diện ‘kia’ không tốt như trước.
Quý Thanh biết chuyện này cũng là ngẫu nhiên, anh biết chuyện giữa họ và Điền gia, cũng không có hảo cảm với Trương Lượng, nghĩ cậu ta mà cưới Trương Lan cũng chả thiệt thòi gì. Mà Trương Lan thì bắt y sống cùng Trương Lượng cả đời, coi như là một sự trừng phạt. Anh tuyệt không cảm thấy mình độc ác, đây là bọn họ gieo gió gặt bão.
Quý Thanh chính là người bao che khuyết điểm như vậy đấy.
Quý Hòa cùng Giang Bình cũng thấy là chẳng có gì sai, bởi vì nếu Quý Hòa không né tránh, hiện tại thật đúng là xui xẻo, muốn gạt Trương Lan ra thật sự sẽ rất phiền toái. <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Chờ Trương Lượng tỉnh, Quý Hòa liền nói chuyện này với Trương Lượng, bảo cậu ta chuẩn bị lấy phu lang về.
Trương Lượng nhíu mày, cũng không quá vui lòng, nhưng Giang Bình ở bên cạnh dùng ánh mắt vô cùng khinh bỉ nhìn cậu ta, Trương Lượng liền có chút do dự, cậu ta nhận ra Giang Bình, đây chính là con trai Giang đại địa chủ, nhà cậu ta còn thuê không ít ruộng từ Giang gia Nếu Giang Bình cảm thấy cậu ta chiềm hời từ Trương Lan lại không chịu gánh vác trách nhiệm, có thể nào ảnh hưởng tới nhà họ hay không? Nhà bọn họ đã trải qua nhiều chuyện như vậy, không thể để thêm tai nạn gì buông xuống nữa.
Trương Lượng tự khuyên nhủ bản thân phải đồng ý, nhưng rõ là rất khó, đột nhiên cậu ta nghĩ ra được lí do để không phải cùng Trương Lan thành thân.
“Trương Lan cùng họ với tôi, cùng họ không lấy, chúng tôi không có cách nào lập gia đình đâu” <!-- 300x250 4 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Trương Lượng rốt cục tìm được một lý do cự tuyệt hợp lý, thở phào một hơi, cậu ta nghĩ quả nhiên mình vẫn là không muốn lấy một song nhi.
Quý Hòa cũng sửng sốt, vấn đề này hắn ngược lại không nghĩ tới, ở hiện đại cũng không chú ý chuyện này, nhưng Quý Thanh là một người nghiêm cẩn như vậy, anh ấy lại không nghĩ tới sao?
Giang Bình cũng kinh ngạc, nhìn Quý Thanh, nghĩ ông anh vợ thông minh nhà mình cũng có lúc sai sót sao.
Quý Thanh bị Giang Bình nhìn, ảm đạm cười, nói: “Cái này không thành vấn đề. Trương Lan họ Trương mà cũng không họ Trương. Y tên là Trương Lan, cũng mang họ Chương Trương, cha của Trương Lan vốn được người Trương gia nuôi lớn, sau lại tìm được cha mẹ ruột nên mới đổi lại thành họ Chương Trương. Bởi vì tên là Chương Trương Lan rất khó đọc, cho nên vẫn luôn gọi là Trương Lan. Em xem, duyên cớ như thế nên giờ họ mới là người một nhà đấy.”
Giang Bình vỗ tay cười nói: “Thật đúng là như vậy Rốt cuộc vẫn phải vào Trương gia. Tôi nói này Trương Lượng, cậu cứ cưới Trương Lan này đi, nói thế nào thì cậu cũng chiếm lời của người ta rồi, nếu không lấy về, ngày sau cũng phiền toái, tôi cũng thấy khinh thường cậu.”
Trương Lượng nghe Giang Bình nói như vậy trong lòng nặng nề, nghĩ cậu thiếu gia này quả nhiên khinh thường mình. Cậu ta lại nhìn ánh mắt bọn Quý Hòa nhìn mình, càng nản lòng. Nhưng nghĩ tới tình huống thân thể mình, lấy phụ nữ về lại sợ khó sinh con, chi bằng lấy một song nhi, lúc không sinh được cũng không bị người ta nói ba nói bốn. Tự khuyên bản thân như vậy, Trương Lượng rốt cục cũng gật đầu.
Giang Bình cười khen Trương Lượng vài câu, sau đó lại khen Trương Lan một trận, còn nói tình huống gia đình Trương Lan, cả chuyện của Quý Tiếu Quý Tuấn cũng nói, cái gì mà Quý Tiếu rất Vương chủ bạc chiều chuộng, cái gì mà Quý Tuấn lần này nhất định có thể thi đỗ tú tài, nếu cậu ta cưới Trương Lan, vậy về sau nhất định có thể hưởng ké những ngày tốt lành. Còn nói nếu cậu ta không cưới Trương Lan, vậy về sau Trương Lan sống không tốt, khẳng định là trách nhiệm của cậu ta, cho nên mối hôn nhân này nhất định phải thành
Trương Lượng ngay từ đầu không quá vui lòng, nhưng vừa nghe Giang Bình nói lại tình huống của Quý Tiếu Quý Tuấn thì lại cảm thấy việc hôn nhân này cũng rất tốt.
“Nhìn đi, xem ra việc hôn nhân này dám chắc là được.” Giang Bình chờ Quý Hòa cho người dùng xe đưa Trương Lượng đuổi về thôn Đào Hoa, cười nói với Quý Hòa.
Quý Hòa cười lắc đầu, cùng chưởng quầy Bạch nói một tiếng, sau đó cùng bọn họ ngồi xe ngựa về nhà.
Quý Thanh đến cửa nhà xuống xe ngựa, Quý Hòa không xuống, hắn muốn trở về xem Trương Tiểu Dư, hiện tại chỉ cần ra ngoài là hắn muốn chạy về cho ngay. Hôm nay bởi vì Trương Lan nên đã chậm trễ rất lâu, lại bởi vì trải qua chuyện này nên hắn càng muốn nhanh được nhìn thấy Trương Tiểu Dư.
Quý Thanh nói: “Về sau cẩn thận chút, tiền tài nhiều, loại chuyện này sẽ càng nhiều, Tiểu Dư là một phu lang tốt, em không thể phụ nó.”
Quý Hòa nói: “Anh Thanh, anh yên tâm, lần này dù anh không giúp em ra ý kiến thì em cũng sẽ có cách dạy cho đám người đó một bài học. Ngược lại là anh Thanh đó, thật không biết về sau sẽ lấy dạng người gì, ngàn vạn lần đừng có là con gái Huyện lệnh đấy nhé. Anh cứ nghĩ mãi cho em thôi, anh cũng phải xử lý đám đào hoa kia đi, nhỡ đâu dính phải lại phủi không được, đến lúc đó lại khổ.”
Không đợi Quý Thanh nói gì, Quý Hòa đã lùi về trong xe ngựa, bảo Trương Cốc vội vàng đánh xe ngựa đi.
Quý Thanh cười cười, xoay người gõ cổng nhà mình.
Quý Hòa trở lại Thủy trang, nhìn đến Trương Tiểu Dư đang ngồi trong phòng một mình chơi cờ nhảy, vì để cho cậu giải buồn, Quý Hòa chuyên môn làm ra, có thể chơi một người, cũng có thể chơi hai người ba người. Trương Tiểu Dư rất thích chơi, vừa chơi vừa nói chuyện với mấy bé cưng trong bụng, cậu nghe Quý Hòa nói như vậy sẽ làm cho bé cưng càng thông minh, cho nên luôn nói chuyện cùng bé, còn cầm cả quyển Tam Tự kinh đọc nữa. Hiện tại ngay lúc một mình chơi cờ nhảy cũng lầm bầm lầu bầu, đùa chơi rất vui, trên mặt còn mang theo nụ cười sáng ngời.
“Anh về rồi” Trương Tiểu Dư nhìn thấy Quý Hòa, ngoắc Quý Hòa: “Mau tới đây chơi nốt ván này với em đi.”
“Ừ.” Quý Hòa đi qua.
Cua với Tôm miễn cưỡng nằm trên đất, chỉ liếc nhìn Quý Hòa một cái, sau đó lại nhắm mắt lại, bên trong phòng cảnh tượng rất an nhàn hòa nhạc.
Nhà Quý Đại Sinh thì không được bình tĩnh như thế, trong nhà ầm ĩ náo động.
Vốn Quý Tuấn đi thi Huyện về là một chuyện vui, kết quả vừa nghe hắn ta nói Trương Lan làm chuyện mất mặt, lập tức mất hết cả vui, Trương Thúy Nga tuy rằng không nói gì, nhưng mặt dài ra. Quý Đại Sinh chỉ vào Trương Lan, nửa ngày chỉ nói được một câu “Mày đấy, mày đấy, đúng là đi theo A Tiếu học hư”. Trương Thúy Nga vừa nghe lời này thì không vui.
“Cái gì gọi là đi theo A Tiếu học hư? Chẳng nhẽ không phải A Tiếu đi theo nó học hư hay sao?”
“Hức hức…” Quý thị vốn đang khóc, vừa nghe Trương Thúy Nga nói thế càng khóc lớn tiếng.
Trương Thúy Nga trừng liếc nhìn Quý thị, nghĩ thật đúng là phiền phức, lúc này rồi còn khóc được ích gì, đừng tưởng bà không biết, Trương Lan đi đến bước này tất cả đều là bà mẹ nó cổ xúy. Hừ, không có bản lĩnh thì đừng nghĩ gả cao, giờ thì hay, vẫn là gả cho nông dân, hơn nữa còn gả vào một nhà thanh danh chả ra gì. Vốn thôn Đào Hoa cách thôn Thanh Sơn bọn họ một con sông, ngày xưa không có cầu, đi lại cũng không nhiều lắm, nhà ai thôn kia ra sao cũng không rõ lắm, nhưng có một nhà ngoại lệ, là gia đình Đào Hồng, bởi vì Đào Hồng lúc trước gặp chuyện lớn như vậy, thật sự là mất mặt hết hai dọc bờ sông.
Hiện tại lại cho Trương Lan gả đến nhà đó, thật sự là nói ra cũng ngại, càng thêm họa vô đơn chí là nguyên nhân Trương Lan phải gả qua nhà đó
Một song nhi, trước công chúng cùng một người đàn ông lăn vào với nhau còn hôn nhau, cho dù là không cẩn thận vậy cũng quá dọa người
Vì loại nguyên nhân này mà kết thân, không bị người ta nói ba nói bốn mới là lạ.
Trương Thúy Nga nghĩ đây là làm phiền đến nhà họ, vốn Quý Tiếu đi làm tiểu thị cho Vương chủ bạc đã đủ khiến người ta bàn tán, lúc này mới vừa bình ổn, lại tới phiên Trương Lan
Quý Đại Sinh nói: “Đừng khóc, chuyện cũng đã rồi, việc hôn nhân này cứ quyết định thế đi Chờ Trương gia tới cầu thân, việc này liền thành. A Lan à, mày thành thật chờ thành thân đi, đừng gây thêm chuyện gì nữa”
Quý Tuấn vừa rồi cũng không nói dối thay Trương Lan, nói luôn là Trương Lan tính kế Quý Hòa lại không thành công, cho nên Quý Đại Sinh rất thất vọng với Trương Lan, không muốn y lại đi gây chuyện.
Trương Lan khóc không muốn, xin Quý Đại Sinh không cần đáp ứng việc hôn nhân này, nói y sẽ đi xin Quý Tiếu, nhờ Quý Tiếu tìm cho y một mối, không cần đại phú đại quý, chỉ cầu không gả đến Trương gia là được. Nếu gả qua đó thật thì đúng là trò cười, cái nhà nuôi ra được đứa con gái như Đào Hồng thì sao mà trong sạch cho được, nói không chừng về sau còn đủ thứ chuyện gièm pha nữa, nếu y qua đó khẳng định sẽ rước lấy phiền toái cho nhà mình.
Quý Tuấn nói: “Em đừng nói gì nữa, chuyện em làm ra giờ ai cũng biết, không có tư cách ghét bỏ người khác đâu, đây là tự em chuốc lấy. A Tiếu sẽ không giúp. Vẫn là thành thật chờ lập gia đình đi Cô, cô đem em nó về, trông chừng nó, nếu dám học cô Đào Hồng kia, Quý gia chúng ta sẽ không nhận người thân nữa”
Lời này nói rất độc, nếu Trương Lan chạy, như vậy về sau đừng nghĩ quay về nữa, lại càng mặc kệ Quý thị.
Trương Thúy Nga cũng nói: “A Lan, vì mẹ mình, cháu vẫn nên ngoan ngoãn nhận mệnh đi. Thím thấy thằng bé Trương gia kia cũng không tồi, lớn lên cũng khá, chờ cháu gả qua, dựa vào cháu thông minh nó chịu khó, còn sợ sống không tốt? Đến lúc đó chúng ta lại giúp đỡ thêm, khẳng định cuộc sống sẽ khác. Cháu đừng nghĩ quẩn, nghe lời.”
Quý Đại Sinh cũng gật đầu, nói với Quý thị: “Cô trông nó đi, nhà này không thể xảy ra chuyện nữa đâu.”
Quý thị không dám đắc tội bọn họ, chỉ có thể gắt gao túm lấy Trương Lan, kéo y về phòng, lại không ngừng khóc mà khuyên nhủ.
Trương Lan có không cam lòng đến đâu, cũng chỉ có thể nhận mệnh.
Trương gia quả nhiên tới cầu thân, Quý gia lập tức đáp ứng.
Tuy rằng Trương Lan gây chuyện ở trấn trên, mấy người Quý Hòa không ai nói gì, nhưng vẫn bị người trong thôn biết, sau đó lại truyền qua truyền lại, tất cả mọi người đều khinh bỉ Trương Lan, ngay cả gia đình Quý Đại Sinh gia cũng bị người ta dòm ngó, ai cũng buồn bực.
Trương Lan tránh ở trong nhà, không hề có chút vui sướng nào khi sắp lập gia đình.
Trương Thúy Nga có Trương Ngọc Nga làm bạn, đi tới nhà Quý Đại Phát tìm Trương thị, nhờ Trương thị thay hai người tạ lỗi với Quý Hòa, không cần vì Trương Lan mà làm hỏng thêm mối quan hệ hai bên.
Trương thị trong lòng nghĩ hai bên có tình cảm gì đâu mà hỏng, vốn Quý Tuấn đã từng hại Quý Hòa, Quý Tiếu Trương Lan trước kia cũng không có quan hệ tốt với Quý Lam Trương Tiểu Dư, hiện tại hỏng thêm một chút có sao? Nhưng Trương Ngọc Nga đã qua đây rồi, Trương thị cũng không có thể không nể mặt, chỉ có thể nói sẽ nói lại với Quý Hòa, nhưng không hứa hẹn gì.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT