"Phu nhân Rowling lúc còn trẻ vô cùng nổi tiếng trong giới thượng lưu vể mảng khiêu vũ, thậm chí còn được xưng tụng là thiên nga trắng kiều diễm nhất Anh quốc. Gặp mặt quả nhiên mới thấy lời đồn không hề sai!" Sebastian mỉm cười ôn hòa, ưu nhã cúi người "Tôi nghe nói sau này về hưu, bà liền trở thành giảng viên dạy múa, học sinh do bà dạy dỗ không ai là không tinh thông khiêu vũ cả."

"Ngài Sebastian quá khen rồi, ta chỉ là muốn nhìn thấy đám trẻ kia có thể thành trong niềm đam mê khiêu vũ của nó mà thôi." Rowling vẫy nhẹ cánh quạt nhu hòa nở nụ cười, ánh mắt nhìn chằm chằm quản gia "Trái lại, ngài Sebastian còn trẻ như vậy đã trở thành quản gia nhà Phantomhive, thật sự là không đơn giản. Nếu quản gia của ta cũng có thể ưu tú giống ngài Sebastian thì tốt rồi!"

(Nữ nhân này sao có thể mặt dày đùa giỡn quản gia nhà mình như thế?) Kaimi thờ ơ lạnh nhạt nhưng trong lòng không hiểu sao lại dâng lên lửa giận.

"Phu nhân Rowling quá khen." Quản gia vẻ mặt diềm đạm tiếp lời "Điện hạ của ta vào tối mai có một vũ hội vô cùng quan trọng phải tham gia, hi vọng phu nhân có thể giúp chủ nhân của ta nhanh chóng học được khiêu vũ."

"Không thành vấn đề!" Phu nhân Rowling trong lòng tràn đầy vui mừng lập tức đáp ứng "Nội trong ngày hôm nay ta sẽ cố gắng giúp tiểu thư xinh đẹp này có thể khiêu vũ."

"Không nên gọi ta là tiểu thư thưa phu nhân." Nàng lạnh nhạt nói.

"Phu nhân, điện hạ không thích người khác gọi nàng là tiểu thư, ta nghĩ ngài vẫn nên..." Quản gia mỉm cười tỏ vẻ xin lỗi.

Phu nhân Rowling hơi nhíu mày, có vẻ như có chút không vui, nhưng thấy quản gia hướng bản thân mình giải thích nhất thời hào phóng tỏ vẻ bản thân mình không để ý "Không sao, ngài Sebastian, tiểu thư có lẽ do mới từ nông thôn lên đây, vẫn chưa kịp thích ứng..."

Nàng hừ lạnh, xem ra vị phu nhân này rất xem thường bản thân nàng.

"Vậy làm phiền phu nhân." Sebastian ôn hòa thi lễ, ánh mắt vô tình nhìn thấy sự bất mãn của Kaimi, mắt hiện lên chút ý cười.

Âm thanh du dương phát ra từ máy quay nhạc cổ điển, khiến tâm trạng con người dần thả lỏng, thoải mái chìm đám trong giấc mộng nơi địa.

"Đến đây nào, điện hạ đáng yêu của ta, xin đem tay của ngài đặt trên tay ta!" Phu nhân Rowling hiền lành vươn tay, trên mặt hiện vẻ tươi cười.

(Bà mới đáng yêu, cả nhà bà mới đáng yêu) Phẫn nộ đặt tay mình lên tay cùa phu nhân Rowling, Kaimi chậm chạp bước đi theo sự hướng dẫn nhiệt tình của ai kia.

"Một, hai, ba... A!" Rowling phu nhân bị dẫm chân kêu một tiếng.

"Phu nhân ngài không sao chứ?" Sebastian tiến lên, ân cần hỏi thăm.

"Không, không có việc gì!" Phu nhân Rowling giả bộ vô sự nở nụ cười, kéo tay Kaimi "Con gái của ta, chúng ta tiếp tục! "

(Tiếp tục cái đầu bà...) Kaimi rất không có hình tượng âm thầm trợn trắng mắt, nhưng vẻ ngoài vẫn ngượng ngùng cười với phu nhân Rowling. Ở gia tộc Shihouin lâu như vậy, nàng vô cùng hiểu rõ cách để che dấu cảm xúc thật của mình trước mặt người khác nhất là địch nhân.

Buổi học vẫn tiếp tục bắt đầu.

"Một, hai, ba, bốn, tốt, chúng ta sẽ xoay một vòng nhé! " Phu nhân Rowling hài lòng xoay người, cầm tay nàng tiếp tục khiêu vũ, tuy nhiên một giây sau bà liền không cười được.

"A..." Bà lại bị dẫm chân.

"Phu nhân, thực xin lỗi, ta không cố ý." Khiếp nhược nhìn nữ nhân đối diện, đôi mắt tím to tròn long lanh khẽ chớp chớp như một con nai con vô tội khiến người khác hoàn toàn không nỡ trách mắng.

"Không sao!" Bà cười hết sức miễn cưỡng.

"Một, hai, ba, bốn..." Tiếng đếm nhịp lại lần nữa vang lên hòa cùng tiếng nhạc sâu lắng, phu nhân Rowling mỗi lần bị giẫm đều vô cùng đau đớn kêu lên. Đến khi Kaimi lần thứ N giẫm lên chân của bà, phu nhân Rowling cuối cùng cũng bỏ cuộc.

"Xin lỗi Sebastian, đối với điện hạ Kaimi ta thật sự là bất lực, ta đã rất cố gắng dạy dỗ nàng rồi!" Dứt lời bà liền chân thấp chân cao chạy trối chết, sợ bàn chân mình lại lần nữa bị nàng thô bạo dẫm đạp.

"Phu nhân!" Quản gia vội gọi bà nhưng đáng tiếc phu nhân Rowling đã sớm chạymất dạng.

"Xem ra cái gọi là thiên nga trắng cũng chỉcó thế!" Kaimi ngang ngược hất cằm, lạnh lung chế giễu.

"Haiz..." Quản gia đau đầu thở dài " Ngay cả phu nhân Rowling dạy mà điện hạ cũng không có tiến bộ, ta thật là hết cách!"

"Ai nói." Nàng không phục cãi lại "Ta đương nhiên là có tiến bộ!"

"Tiến bộ?" Sebastian có chút chờ mong.

"Trước kia đi ba bước mới giẫm chân một lần, hiện tại có thể đi năm bước nha!" Nàng hưng trí bừng bừng xòe ngón tay đếm.

"..." Hắn quả nhiên không nên chờ mong bất cứ phép màu nào đối với khả năng khiêu vũ của điện hạ. Quản gia lại lần nữa thở dài bất lực.

"Hì hì hì, Sebastian trông có vẻ thật buồn rầu." Undertaker thong thả vào nhà, y phục trên người chẳng biết từ lúc nào lại đổi về chiếc áo dài màu đen cũ kia, mái tóc mái dài che khuất gương mặt nhợt nhạt giống như cương thi mới bỏ ra khỏi hầm mộ.

"Hóa ác ma cũng có lúc sẽ lộ ra vẻ mặt này, thật làm cho người ta bất ngờ!"

"Buồn rầu?" Nàng nghi hoặc lườm quản gia một cái, kết quả lại nhìn thấy quản gia vẫn như cũ mỉm cười. Nhất thời nàng không thú vị bĩu môi, châm chọcnói "Ác ma vô tâm vô lệ làm sao có thể lộ ravẻ buồn rầu, Undertaker ngươi hẳn là đã lầm rồi."

"Không có, điện hạ. Tiểu nhân thấy rất rõ ràng, Sebastian biểu tình càng lúc càng giống nhân loại, thật đúng là hiện tượng thú vị!" Undertaker xoa cằm cười quái dị "Ác ma cũng sẽ có cảm xúc nhân loại, không biết chuyện này truyền đến Ma giới, ngài Sebastian có thể hay không bị nhạo báng?"

"Tên thật của hắn cũng đâu có phải là Sebastien Michaelis, cho dù có truyền đến Ma giới cũng chẳng có người biết" Nàng ngồi xuống, cầm lấy một quyển sách xem.

"Điện hạ làm sao mà biết?" Undertaker tò mò hỏi.

"Thân là tử thần của hội Tử Thần cao cấp chẳng lẽ không biết sau khi ác ma cùng chủ nhân ký kết khế ước sẽ ban cho ác ma cái tên mới sao?" Nàng đùa cợt liếc hắn một cái.

"Ha ha, điện hạ nói cái gì thế?"

"Cần ta cho ngươi một đạo bạch lôi không?" Nàng ngoài cười nhưng trong không cười lạnh lùng hỏi.

"Tiểu nhân nghĩ là không nha... " Undertaker khà khà xoay người, chuẩn bị chạy đi.

Kaimi nhếch môi bỗng dưng nâng tay "Phược đạo cấp bốn, tầm ma!"

"Điện hạ, đây là chiêu thức mới của ngài sao?" Tuy rằng bị trói, Undertaker vẫn không quên múa mép khua môi.

"Sai rồi, đây đã là một chiêu thức cũ của ta." Nàng chậm rãi bước đến bên cạnh hắn, như cười như không vỗ lên mũ Undertaker "Ở thế giới kia, bởi vì ta là nhị công chúa của nhà Shihouin- một trong tứ đại quý tộc, vì thế không ít người vào giờ luyện tập quỷ đạo thường giở trò xấu với ta, ngay lúc đó ta tuy rằng thực lực mạnh, nhưng vì để tránh một kẻ biến thái tên Aizen chú ý nên ta rất ít dùng quỹ đạo mà chỉ dùng phược đạo thôi, dùng một phần nhỏ nhưng sức uy hiếp vẫn không thay đổi, do đó thành tích Phược đạo của ta vô cùng tốt, ngươi có muốn thử một chút hay không Undertaker?"

"Kỳ thực so với việc dùng lên trên người tiểu nhân, không bằng ùung thử lên Sebastian." Undertaker cười biến thái "Phải để lộ năng lực uy phong của chủ nhân chứ?"

Sebastian nhíu mày, không ra tiếng.

Chủ nhân? Uy phong?

Đầu hơi nghiêng, Kaimi bỗng nhiên nhớ tới hình ảnh bản thân mình liên tục bị quản gia chọc chẹo đến tức giận. Dùng phược đạo trói chặt Sebastian đem hắn treo lên cây giày xéo một ngày, hoặc là lột hết quần áo hắn ném cho Grell...Như vậy cũng có thể xả giận và cho quản gia thấy lực lượng của nàng nhung mà chỉ sợ làm xong nàng nhất định sẽ bị Sebastian trả thù thê thảm. Nghĩ đến việc hắn là ác ma cùng thủ đoạn của hắn, nàng liền lắc đầu.

Kaimi có chút rối rắm.

"Khụ!" Sebastian giả ho một tiếng, nhẹ nhàng nhắc nhở "Điện hạ, tiệc tối của tử tước Druitt đêm mai đã cử hành, điện hạ đã nghĩ ra cách để ứng phó rồi chứ?"

"Đương nhiên." Nàng gật đầu, nghiêm túc nói "Trên thiệp mời của ma cà rồng ghi rõ ra tên của ta và Ciel, vì để tránh cho có người đem hai chúng ta liên tưởng với nhau, Sebastian ngươi mang theo Finna đi vào trước, về phần ta, ta sẽ mang theo Undertaker với danh nghĩa quản gia riêng tiến vào sau!"

"Cuộc đời tiểu nhân coi như chấm hết." Nghe thấy tên của mình, Undertaker nháy mắt suy sụp.

"Trừ phi ngươi muốn ta đuổi ngươi ra khỏi dinh thư Phantomhive!"

"Ha ha, tiểu nhân sẽ làm."

"Yên tâm, điện hạ"Quản gia nguy hiểm cười lạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng "Ta cam đoan nhất định đem Undertakerchỉnh trang lại gọn gàng, tuyệt đối không lưu lại một chút dấu vết bần tiện!"

(Ách, chẳng lẽ mình bẩn đến thế sao? Thậm chí ngay cả Sebastian cũng ghét bỏ mình?) Undertaker ai oán.

Không nên trách ác ma lòng dạ ác độc. Quản gia cười xấu xa, ai bảo Undertaker cư nhiên chiếm đoạt vị trí của hắn.

_Đôi lời_

Đọc bình luận của các reader xong mà ấm lòng quá ≧▽≦ sẽ luôn cố gắng và hứa tuyệt đối không drop đâu chỉ cần mọi người đừng bỏ ta là được ╭(╯ε╰)╮

Bộ này thật ra mấy chương đầu khá nhàm và lan man nhưng ta đảm bảo qua chương 30 là hết nhàm, bí mật giữa anh Seb và Kaimi sẽ dần hé lộ rõ hơn và tình cảm dần chuyển lớn hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play