Lưu Ngạn Đình thấy Tiêu Vy Vy suy nghĩ rất lâu nhưng vẫn mãi chưa nói gì, lúc này cô mới thở dài nói: "Thật ra, muốn dập tắt một scandal một cách nhanh chóng còn có thể tạo ra một scandal khác lớn hơn. Nhưng bây giờ cậu là ngôi sao lớn, chỉ e rằng có thể tạm thời dập tắt thôi chứ không thể nào loại bỏ hoàn toàn được!"
Nghe những lời đó, đồng tử Tiêu Vy Vy nhất thời co lại...
Đối với một nghệ sĩ, điều tối kỵ lớn nhất là dính vào scandal, chỉ cần một scadal nhỏ không có cách nào biện minh cũng đủ khiến cho nhân phẩm của người nghệ sĩ đó bị hạ thấp.
Mà cô hiện giờ, không phải dính vào một tin đồn nhỏ mà là hai tin đồn lớn.
Nếu như không có cách nào giải thích được thì nhất định sự nghiệp của cô sẽ bị tiêu tan...
"Mấy scandal này nếu như muốn giải quyết thì cần mở họp báo giải thích thật rõ ràng... Cậu không muốn công khai cũng không sao, nhưng có thể nói hai người là bạn bè tốt, đi chơi với nhau cũng không có cái gì là quá kỳ lạ chứ?" Lưu Ngạn Đình suy nghĩ rồi nói.
"Dù sao cũng phải mở họp báo ngay hôm nay, nếu như để qua ngày mai, mấy tin đồn này nhất định sẽ khó mà kiểm soát được." Tiêu Vy Vy nhíu mày nói.
Diễn viên chính là ước mơ từ thuở thiếu thời của cô, nếu như công việc này không thể tiếp tục, cô nhất định sẽ cảm thấy rất tuyệt vọng.
-
Cùng lúc đó trong phòng làm việc của Trương Lỗi, hắn đang nghiêm túc giải quyết những hợp đồng còn sót lại thì đột nhiên có tiếng gõ cửa...
"Cốc cốc..."
"Vào đi!" Hắn vẫn tiếp tục làm việc, cũng không cần ngẩng đầu lên, trầm thấp nói.
Trợ lý Văn tiến vào, trên tay cầm thêm một số văn kiện khác đặt lên bàn làm việc của hắn.
"Trương tổng, có một số văn kiện cần giải quyết gấp, dự án bên HongKong đang xảy ra một chút vấn đề, bọn họ cần thêm nguồn lực để hoàn thành kịp tiến độ thi công..."
Khuôn mặt nghiêm nghị lạnh lùng của Trương Lỗi không có một chút biến hóa nào, nhận lấy xấp văn kiện trên bàn, nhìn qua một chút, sau đó nâng tay, ngón tay có lực hạ xuống một chữ ký giống như rồng bay phượng múa.
Sau đó nói thêm một câu: "Chuyện này cậu tự mình giải quyết đi."
"Vâng!" Trợ lý Văn đáp, nhận lấy xấp văn kiện, nhưng vẫn đứng đó chưa có ý định xoay người rời đi.
Lúc này Trương Lỗi mới nhận ra điểm bất thường, hơi ngừng bút, chậm rãi nâng mắt lên nhìn.
"Có chuyện gì nữa?" Hắn lạnh lùng nói.
Trợ lý Văn hơi ngập ngừng, suy nghĩ có nên nói cho hắn hay không, nhưng cuối cùng vẫn mở miệng nói ra:
"Là chuyện của cô Tiêu..."
Vừa nhắc đến Tiêu Vy Vy, giống như chạm đúng mạch điện của hắn, lần này hắn trực tiếp buông bút xuống, nhíu mày nói: "Xảy ra chuyện gì?"
Trợ lý Văn nuốt nuốt nước bọt, thận trọng nói: "Sáng nay tôi vô tình nhìn thấy trên mạng có mấy bài báo nói xấu về cô Tiêu, tin đồn dó ảnh hưởng rất nghiêm trọng đến cô ấy... tiêu đề viết cũng rất khó nghe..."
Nói đến đây, trợ lý Văn lập tức im lặng, có chút ngập ngừng, trên trán đã bắt đầu rịn mồ hôi...
"Tiêu đề đó viết cái gì? Nói tiếp cho tôi!" Trương Lỗi híp mắt nhìn, vẻ mặt trở nên nguy hiểm.
Trợ lý Văn sợ sệt nói: "Bài báo đó nói cô Tiêu là ngôi sao hung dữ nhân phẩm kém chuyên đi bắt nạt diễn viên mới... còn có... còn có bài báo nói, cô Tiêu là một con hồ ly chuyên đi dụ dỗ đàn ông, vừa mới câu dẫn được Trương tổng..."
Nói xong câu đó, trợ lý Văn đưa điện thoại có lưu hình ảnh mà mấy tên phòng viên chụp được cho Trương Lỗi, sau đó lập tức lùi ra sau mấy bước, hắn giống như bị ai đó rút hết sức lực, hơi thở cũng trở nên hỗn loạn.
Tuy hắn không phải là người nói xấu cô Tiêu, nhưng khi nói ra những lời đó, cộng với ánh mắt như lửa của Trương tổng, khiến hắn có cảm giác hắn mới chính là kẻ phạm tội.
Trương Lỗi nhìn những tấm ảnh chụp ấy, đáy mắt dần dần trở nên u sâu không thấy đáy...
Thực chất bức ảnh này trở thành tiêu điểm là bởi vì góc độ chụp của nó giống như cô đang nhón chân lên để hôn hắn, mà hắn lại giống như rất hưởng ứng cúi đầu xuống nhìn cô, vẻ mặt rất nhu hòa.
"Trương tổng, chuyện này có cần phải đi xử lý không?" Trợ lý Văn nhìn sắc mặt rét lạnh của Trương Lỗi, cẩn thận từng li từng tí hỏi.
"Điều tra!"Trương Lỗi lạnh lùng nói, làm cho người ta nghe cảm thấy rét lạnh.
Trợ lý Văn cũng đã ở bên cạnh hắn rất lâu rồi, một chữ, cũng đã hiểu hắn muốn làm gì: "Vâng, tôi liền đi làm..."
Dứt lời, trợ lý Văn cầm lấy điện thoại của mình, sau đó xoay người rời khỏi phòng làm việc.
Hiệu suất làm việc của trợ lý Văn đúng là miễn bàn, chỉ mới 30 phút sau, mọi chuyện cũng đã được điều tra ra, người đứng sau chuyện này là Nam Ninh, sau đó Văn Lỗi còn điều tra thêm bối cảnh tổ tông mười tám đời gia đình của Nam Ninh, hắn đem tư liệu gửi qua cho Trương Lỗi.
Trương Lỗi nhìn thông tin trong tư liệu, ánh mắt lập tức nhuốm một vẻ khát máu, lạnh lùng như muốn đóng băng tất cả mọi thứ.
Hắn vươn tay, ấn số máy bàn của Văn Lỗi, môi mỏng tràn ra mấy chữ: "Mở họp báo, ngay lập tức!"
Văn Lỗi chưa kịp nói điều gì, thì đầu dây bên kia đã lập tức ngắt liên lạc, hắn nhìn điện thoại bàn im ắng trên tay, nước mắt chảy thành một dòng sông...
Làm việc ở đây đúng thật là mệt tim quá mà!
Hắn vừa định mở miệng thông báo tin gấp, chưa kịp nói thì đã bị cúp máy như vậy rồi...
Văn Lỗi vừa định đứng dậy, tính vào phòng làm việc thông báo tin tức cho Trương Lỗi thì liền nhìn thấy hắn từ trong phòng làm việc đi ra.
Văn Lỗi lập tức chạy theo hắn, vội vàng nói: "Trương tổng, lúc nãy tôi muốn nói cho anh biết cô Tiêu cũng đã thông báo mở họp báo nhưng anh liền cúp máy cho nên tôi vẫn chưa kịp nói..."
Vừa nghe đến đây, Trương Lỗi lập tức dừng bước chân lại... trừng mắt nhìn trợ lý của mình, "Cậu nói cái gì?"
Trợ lý Văn lập tức sợ đến mức im bặt!
Trương Lỗi thấy vậy liền nhíu mày, mi tâm đủ kẹp chết một con ruồi, sau cùng cũng chỉ hỏi: "Diễn ra ở đâu?"
Văn Lỗi quẹt mồ hôi, sau đó nói: "Ở đài truyền thông Hoàng Ảnh!"
Nghe xong câu đó, Trương Lỗi liền trực tiếp xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng của Trương tổng đang dần biến mất, Văn Lỗi vò đầu: "Trương tổng đúng là đáng sợ... không hiểu ngài ấy đang muốn làm cái gì nữa..."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT