Khảo sát cẩn thận tại Khánh Bình hai ngày, đoàn công tác đã chốt được phương án sơ bộ. Theo đó một nhà máy chuyên sản xuất các tàu lặn vận tải và robot làm việc ở dưới đáy đại dương sẽ được thành lập ngay trong quân cảng Cam Lâm. Dưới lòng đất của khu vực này là một hệ thống hầm ngầm công sự rộng lớn, có cửa thoát ra biển, rất thích hợp cho sản xuất và bảo mật cũng như di chuyển trang thiết bị và vật liệu ra ngoài đại dương. Toàn bộ dự án tạm thời sẽ do một vị tướng tình báo được điều động từ nước ngoài trở về nước đảm nhận điều phối. Trách nhiệm của ông ta là tổ chức nghiên cứu và sản xuất các vật liệu và sản phẩm theo các thiết kế mà Kỷ nguyên mới chuyển giao.
Kinh phí cho dự án này dĩ nhiên là một con số khổng lồ, vượt qua khả năng chi trả của ngân sách quốc phòng hiện tại. Do vậy tài chính đầu tư ban đầu toàn bộ lấy từ Kỷ nguyên mới. Gần đây tình hình kinh doanh của tập đoàn khá tốt tạo điều kiện cho Lý Đông thực hiện được điều này. Không nói những mảng kinh doanh khác chỉ tính riêng sản phẩm pin nano và pin năng lượng mặt trời bình quân hàng tháng đã mang lại cho Lý Đông tới gần 700 triệu USD, như vậy nguồn tiền cho việc đầu tư máy móc thiết bị và vật liệu triển khai dự án là không gặp khó khăn gì. Các hoạt động mua sắm này cũng sẽ được phân tán ra nhiều hợp đồng riêng lẻ do các công ty công nghiệp của quân đội hoạt động dưới vỏ bọc dân sự ký kết mua sắm với phía đối tác nước ngoài do vậy rất khó cho các thế lực tình báo xâu chuỗi lại khiến nổi lên một nghi ngờ gì đặc biệt.
Tối chủ nhật, chuyến khảo sát kết thúc. Lý Đông cùng đoàn cán bộ cấp cao lên lại chuyên cơ trở về Hà Đô. Vai trò của hắn bước đầu trong chuyện này cũng đã cơ bản hoàn thành, về sau trách nhiệm triển khai căn cứ sẽ do phía quân đội cùng người của hắn phối hợp thực hiện.
Về Hà Đô được một hôm thì Lý Đông nhận được điện thoại của Thiều Đại báo đã trở lại. Tình hình sức khỏe của bà Thiều Đại đã ổn định, hắn và Ngọc Hà đều phải về thủ đô tiếp tục công việc học tập. Cuộc gọi này Lý Đông cũng đã chờ từ lâu, nếu nói người mà hắn bây giờ muốn gặp nhất đương nhiên chính là Thiều Đại. Sau màn hỏi han, Lý Đông nhanh chóng đề nghị gặp hắn, có điều lần gặp mặt này Lý Đông không muốn hẹn ở bên ngoài mà ngay tại biệt thự của mình.
*************************************************
2h15’ chiều, sảnh chính Đông gia Biệt thự.
Mặc dù là người khá trầm tĩnh tuy nhiên lúc này Thiều Đại đang dùng ánh mắt kinh ngạc mà nhìn người thanh niên ngồi trước mắt. Dù trí tưởng tượng của hắn có phong phú hơn nữa hắn cũng không thể ngờ được người bạn học vẫn ngồi cùng mình là một ông trùm công nghệ có số má. Thiều Đại cố thử tìm một manh mối để phủ định chuyện này là giả nhưng càng xâu chuỗi các sự kiện hắn càng đi đến kết luận tính hợp lý của tin tức này. Nếu không phải vậy thì siêu biệt thự, xe sang, tài xế riêng này là từ đâu mà có? Lý Đông chắc cũng không có lý do phải đi lừa dối hắn làm gì.
Sau một hồi phân tích, Thiều Đại nói:
- Uhm… Lý Đông! Chuyện này thật có chút bất ngờ. Có điều mày dấu thân phận kỹ như vậy, sao lại nói với tao?
Lý Đông nhìn Thiều Đại mỉm cười:
- Vì mày là bạn tao và là người tin tưởng được.
- Chỉ như vậy?
Thiều Đại dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Lý Đông. Hắn biết Lý Đông là còn nguyên nhân khác. Dù sao chuyện này cũng có liên quan khá lớn tới an toàn của Lý Đông, chuyện này không đơn giản tiết lộ cho bất kỳ ai được.
Lý Đông thấy cũng đã đến lúc nói chuyện cần thiết với Thiều Đại nên dùng giọng nghiêm túc nói:
- Thiều Đại, hôm nay hẹn gặp mày ở đây thực ra là có một chuyện quan trọng hơn cần trao đổi với mày.
Nghe tới đây Thiều Đại biết Lý Đông lập tức dựng thẳng lưng rồi hỏi:
- Chuyện gì? Mày cứ nói, nếu mày cần tao chuyện gì tao sẽ làm.
Lý Đông chần chờ giây lát rồi hỏi lại:
- Thiều Đại, mày có lý tưởng sống chứ?
Thiều Đại khó hiểu trước câu hỏi của Lý Đông, tuy vậy hắn vẫn suy nghĩ một chút rồi bình thản trả lời:
- Lý tưởng đối với một người ở tầng chót xã hội như tao có vẻ nghe quá to tát. Gọi là một chút tham vọng thì đúng hơn. Trải qua việc của bà tao, tao càng ý thức được sức mạnh của tiền tài và quyền lực. Không có chúng, mỗi bước sinh tồn đều gian nan. Nếu để trả lời cho câu hỏi của mày có lẽ cái gọi là lý tưởng của tao chính là nỗ lực thoát khỏi cái nghèo, cái hèn, có được địa vị trong xã hội để không phải bất lực vì không có tiền mỗi khi ốm đau, để không phải khuất nhục trước thế lực của người đời, để có thể tự tại mà sống một cuộc đời như mình mong muốn. Đó chính là thứ hiện tại tao mong muốn. Đơn giản và tầm thường như vậy thôi!
Lý Đông lẳng lặng lắng nghe, cho tới khi Thiều Đại kết thúc hắn mới nói:
- Vậy nếu bây giờ có một cơ hội mang lại ngay lập tức những điều này, mày sẵn sàng chấp nhận nó chứ?
- Miễn không phải cái thì thương thiên hại lý, phóng hỏa giết người, nếu là việc mày giao rủi ro mạo hiểm cỡ nào tao đều có thể chấp nhận.
- Ha ha… tốt! Thiều Đại, nếu mày đã quyết tâm như vậy thì tao nghĩ mày thích hợp đón nhận được cơ hội này. Được rồi, đi vào trong này với tao!
Lý Đông chủ động đứng lên đi lên lầu hai nơi có phòng họp bí mật. Thiều Đại cũng không hỏi gì thêm mà lẳng lặng đi theo hắn.
Vào tới nơi, Lý Đông khóa cửa lại sau đó đi tới két sắt điện tử xác nhận vân tay và mật mã mở khóa. Cánh cửa sắt nạng nề mở ra, Lý Đông đưa tay lấy ra một tập tài liệu. Hắn tiến về phía bàn làm việc đưa cho Thiều Đại nói:
- Đọc cái này đi!
Thiều Đại đưa tay tiếp nhận hồ sơ, chầm chậm lật giở từng trang đọc nội dung trong đó. Sau giây phút, hai mắt của Thiều Đại trừng lớn, trạng thái có chút căng thẳng, có vẻ như bị những gì ghi trong tập tài liệu làm cho kinh ngạc.
Thời gian chầm chậm trôi qua, Lý Đông ngả lưng ra chiếc ghế bành làm việc kiên nhẫn chờ đợi Thiều Đại tiêu hóa những tin tức được đọc. Sau khoảng hơn nửa tiếng đồng hồ, Thiều Đại mới để tập hồ sơ xuống bàn sau đó hít thở một hơi sâu, nhìn Lý Đông rồi nói:
- Mày muốn tao tham gia vào dự án này?
Thiều Đại là người thông minh, hắn hiểu thứ đang cầm trên tay là gì. Đây là một dự án tuyệt mật có liên quan đến an ninh lãnh thổ của quốc gia, người bình thường vốn dĩ không thể có cơ hội tiếp xúc những cơ mật như vậy. Nếu Lý Đông đã tìm đến hắn và quyết định cho hắn biết những thông tin này thì hẳn là có một nhiệm vụ muốn giao cho hắn liên quan đến dự án.
Lý Đông nghe Thiều Đại hỏi cũng không dài dòng gật đầu khẳng định:
- Đúng vậy!
- Nói cụ thể đi!
- Uhm… Tao muốn mày làm chỉ huy của căn cứ, phụ trách toàn bộ hoạt động nghiên cứu, sản xuất vũ khí cũng như chỉ huy tác chiến khi được lệnh. Mày thấy thế nào?
Thiều Đại bất ngờ hỏi lại:
- Nhưng… tao không phải người trong quân đội, lại chưa từng được huấn luyện và đào tạo về những thứ này.
- Uhm… về chuyện này mày sẽ được cử đi tham gia một khóa huấn luyện đặc biệt của quân đội. Mày sẽ được rèn luyện cả về kỹ chiến thuật cũng như kỹ năng quản lý vận hành một tổ chức. Nếu gia nhập, tạm thời mày sẽ giữ chức vụ phó chỉ huy dự bị, hoạt động dưới quyền của một vị tướng tình báo mới về nước. Khi mày đã có đủ kỹ năng sẽ tiếp nhận dần vị trí chỉ huy của căn cứ.
- Vị trí quan trọng như vậy lại giao cho một lính mới như tao, chính phủ cho phép sao?
- Cái này mày có thể yên tâm. Toàn bộ dự án là do Kỷ nguyên mới đầu tư đương nhiên tiếng nói của tao trong Hội đồng An ninh là có trọng lượng. Tao tin mày có đủ tố chất cho vị trí này, có tao đứng sau bảo đảm và ủng hộ các vị ấy sẽ không quá phản đối. Hơn nữa mọi quyết định lớn liên quan đến dự án đều thuộc quyền hạn tập thể của Hội đồng An ninh, vai trò của mày là điều phối, giữ hoạt động ổn định của căn cứ và thực hiện các mệnh lệnh của Hội đồng khi cần. Theo đó quyền lực thực chất vẫn là trong tay Hội đồng, mày là người thi hành, ở mức độ nào đó quyền lực vẫn tập trung trong tay quân đội, Kỷ nguyên mới chỉ có một phiếu biểu quyết của tao.
Nghe tới đây, Thiều Đại suy nghĩ một chút rồi lại hỏi:
- Vậy còn vai trò của Đội biệt động đặc nhiệm là thế nào? Lực lượng này theo như tao hiểu là nằm ngoài biên chế quốc gia.
- Đúng vậy! Lực lượng này trong thực tế hiện tại cũng không phải chỉ có tái tên. Một phần của nó đã được xây dựng ở nước ngoài. Nhiệm vụ của biệt đội chính là đột kích và ám sát các mục tiêu. Lực lượng bí mật ngoài đảm bảo các lợi ích của quốc gia thì sẽ tham gia bảo vệ cho lợi ích của Kỷ nguyên mới. Do vậy nó không thể nằm dưới quyền điều hành của chính phủ được. Đây là lực lượng chỉ trung thành và thực hiện mệnh lệnh của chúng ta. Mày cũng hiểu, thương trường như chiến trường, sau này tập đoàn phát triển các sản phẩm công nghệ mới rất có thể trở thành công địch của nhiều tập đoàn, tổ chức thậm chí là của một nước. Tham vọng của con người là rất lớn, Kỷ nguyên mới không thể khi nào cũng vận dụng sức mạnh của chính phủ để chống lại những việc này, khi đó chúng ta chỉ có thể trông cậy vào sức mạnh và lực lượng của chính mình. Và đó là lý do cho sự ra đời của đội biệt động. Mày hiểu chứ?
Thiều Đại lúc này đã nắm được vấn đề, hắn gật đầu:
- Uhm… tao rõ rồi.
Thiều Đại tạm dừng một chút rồi tiếp tục hỏi:
- Vậy nếu những chuyện này đã tiết lộ cho tao thì chắc tao cũng không thể không đồng ý tham gia đúng không?
Lý Đông vươn người vỗ vai Thiều Đại:
- Ha ha… mày cũng biết tính cơ mật của vấn đề rồi đấy. Tao tin mày có thể đảm nhận tốt việc này.
- Được, mày đã tin cậy và tạo một cơ hội lớn thế này vào tao, tao sẽ không chối bỏ. Đã làm người đàn ông hẳn cũng phải nên đội trời đạp đất, đánh ra một sự nghiệp lớn. Lý Đông, Tao đồng ý với đề nghị này của mày.
- Tốt. Nếu đã như vậy, thông tin và hồ sơ của mày sẽ được chuyển ngay sang bên quân đội. Tao sẽ để người can thiệp để tạm dừng học tập và bảo lưu học bạ của mày tại trường Đại học. Mày cần chuẩn bị sẵn sàng mọi việc. Do tính chất của dự án rất gấp nên không thể trễ nải thêm được nữa!
- Uhm… tao hiểu!....
Cuộc trò chuyện của hai người thanh niên trong căn phòng kín vẫn tiếp tục kéo dài tới hơn 5h thì Thiều Đại mới cáo từ ra về. Lý Đông muốn giữ hắn lại dùng cơm có điều Thiều Đại nói còn có chuyện riêng. Lý Đông cũng không cưỡng cầu đành để bảo an lái xe đưa hắn trở về xóm trọ. Cứ như vậy, với sự đồng thuận của Thiều Đại, bố cục lực lượng an ninh trong tương lai của thành phố Atlantis đã sơ bộ thành hình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT