Trong lúc Mọ Dung Như Tuyết đang mải chuẩn bị cho đại hội tỉ võ thì những nơi khác hoàn toàn trái ngược với tình cảnh ở đây
Mộc gia tộc
Trong một căn phòng chính ở Mộc gia được bầy biện khá là sang trong chính giữa có một cái bàn to xung quanh có bảy đến tám người ngồi đó không phải ai khác đó chính là các trưởng lão của Mộc gia tộc ngồi ở chính giữa ghế chủ vị chính là gia chủ của Mộc gia tộc Mộc Trấn Hưng.Phong thái uy nghiêm,khuôn mặt nghiêm nghị không có một nụ cười rất có phong thái của Mộc gia chủ.Bên cạnh confcos ba người đứng đằng sau nữa không ai khác đó chính là hai người đụng độ với Mộ Dung Như Tuyết mấy ngày trước Mộc Thanh Hoa,Mộc Thanh Loan còn người còn lại chính là ngừơi có thiên phú cao nhất trong gia tộc Mộc gia Mộc Trấn Dương
Mộc Trấn Dương dáng vẻ cao lớn thanh nhã,da hắn thực trắng, ngũ quan tuấn mỹ thoạt nhìn liền cảm thấy hấp dẫn,Dùng mỹ nam tử để hình dung hắn tuyệt không quá, thân gầy, trường bào màu xanh quần áo thêu lam văn, mái tóc đen được búi gọn gàng trên đỉnh đầu, đính tinh xảo bạch ngọc bên trên
Nhưng Mộc Thanh Hoa cùng Mộc Thanh Loan như trật vật như trước nữa mà đã chỉnh trang lại tuy trên người còn mấy vết thương chưa khỏi
"Mấy ngày vừa rồi các ngươi đã sảy ra chuyện gì nói ra xem " Mộc Trấn Hưng tức giận đập bàn quát.Mà chiếc bàn khi gánh cục tức của Mộc Trấn Hưng đã lung lay giống như sắp gãy
"gia chủ người nhất định phải làm chủ cho chúng con,ra đường bị người khác bắt nạt vậy thật không coi Mộc gia tộc chúng ta là gì mà " Mộc Thanh Hoa vừa khóc vừa nháo nói
" Đúng vậy gia chủ người không thể để yên chuyện này như vậy,không chỉ chúng ta mất mặt như vậy mà còn có Mộc gia mất mặt theo nữa người không thể để yên như vậy được " Mộc Thanh Loan phụ họa thêm nói
" Hai ngươi hãy kể lại toàn bộ sự tình cho ta nghe xem " Mộc Trấn Hưng kiên nhẫn nói
Nói đến đây hai bọ họ đều cứng đờ người nếu nói là bọn họ gây sự trước thì bọn họ thật không giám nói như vậy chỉ còn cách bịa chuyện ra mà thôi
" Gia chủ người có biết không khi ta trên đường đi dạo nhìn thấy ma sủng của nha đầu kia muốn mua lại nhưng nó không bán thì thôi còn đánh ta thành như thế nay ô..ô..số ta thật khổ mà " Mộc Thanh loan vừa nói vừa khóc ( Đúng là nước mắt cá sấu mà chậc chậc)
" Đúng vậy ta cũng như vậy đụng vào người khác mà hắn còn không xin lỗi mà nha đầu kia còn ra tay đánh con " Tiếp theo là Mộc Thanh Loan dở trò
" Không thể chịu được nha đầu đó đúng là không cho Mộc gia ta mặt mũi mà " Tam trưởng lão lớn giọng quát
" Đúng vậy phải cho nha đầu đó biết sự lợi hại của Mộ gia chúng ta " Tứ trưởng lão cũng gật đầu phụ họa theo đồng ý với quyết định của tam trưởng lão
" Đúng vậy ".Các trưởng lão cũng đồng thanh như một ủng hộ theo
"Im lặng hết cho ta "Mộc Trấn Hưng quát lớn.Từ nhỏ đến giờ không phải ông không biết tính cách của hai nha đầu này điêu ngoa tùy hứng các nàng không trêu vào người ta thì người ta trêu vào các nàng sao.Nhưng ông cũng không thể để mất mặt mũi của gia tộc được lên không giám mắng hai tiểu nha đầu kia làm không tốt
" Biểu ca " Mộc Thanh Loan lên tiếng mong được sự giúp đỡ của Mộc Trấn Dương.Nàng không phải người ngốc người mà gia chủ sủng nhất chỉ có Mộc Trấn Dương mà Mộc Trấn Dương lại luôn cho là mình có con mắt tinh đời luôn thấy bộ dạng yếu đuối của nữ tử sẽ động lòng
Mộc Trấn Dương thấy hai biểu muội của mình không nỡ đành lòng lên tiếng
" Cha người nhất định phải lấy lại công bằng cho biểu muội người xem biểu muội tội nghiệp như vậy "
" Để ta xem xét đã " Mộc Trấn Hưng nhẹ giọng nói đứa con này là đứa con ông huy vọng nhất và cũng là đứa mang lại vinh dự cho ông nhiều nhất lên ông rất sủn nó
"Đó là ma pháp sư sao " Mộc Trấn Hưng suy nghĩ một lát hỏi
" Vâng đó là ma pháp sư phong nguyên tố " Mộc Thanh Hoa giống như nhận được một tín hiệu sẽ có người trả thù cho mình nhanh chóng trả lời
" Ma pháp sư sao cấp mấy " Mộc Trấn Hưng nhanh chóng hỏi không thể để Mộc gia đắc tội với những người không lên đắc tội được nhưng ông đoán nếu là mấy người trong trấn nhỏ này may ra có thể trả thù được
" Ma pháp sư cấp 9 sơ kì " Mộc Thanh Loan nhỏ giọng đáp
Giọng của Mộc Thanh Loan tuy nhỏ như vậy nhưng thính giác của người học võ nhạy cảm hơn người thường làm sao có thể không nghe rõ những lời của Mộc Thanh Loan lớn gingj quát
" Ngươi nói cái gì ma pháp sư cấp 9 sơ kì cái mà ngươi gọi là một tiểu nha đầu đây hả rõ ràng đây là một cao thủ mà người dám động vào ngươi rút cuộc có mắt không hả " Thực là tức chết ông mà
" Nhưng rõ ràng là nha đầu đó mới 8 tuổi mà " Mộc Thanh Hoa phản bác lại
" Ngươi nói cái gì nha đầu đó mới có 8 tuổi rút cuộc là yêu nghiệt gì đây.Chắc chắn là người của đại gia tộc lớn " Mộc Trấn Hưng lớn giọng quát
Mà bên dưới các trưởng lão không còn lớn giọng như vừa nãy nữa cũng không dám động đến người của đám gia tộc lớn hơn mình
Mộc Trấn Hưng quay về phía hai nha đầu kia tuyên bố cảnh cáo
" Các người tốt nhất lên yên phận cho ta đừng để đụng vào nha đầu đó hậu quả các ngươi có lễ không gánh nổi đâu "
" Dạ vâng " Hai người một lời tuy bọn họ không cam lòng nhưng cũng không giám ở trước mặt gia chủ phản bác lại bởi vì một điều đơn giản HỌ SỢ
" Cha " Mộc Trấn Dương đang định phản bác ma pháp sư cấp 9 sơ kì thì sao chứ hắn không sợ dù gì thì hắn cũng là ma pháp sư cấp 9 cao cấp việc gì phải sợ một tên ma pháp sư cấp 9 sơ kì chứ hắn còn chẳng thèm đặt vào trong mắt nữa đâu
"Trấn Dương à bỏ qua chuyện này đi tốt nhất ngươi hãy về phòng chuẩn bị cho việc tỉ thí đi " Mộc Trấn Hưng nhẹ nhàng khuyên bảo
" Nhưng mà" Mộc Trấn Dương còn chứ kịp nói tiếp thì Mộc Trấn Hưng đã lên tiếng phản bác lại
" Ngươi còn không mau đi " Mộc Trấn Hưng lớn giọng quát
" Vâng " tuy không cam lòng nhưng Mộc Trấn Dương đành phải nghe theo không thể làm gì khác
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT