Đã là lần thứ ba ta mặt dày tiêu sái bước vào Châu Báu hiên, Lưu Bị ba lần đến mời, ta là ba lần tới Châu Báu hiên. Cái…lão Mã này, thật đúng là óc heo, đi theo ta thì mất cân thịt nào sao. Lão Mã vừa thấy là ta, thái đồ liền rất tốt. Ta không muốn làm khó hắn, trực tiếp ngồi xuống cười nói: “Mã chưởng quỹ, đã suy nghĩ kỹ rồi à? Nói vậy ngài đã biết tôn phu nhân đã đáp ứng ta, sẽ giúp ta mà quản lý huấn luyện nha đầu. Vị trí Tổng Kinh lý, ta còn giữ lại phần ngươi.”
Mã chưởng quỹ nhìn hoả kế đang liếc mắt, liền nói: “Cô nương, chúng ta tìm nơi khác nói chuyện.” Ta vừa lòng cười một tiếng, ta biết kế hoạch của ta đã hoàn toàn thànhcông. Chẩm biên phong quả là lợi hại, cũng có thể là do ta ba lần hạ cố đến Châu Báu hiên mà cảm động hắn.
Mã chưởng quỹ vừa nói vừa làm một cái động tác mời, đẩy rèm ra. Oạt góc tường còn muốn tại địa bàn của người ta thượng đàm, khó chịu. Trước kia cũng oạt qua góc tường, đều là tiến hành một cách bí mật, hiện tại cư nhiên tiến hành hiển nhiên như thế.
Mã chưởng quỹ mang ta dẫn tới một gian sương phòng tương đối sạch sẽ, Phục Linh đã ở bên trong. Nàng thấy chúng ta đi vào, đối Mã chưởng quỹ nói: “Ta nói không sai mà, Mai cô nương nhất định sẽ trở lại. Mai cô nương dung hiền nhâm có thể, phần này khí độ, ngươi không thể không phục.” Mang ta nói ra vĩ đã quá.
Mã chưởng quỹ rút cục cũng bị động tâm mà gật đầu: “ĐÚng vậy, kiến thức Mai cô nương khí độ, không thua nam nhân. Nếu cô nương để mắt ta, lão phu nguyện ý vì cô nương cống hiến sức lực.”
“Cám ơn Mã chưởng quỹ đã nguyện ý giúp ta.” Ta thỉnh hắn ban lần, lão đầu này rốt cục bị ngẫu đả động.
“Không biết Tổng Kinh lý mà cô nương nói rốt cuộc là??” Mã chưởng quỹ cũng đưa ra chất vấn.
Ta cười nói: “Tổng kinh lý chính là thay ta quản lý sản nghiệp của ta, chỉ cần là sản nghiệp của Mai Ảnh ta, ngươi cũng có quyền quản lý.”
Mã chưởng quỹ vẻ mặt khiếp sợ: “Mai cô nương… Cái này…” Hắn lúc trước nhìn thấy ta có vẻ lắm tiền như vậy, đã cho rằng ta là có rất nhiều sản nghiệp, kỳ thật ta cùng muốn chết
“Mã chưởng quỹ, kỳ thật tiểu nữ tử tạm thời không có sản nghiệp gì, ta nghĩ muốn mời ngươi hỗ trợ, mang trang sức màu đỏ phường mà lập ra.” Không có một cái người quen thuộc cổ đại sẵn sàng hỗ trợ ta, thật là sẽ có điểm khó giải quyết.
Ta đưa ra sơ đồ phác thảo đã chuẩn bị tốt, mang bố trí ước chừng của trang sức màu đỏ phường ra nói qua một chút. Kiểu mới đồ uống cùng số lượng trang sức mặc dù có nói, nhưng không rõ rang, trước mắt chủ yếu nhất chính là vấn đề về mặt tiền của cửa hàng.
Hai vợ chồng cùng nhìn cách ta muốn xếp đặt cùng kinh doanh lý niệm, mà bội phục sat đất. Mã chưởng quỹ cảm thán bản thân gặp được một vị buôn bán kỳ tài, mà Phục Linh là thấy may mắn vì lúc bản thân tuổi già còn có cơ hội mở ra phong thái.
Ta đem 1 vạn lượng bạc cấp Mã chưởng quỹ, tuỳ ý cười nói: “Mã chưởng quỹ, ngươi nếu đã làm Tổng kinh lý, chuyện sở hữu trang sức màu đỏ phường sẽ do ngươi xử lý nha.”
Mã chưởng quỹ trong lúc nhất thời không tiêp nhận nổi, “Cô nương, đây chinh là 1 vạn lượng.”
“Ta biết, ta nếu là đã ba lần mời, liền chứng minh là ta tin tưởng ngươi.” Ta nói được nhàn nhạt. Ta thử qua hắn mấy lần, Mã chưởng quỹ là 1 kẻ đáng tín nhiệm. Nếu là hắn dám cho ta áo liệm thực, sau đó cuốn khoản chạy trốn, Lão tử liền thỉnh Thiên Tuyệt môn giết hắn..
Mã chưởng quỹ thụ sủng nhược kinh, “Nếu cô nương tín nhiệm như thế, lão phu nhất định không phụ sự kỳ vọng của cô nương.”
“Mã chưởng quỹ, trước khi trang sức màu đỏ phường khai trương, người khác hỏi ngươi trang hoàng cửa hàng làm cái gì? Ngươi trả lời như thế nào?”Hắn cười cười: “Lão bản chỉ là phân phó ta tìm gian hang, theo yêu cầu của nàng mà trang hoàng, tiểu nhân không biêt tới cùng lão bản muốn gì. Bất quá nghe nha đầu bên người lão bản nói, lão bản muốn mở một toà ‘trang sức màu đỏ phường’. Trang sức màu đỏ phường là cái đồ gì, tiểu nhân cũng không biết.” Hảo, có kiến thức, ta cũng không nhìn lầm người.
Ta cùng lão Mã nghiên cứu trước xem nơi ta đặt tiểu lâu, Mã chưởng quỹ cũng rất tán thành việc mở ‘trang sức màu đỏ phường’ ở chỗ này. Cái chỗ đặt tiểu lâu này giá tiền cũng không thấp a, ta lại đã ra ngân hang tư nhân lấy 1 vạn lượng, cấp cho Mã chưởng quỹ rồi.
Sau ba ngày, ta soạn “giáo án ", đem Vân Dung cùng Phục Linh đấu địa chủ. Kỹ thuật các nàng đã khá rất nhiều, giờ là lúc bắt đầu chiêu thu nhân lực.
Tốc độ Phục Linh rất nhanh, dựa theo yêu cầu của ta, chiêu 30 danh nữ tử. Phục Linh dạy các nàng lễ nghi, cách nói năng, đấu địa chủ, còn dạy chữ cho các nàng, trọng yếu nhất còn phải dạy các nàng về trang phục, mệt muốn kiệt sức. Vân Dung cảm giác được rằng để ta nuôi hoài như vậy thật là không tốt, chủ động đưa ra ý muốn đến ban huấn luyện hỗ trợ. Ta đương đương nhiên rất thích ý kiến này của nàng, tự nhiên là chấp thuận. Xuất phát từ áy náy ta đã nuôi con mễ trùng này lâu rồi, báo đáp ta là chuyện nên làm thôi.
Ta vẽ một ít vòng tay nữ nhân hiện đại thường xuyên dung, vòng cổ, kẹp tóc. Thuận tiện vẫn còn vẽ một ít cặp tóc nhỏ, những cặp tóc…tinh xảo này, có ngân, có ngọc, còn có kim (tuỳ theo giá tiền mà chế tác), mặt trước khảm hạt hây nho nhỏ. Ta giao cho Mã chưởng quỹ sơ đồ phác thảo, ánh mắt hắn kiên định. Hắn thề son sắt cam đoan, nhất định phải làm cho được. Mã chưởng quỹ thấy xếp đặt của ta, muốn làm nhóm lớn (muốn làm lô lớn). Nhưng ta không đồng ý vòng tay, vòng cổ, kẹp tóc, mỗi chủng loại chỉ làm 100 cái, tất cả đều là số lượng hạn chế. Cặp tóc nhỏ tinh xảo cặp trên đầu, thập phần đẹp mắt. Một cái nhân có thể cài mấy cái, cho nên ta làm 1000 cáu. Trừ…trang sức ra, ta tự mình làm sẵn một ít tiểu vật phẩm trang sức dành cho các bé gái. CHó con nhỏ long xù, QQ em bé đẳng.Trang phục làm sẵn ta sẽ không làm, cái này liền miễn. Trài lài, nước trái cây lại nghiên cứu không ít. Dựng cái cờ hiêu mỹ dung dưỡng nhan, ta tin tưởng lượng tiêu thụ nhất định rất lớn.
Ta thật sự có rất nhiều chuyện muốn làm, sẽ đem phương pháp làm nước trái cây cùng trà lài dạy cho Tỳ Ba, Thư nhi. Sauk hi khai tưởng, ta dự định để các nàng đến ‘trang sức màu đỏ phường’ để chuyên chế biến đồ uống cho các vị tiểu thư, phu nhân. Hơn nữa là trừ tar a duy nhất chí có hai kẻ này biết phối trà lài với nước trái cây. Mặc dù cũng là đi làm, so với làm nha hoàn thì tốt hơn nhiều.
Dù sao các nàng cũng là nha đầu của Nguỵ gia, nên ta đến Nguỵ gia tìm mẹ nuôi, thay các nàng chuộc thân, đương nhiên chưa nói ra rằng hai cái người kia đã bị ta bồi dưỡng thành nhân tài. Cái tên ‘Trang sức màu đỏ phường’ mặc dù được truyền khắp cả Tề Châu, nhưng là cha nuôi cùng mẹ nuôi căn bản là không nghĩ tới ta lại chính là Đại lão bản của ‘Trang sức màu đỏ phường’. Mẹ nuôi nhất định nói muốn đem các nàng tặng ta, ta dịu dàng từ chối. CUối cùng lấy 200 lượng bạc làm giá tiền để mua được khế ước bán mình của các nàng. Ta đương nhiên không ngu đến nỗi sẽ đem khế ước bán mình đi đốt, các nàng hiện tại chính là ‘cây hái tiền’ của ta. Ta như thế nào cảm giác bản thân giống người buôn lậu, hãn. Mục tiêu của ta là làm một gian thương, cũng không phải là làm kẻ buôn lậu.
Mặc dù còn chưa khai trương, cái tên ‘trang sức màu đỏ phường’ đã sớm xâm nhập nhân tâm.
Nguyên nhân rất đơn giản, ta mua được một tài ba thuyết thư tiên sinh, mang ‘trang sức màu đỏ phường’ ra nói so với thiên đường dành cho nữ nhân là giống nhau. Thỉnh thoảng, lại còn rất không cẩn thận mang sản phẩm do ta xếp đặt, tỷ như vòng tay mà đánh rơi xuống khỏi tay, đương nhiên lại là thổi phồng một phen. Trừ ra… ‘trang sức màu đỏ phường’, ta đương nhiên cũng được coi là danh nhân, bất quá ta tương đối thâp bé. Cho đên hiện tại, còn chưa có ai biết lão bản của trang sức màu đỏ phường là ai. Trừ…Lão Mã, Phục Linh ra, ngoại nhân căn bản là chưa từng nhìn thấy diện mạo đích thực của ta.
Thư Nhi cùng Tỳ Bà mang đồ uống ra đường tặng miễn phí cho các vị tiểu thư, lúc mới bắt đầu không có ai thèm để ý. Sau lại dựng cờ hiệu mỹ dung dưỡng nhan, đã bị đông đảo tiểu thư ưu ái. Nữ nhân đều là dân nghiệp dư, cổ đại mỹ dung sản phẩm thiếu thốn nghiêm trọng. Đồ trang điểm toàn thứ không an toàn, khi làm nếu không cẩn thận còn có thể tương tổn da tay, nếu như nói uống trà là có thể làm đẹp mà không gây hại gì, các nàng đương nhiên thích.
11 nguyệt 11 nhật <11 đêm 11 ngày >, sau bao chiêu trò quảng cáo khiến muôn người trông đợi, ‘trang sức màu đỏ phương’ giữa sự chứng kiến của chúng nhân, được khai trương vô cùng náo nhiệt. Lão Mã, Phục Linh, Vân Dung, long trọng cắt băng khánh thành. Ta căn bản là không có lộ diện, mà chỉ trốn ở trong đám người để coi náo nhiệt.
Chiêu bài quảng cáo của ‘trang sức màu đỏ phường’ đương nhiên hiệu quả, trực tiếp tại cửa dựng lên một cái bản, trên đó là một bộ thật lớn hình quảng cáo. Là chiêu bài cao thủ nhất, trên đó vẽ một cái mỹ nữ, trang phục thanh lịch, đeo lên những trang sức do ta thiết kế, trong tay bưng một chén nước trái cây, bộ dáng thập phần thích ý. Ở giữa viết 3 chữ lớn ‘trang sức màu đỏ phường’, phía dưới lại có một đám chữ nhỏ— " Chỉ có nữ nhân đẹp, không có xấu nữ nhân. Muốn bản thân hấp dẫn hơn sao? Trang sưc màu đỏ phường sẽ giúp ngươi xinh đẹp!’. Mặt khác vẽ một ít tiểu vật phẩm trang sức, tất cả đều là do ta thiết kế.‘Trang sức màu đỏ phường’ có tổng cộng ba tầng lâu, một tần chuyên bán son bột nước trang sức, đàn tranh, tỳ bà. Tầng thứ hai bán y phục, đồ thêu, túi thơm cao cấp. Tầng thứ ba chính là nơi nghỉ ngơi, có sư phó chuyên làm điểm tâm, còn có chuyên viên chế biến đồ uống.
Trang sức màu đỏ phường tổng cộng huấn luyện được 30 cái danh nữ tử, những…nữ tử này…thống nhât đồng phục một màu xanh biếc, tóc tuỷ ý buộc, thoạt nhìn thanh nhã thoát tục.
Tầng thứ nhất an bài 7 cái nữ tử, chuyên môn tư vấn và giúp khách lựa chọn, giáo cho khách nhân về trang phục. Hiện tại, các tiểu thư cho rằng mang vàng bạc châu báu hướng tới đặt trên người mặc là nhìn đẹp rồi, được những…nữ nhân viên này giáo lại về cách ăn mặc như thế nào mới đẹp mới thấy không hẳn đeo đầy người châu báu là đẹp. Thấy người bán hàng của chúng ta am hiểu về trang phục như vậy, các vị tiểu thư phu nhân đương nhiên rất thích ý thụ giáo.
Tầng thứ hai cũng là 7 cái nữ tử như vậy, là một bộ đồng phục giông như vậy.
Tầng thứ ba – bảy vị kia nhìn cũng khá tức cười, cư nhiên là những kẻ chuyên nghiệp giáo người khác địa chủ. Đương nhiên cũng đẩy mạnh tiêu thụ nước trái cây cùng trà lài của chúng ta, ta mất nhiều công sức như vậy, cho nên trà thật cũng phải đắt tiền. Trà lài, nước trái cây là 5 – 10 lượng bạc một chén, cụ thể tuỳ vào cấp bậc. Các vị thiên kim tiểu thư cũng vô phương ngăn cản sự dụ dỗ của thứ giúp cho sắc đẹp, rất thích ý bỏ tiền.
Còn có ba người chuyên tiếp khách (bởi vì đứng ở cửa thực sự mết chết đi được, ta để các nàng có thể thay ca cho nhau), ba vị tiểu thư xinh xắn luôn tiếp đón khách – thật sự rất được nhiều người thích xem. Không chỉ nữ nhân đều bị hấp dẫn mà ngay cả nam nhân cũng muốn hướng bên trong mà vào. Trang sức màu đỏ phường có thể làm ra như thế mỹ nhân, các nàng đều muốn được xinh đẹp hơn như thế.
Nữ nhân vào trang sức màu đỏ phừng là vì có thể đem bản thân chân chính biền thành trang sức màu đỏ <ý là trở nên xinh đẹp>, các nam nhân muốn vào là vì muốn tìm trang sức màu đỏ. Một tiếng ‘Hoan nghên quang lâm’ khiến bọn họ cảm thấy mình rất được coi trọng, tự nhiên là rất muốn vào. Hiệu ứng mỹ nữ ta luôn là rất hiểu, trước kia công ty chúng ta chiêu mộ những cô gái trẻ trung xinh đẹp làm hình tượng quảng bá, kết quả công trạng cuồng trướng.
Tỳ Bà cũng Thư nhi ở trên lầu điều chế đồ uống, Vân Dung hiện tại đang giáo đấu địa chủ (Vân Dung hiện tại đã trở thành một con bạc lớn, mấy hôm trước vẫn còn nợ ta 100 lượng kìa. Như vậy cũng tốt, an ủi nàng khỏi cái thương tâm), Phục Linh mang các sản phầm ra giới thiệu. Ta một cái nhân nhàn nhã đi chơi – đứng trước cửa trang sức màu đỏ phường, nhìn lượng khách nhân ra ra vào vào như nước chảy, ánh mắt mị thành một cái gặp. Cái này….đầu tư mất của ta 14 vạn lượng, xem ra cũng đáng giá, 14 vạn, nhớ lại trong lòng vẫn còn yêu thương.
Ta đi vào trong, một cái nhân chuyên tiếp khách cười tươi nói một tiếng ‘hoan nghênh quang lâm’, ta nghe thấy êm tai cực kỳ.
" Các vị tiểu thư, vòng tay này là lão bản của chúng ta tự mình thiết kế, cả nước chỉ có 100 chiếc. Nghe noi loại này, là Tây DƯơng hoàng thấy nữ tử phối sức. Hôm nay khai trương đạic át, đánh cái 5 chiết, mỗi chiếc bán 50 lượng bạc, vật mỹ giới liêm… " Phục Linh đứng ở quầy phía trước, giang được nươc miếng bay ngang, thổi trúng thiên hạ bay loạn. Ta đến lúc nào thuyêt đánh gảy, gia gốc nhất định nói thành 50 lượng. Phục Linh nói ra cũng là cái gian thương, đi thỉnh đúng người. (Tác giả vô lương tiết lộ, phí tổn cùng lắm mất 3 lượng. Cổ đại kim vòng quay chu chuyển tiền tệ vốn là không thế nào đáng giá, đều là dùng tiểu hạt châu có sẵn, vòng trang sức, lại một lần nữa tổ hợp chung lại theo kiểu khác mà thôi.)
Một đống lớn cô nương đứng tại quầy trước, ánh mắt chăm chăm nhìn cái loại trang sức mới mẻ độc đáo kia, sợ…một khi không lưu ý đã bị đoạt hết.
Bất quá cũng có nữ tử cảm giác giá tiền không hợp lý, " Thật là quý như vậy sao? "
Ngay lập tức có người phản bác, khinh miệt nhìn nữ tử kia liếc mắt: " Không phâỉ chỉ 50 lượng sao? CHỉ cần bổn tiểu thư thích, 500 cũng đáng. " Ba- nàng nói xong phóng thỏi bạc lên trên quầy, rồi cười híp mắt nói: " Cho ta xem mấy cái xinh đẹp nhất. "
Nàng vừa mới rồi bị miệt thị, cũng văng nhất trương ngân phiếu ra, " Không phải là 50 lượng sao? Ta muốn 10 cái!! "
Nhìn các nàng đấu khí, lòng ta thực sự so với người khác cực kỳ caco hứng, tốt nhất khách nhân cứ đấu nhau mua thật nhiều vào, để ta phát tài.
" Tiểu thư, ngài muốn cái gì? " Một người bán hàng hỏi ta, ta liếc mắt đánh giá nàng, nhìn cũng không tệ, nhưng thực có điểm nhát gan. Ta cũng không phải con cọp, nếu là gặp phải khách nhân tới gây sự, nàng còn sợ thành cái dạng gì.
Ta tức giận nói: " Cổn. " Ta phải tuỳ tiện mắng chửi người, ta hiện tại là ở khía cạnh người khảo sát.
" Vị tiểu thư này, ngài yêu cầu mua cái gì? Một người bán hàng rất đẹp đi tới, lễ phép hỏi.
Ta cười cười: " Tuỳ tiện nhìn."
" Tiểu thư, trang sức màu đỏ phường của chúng ta tất cả đều chu toàn, nếu như ngài yêu cầu giáo trang phục, có thể lên lầu hai, yêu cầu nghỉ ngơi lên lầu ba. Tiểu điêm có một chút tân ngoạn ý, tin tưởng tiểu thư không có chơi đùa. Liệu người có muốn xem thử hay không? " Thái độ phục vụ không tệ. Ta vừa lòng coi bản thân như một người khảo sát mà đánh giá, cười nói: " Cám ơn, ngươi đi làm việc của ngươi đi. "" Tiểu thư khách khí, người có cái gì yêu cầu có thể nói với ta. Bổn điếm có một ít tân trang sức, người có muốn đi xem một chút hay không. " Nàng u nhã đưa tay, chỉ chỉ quầy. Xem cách nàng mời khách như vậy, ta không thể không bội phục.
" Ngươi tên là gì? " Ta vừa lòng hỏi.
" Hồi tiểu thư, ta gọi là Giáng Giáng. " Nàng vẫn rất có lễ phép trả lời.
" Giáng giáng? " Tên nghe rất quen, " Sao, người là kinh thành cùng xuân ban hoa đán? " Nghĩ tới, nhất định nàng chính là người hại ta đi khách mời hoa đán.
" Ngươi biết ta? " Nàng vẻ mặt kinh ngạc, ta biết ta đoán không sai.
Néu nguyên bổn là hoa đán, đối phó khách nhân hẳn rất có tay nghề. Ta chính là muốn có như thế nhân tài, trước tiên khảo sát khảo sát, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, nàng chính là quản lý bộ ngoại giao của ta. Việc buôn bán đương nhiên muốn cùng chính quyền kéo hảo quan hệ, mặt khác còn có một ít giao tế cùng xã giao, Lấy cái đức hạnh của ta đi giao tế là không có khả năng, Phục Linh thì dù saocũng có điểm già. Lại là có phu chi phụ, không tốt cho việc đi xã giao. Vân Dung đầu óc không tốt lắm, cho dù nàng có chịu đi ta cũng là sợ nàng làm hỏng chuyện.
" Nghe ta nói đây, ta chỉ là tuỳ tiện hỏi ngươi thôi, ngươi đi làm việc của ngươi đi. " Phục Linh thật giỏi bồi dưỡng, ta đã thấy một đại đoá gái hồng lâu bày ở trước mặt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT