Thế là bắt đầu từ hôm đó hắn đã quen một cô gái tên Thảo My《người việt》.Tên đó vì chỉ còn sống đc vài ngày thôi nên đã chuyển nhượng hết tài sản mà mình đc thừa kế cho nó Tên đó và hắn cũng chỉ liên lạc qua điện thoại để bày mưu thôi.Đã đc một tuần rồi mà nó vẫn ko động tĩnh,sáng,nó đi học trc.Đến lớp đã thấy hắn và Thảo My đang nói chuyện.Nó đi ra lườm Thảo My:
-Đi ra.
-Bạn có thể cho mình chỗ này ko?
-Ko.
-Tại sao?
-Vì thích hết.Ok-Nó kéo Thảo My ra rồi ngồi vào chỗ,lấy aipat ra,đeo tai nghe vào《T.G:Mấy người này giỏi quá rồi nên cần gì học》.Hắn thấy vậy thì cười thầm trong khi Thảo My tức giận《T.G:Khổ bà này chả biết gì》.
-Nè!Ko thấy vô duyên hở.
-...
-Nè!
-...
-Cô dám ko trả lời tôi?
-Con điên
-Mày..dám.-Thảo My nói rồi dựt tai nghe của nó sau đó tát nó.
Nó ko nói gì,đứng lên.Dùng tay tát lại Thảo My rồi đạp cô ta văng ra,dùng sức nắm tóc Thảo My:
-Tôi ko muốn đánh nhau thì thôi,tốt nhất đừng có chọc tức tôi nghe chưa.Lần sau ko cảnh cáo đâu.
Thảo My nghe vậy lập tức chạy về chỗ,cô ta ngồi đầu.Vì là lớp trưởng nên nó muốn thì ai quản,giờ học lớp ồn ào hơn cái chợ.Nó đc cô phân cho kiểm tra bài cũ.Bài khó nó toàn gọi Thảo My lên.Giờ ăn trưa,nó cầm cái bánh ngồi xuống ăn.Nó mua luôn đồ ăn cho cả bọn,biết Thảo My ghét ăn cá nên nó cho rất nhiều cá trong bánh của Thảo My.Cô ta ăn có chút khó,nó thì cứ cười.Hắn hỏi:
-Thảo My em sao thế?
-Em ko ăn đc cá.
-Misuzi sao em lại gọi bánh kẹp cá cho Thảo My.
-Nè anh hỏi tôi tôi hỏi ai?Làm sao tôi biết cô ta ko thích cá.
-Cả tuần,ăn chung trưa mà em lại ko thấy lạ khi mọi người gọi cá cổ gọi gà sao.
-Đầy lí do,nhỡ cô ta chưa muốn ăn cá thì sao.
-Thảo My em cứ ăn đi ko sao đâu.
-uhm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT