Lý Đông ngồi trò chuyện cùng Trương Ngọc một lúc thì trở về phòng, dù sao cả ngày hắn cũng đã bận bịu rồi, cần tắm một chút cho thoải mái. Trương Ngọc thì lựa một tư thế thoải mái, nửa nằm nửa ngồi trên sô pha phòng khách xem tivi chờ đợi Lý Đông.
Cũng không mất bao nhiêu thời gian, Lý Đông đã mặc lại bộ quần áo ở nhà rồi từ trên lầu đi xuống. Khi này quản gia Tô Lâm liền đi tới thông báo cho hai người đồ ăn đã chuẩn bị xong, mời hai người vào dùng cơm tối.
Sau đó, bữa tối mặc dù chỉ có hai người nhưng lại không thiếu đi tiếng cười đùa vui vẻ của đôi bạn trẻ. Lý Đông dường như cảm thấy cơm hôm nay đặc biệt dễ ăn hơn so với mọi hôm. Bên cạnh hắn Trương Ngọc thì vừa dùng cơm vừa không ngớt miệng kể về tất cả những gì diễn ra có liên quan đến cuộc sống của nàng, nào là những việc cỏn con ở trường ở lớp, nào là cô bạn thân Mai Lan gần đây đang lung lay trước sự tấn công ráo riết của anh chàng đội trưởng đội bóng đẹp trai cùng trường, nào là cô gái ở căn chung cư bên cạnh cặp bồ bị người đến tận nhà đánh ghen, thậm chí cả chuyện con chó cưng của nàng ở quê mới vừa sinh được một đàn con bụ bẫm Trương Ngọc cũng tự hào mang ra khoe khoang với hắn.
Lý Đông ngồi lắng nghe Trương Ngọc nói là chính, thi thoảng hắn mới thêm vào đôi câu hoặc là bình luận, hoặc là trêu đùa khiến không khí vui vẻ của cuộc nói chuyện được kéo dài không lâm vào tẻ nhạt. Bữa tối cũng chính vì thế mà diễn ra tới gần một giờ đồng hồ mới kết thúc.
Trở lại phòng khách Lý Đông dùng tăm xiên một miếng táo rồi đưa tới miệng Trương Ngọc Trương Ngọc nheo mắt cười rồi hé đôi môi xinh xắn khẽ cắn lấy một miếng nhỏ.
Trương Ngọc những tưởng Lý Đông sẽ cầm xiên táo cho nàng ăn hết nhưng bất ngờ là Lý Đông lại đưa phần còn lại vào miệng hắn ăn nốt. Trương Ngọc không kịp cản liền lên tiếng oán trách:
- Eo, ghê chết! Miếng đó em ăn dở rồi mà!
Lý Đông cười xòa:
- Có gì đâu, anh không ngại!
Trương Ngọc nhăn nhăn mặt:
- Èo, anh không thấy ghê nhưng em thấy ghê. Ăn chung, uống chung thật mất vệ sinh.
Lý Đông nghe xong khẽ lắc đầu, hắn có chút không thấm nổi cái lý luận này của Trương Ngọc. Chẳng phải hai người vẫn thường xuyên “hôn môi” sao, khi đó thì không thấy nàng ta kêu vệ sinh này, vệ sinh nọ.
Nghĩ là nghĩ như vậy nhưng dĩ nhiên Lý Đông không có dại dột mà nói ra ý kiến của mình, hắn hiểu mình mà dại mồm không khéo từ nay sẽ phải tạm biệt cặp môi xinh xắn kia dài dài cũng nên.
Thấy Lý Đông ngồi im không dám phản bác ý kiến của mình, Trương Ngọc đắc ý rồi tiếp tục hỏi:
- À, tối mai anh có bận gì không?
Lý Đông mỉm cười:
- Việc thì khi nào cũng có nhưng có việc cần xử lý ngay, việc có thể hoãn lại.
Trương Ngọc nheo mắt:
- Thế nào là việc cần xử lý ngay còn thế nào là việc có thể hoãn lại?
- À, ví dụ như việc mà Trương Ngọc nhà ta yêu cầu thì chắc chắn là việc cần được ưu tiên còn những thứ khác thì để sau cũng được.
Trương Ngọc chun mũi vui vẻ nói:
- Hứ, nịnh hoài!
Lý Đông cười lớn:
- Thật mà1 Được rồi, vậy tối mai em muốn anh làm gì?
Chăm chú nhìn vào mắt Lý Đông để kiểm tra mức độ tin cậy lời nói của hắn, Trương Ngọc mới đưa ra đề nghị:
- Vậy tối mai anh đến dự Đêm hội gala sinh viên của trường em nhé!
- Gala? Hay đấy! Uhm… lâu nay nghe nói trường Ngoại thương sinh viên đa tài lắm, nhân dịp này để anh tới xem có đúng như lời đồn không.
- Nói vậy là anh sẽ đến chứ?
- Ừ, tất nhiên rồi!
- Hi hi, tốt quá! Nói cho anh biết người ta cũng có tiết mục tham gia biểu diễn đấy nhé!
Lý Đông vui vẻ hỏi lại:
- Ồ! Là tiết mục gì thế?
- Hi hi… bí mật. Mai anh cứ tới đi rồi biết! À, lúc đó em còn phải chuẩn bị với bạn bè nên sẽ không đi cùng anh, anh tới thì gọi em ra đón là được!
Lý Đông mỉm cười đồng ý:
- Ừ, được rồi. Mai anh sẽ tới!
- Hi hi... muak…muak
Trương Ngọc nhào tới hôn hai cái vào má Lý Đông như tưởng thưởng cho sự biết điều của hắn. Hai người cười đùa một hồi thì Trương Ngọc đứng lên cáo từ. Lý Đông có ý định đưa nàng về nhưng Trương Ngọc từ chối. Phần vì Lý Đông đã di chuyển cả ngày, Trương Ngọc không muốn hắn vất vả, phần vì Trương Ngọc là tự lái xe tới đây do vậy nàng tự lái về là thuận tiện nhất. Trước thái độ cương quyết của Trương Ngọc lại liếc nhìn đồng hồ mới gần 9h tối, Lý Đông đành để nàng chủ động vậy.
Tiễn đi cô bạn gái, Lý Đông trở về phòng làm việc rồi mở chiếc máy tính được kết nối với mạng nội bộ của quân đội. Kiểm tra hòm mail, khóe miệng của Lý Đông nhếch lên ý cười, xem chừng hắn biết được một chuyện gì đó khiến hắn hài lòng.
Hơi cân nhắc thêm một chút, Lý Đông nhấc điện thoại lên rồi gọi vào một đầu số. Ngay khi có người tiếp máy, hắn từ tốn nói:
- Uhm, Thiều Đại, tôi vừa nhận được tin báo căn cứ quân sự đã bắt đầu khởi công, theo đó kế hoạch đảo Similo cũng nên được tiến hành. Các cậu hành động được rồi đấy!
*****************************
Sáng hôm sau, Trụ sở chính Công ty cổ phần Thế giới Giải trí Wepro
Khác hẳn mọi ngày, hôm nay từ 6h sáng văn phòng công ty đã tấp nập người qua kẻ lại, các công tác chuẩn bị cho việc phát hành MV mới nhất của trung tâm cần phải được kiểm tra lại thật kỹ càng. Nếu MV thành công, Trung tâm sẽ lại một lần nữa thắp sáng thêm một ngôi sao làm dày thêm bảng thành tích của mình, do vậy không riêng gì ca sĩ mà bản thân lãnh đạo công ty cũng rất kỳ vọng vào sản phẩm này. Không khí hiện trường do vậy mà có chút khẩn trương.
Thục Lan cầm theo hai cốc cam vắt đi tới bên cạnh một cô gái trẻ rồi mỉm cười nói:
- Lan Phương, uống nước đi!
Đưa tay đón lấy ly nước, Lan Phương mỉm cười đáp lại:
- Cảm ơn Chị Thục Lan nha!
- Ừ, thế nào? Lo lắng lắm hả?
Lan Phương ngượng ngùng nói nhỏ:
- Dạ!
Thực ra không cần hỏi chỉ cần nhìn vẻ mặt của Lan Phương, Thục Lan cũng đã có được đáp án rồi, nàng lên tiếng động viên:
- Lan Phương, em đã cố gắng để làm tốt nhất có thể rồi, vậy nên việc bây giờ là yên tâm để chờ đợi thành công ha. Chị thấy ca từ, giai điệu cũng như cốt truyện trong MV đều rất cuốn hút, chắc chắn MV sẽ được khán giả đón nhận nồng nhiệt mà.
Lan Phương nghe xong chỉ gật gật đầu cười trừ không cho ý kiến. Dù sao bản thân nàng và lãnh đạo trung tâm thấy ổn nhưng chưa chắc khán giả đã nghĩ như vậy. Chuyện này với ngay cả các ca sĩ đang hot khác cũng vẫn thường xảy ra, nhiều ca khúc của bọn họ vốn đặt rất nhiều kỳ vọng nhưng phát hành ra mặc dù không tới mức bị chê bai thậm tệ nhưng cũng sớm rơi vào quên lãng chẳng ai buồn nhớ, không lưu được chút ấn tượng nào. Mọi thứ vẫn phải chờ đợi phản ứng của khán giả như thế nào thì mới có thể nói chuyện được.
Thời gian chậm chạp trôi qua, Lan Phương và Thục Lan đứng trò chuyện và chờ đợi trước khu kỹ thuật.
Đúng 8h sáng theo hiệu lệnh của Bầu Quang Huy, lệnh public cho file MV được kỹ thuật viên đồng loạt tiến hành trên các trang web âm nhạc nổi tiếng mà Wepro đã mua quyền đăng tải.
Mọi ánh mắt của những người trong phòng khi này đều tập trung nhìn vào màn hình máy tính để xem những đánh giá và phản hồi đầu tiên, không khí vì vậy mà trở nên có chút căng thẳng.
Cùng lúc này, tại một quán net cách cổng trung tâm không xa
- Anh ơi, còn máy không?
Một chàng trai có thân hình mập mạp vừa dựng lại chiếc Wave trước cửa vừa lên tiếng hỏi người thanh niên trông quầy đang ngồi canh máy chủ đầu cửa ra vào.
- À, Đức hả? Còn máy đấy em! Hôm nay ra muộn ha?
- Vâng, tối qua nhậu với bọn bạn nên ngủ quên mất, cho em một máy đi!
- Ờ, số 24 nhé!
- Ok anh! Mà máy đã update bản mới của MU chưa? Mạng thì tậm tịt, khởi động xong lại ngồi vêu mõm ra đợi thì chán lắm.
- Yên tâm đi, đêm qua update đầy đủ hết rồi.
- Uhm… không biết bản này có đỡ lag hơn không, mạng mẽo chán quá!
- Ừa, giờ chất lượng nhà mạng nào chả thế. Chú muốn nhanh chắc phải mua máy riêng rồi thuê đường truyền băng thông tốc độ cao thì may ra.
- Ha ha… bác cứ đùa, em mà có tiền như thế thì còn ra đây làm gì?
- Ờ, thì anh cũng nói vui thế thôi. À, mà có uống gì không em?
Đức nghĩ ngợi giây lát, xem chừng hôm nay bản thân ngồi cũng khá lâu nên gật đầu:
- Vậy cho em bao ba số với lon bò húc nhé!
- OK chú! Cứ vào máy đi rồi anh mang vào cho!
Đức nghe xong cũng không nói gì thêm, theo lời người trông quán lúc lắc lê tấm thân to lớn tiến lại ngồi vào vị trí.
Máy ở quán net thường ở chế độ Standby khi không có người dùng nên không mất nhiều thời gian cho việc khởi động và truy cập. Đức cầm lên tai nghe đeo vào rồi click vào biểu tượng trò chơi MU yêu thích.
Cấu hình máy tính trong quán nết thực ra cũng không quá mạnh nên loat game cũng khá mất thời gian. Trong lúc chờ đợi, không biết làm gì Đức tò mò đưa mắt nhìn sang màn hình của người ngồi bên cạnh.
Đập vào mắt Đức bây giờ là hình ảnh của một chàng béo và một cô gái xinh xắn đang ngồi đọc sách. Thấy chàng trai có ngoại hình giống mình nên Đức bất giác nổi lên thiện cảm theo đó hắn chăm chú nhìn vào màn hình.
Có điều, càng xem Đức càng bị video thu hút. Sau một lúc thì Đức đã có thể biết đây là một MV ca nhạc, mặc dù không biết lời ca khúc là gì nhưng nội dung cốt truyện thì Đức vẫn có thể hiểu được. MV có nội dung rất trong sáng, đáng yêu diễn đạt câu chuyện tình của chàng béo Doraemon và cô gái xinh đẹp Xuka. Cả hai tình cờ gặp nhau trong thư viện sách và chàng béo đã "say nắng" cô gái ngay từ ánh nhìn đầu tiên. Tình yêu sét đánh khiến cho Doraemon “đứng ngồi không yên”, lúc nào cũng xao xuyến, nhớ nhung cô nàng Xuka. Vốn tự ti về ngoại hình “tròn trịa” của mình nên anh chàng đã cố gắng thay đổi phong cách từ áo quần đến đầu tóc để gây ấn tượng với cô gái. Anh thậm chí còn giấu cả những cuốn Doraemon yêu thích, chuyển sang đọc truyện chữ cho giống với cô gái xinh đẹp. Thế nhưng mọi cố gắng của chàng trai dường như không có tác dụng. Sau nhiều lần không thành, anh định nản chí thì phép màu đã mỉm cười. Thì ra cô gái cũng có sở thích đọc truyện tranh và cô cũng phải lòng chàng trai ngốc ấy từ lâu lắm rồi.
Video kết thúc bằng hình ảnh cặp bạn trẻ hạnh phúc bên nhau và cùng chia sẻ những cuốn truyện Doraemon đầy sắc màu tuổi thơ khiến Đức rất ấn tượng. Đức định quay sang hỏi người ngồi bên cạnh tên MV để tự mình tìm xem nhưng hắn chưa kịp lên tiếng thì đã thấy người này nhấn vào nút xem lại.
Đức căng mắt ra nhìn chằm chằm vào màn hình, sau chốc lát thì những dòng chữ giới thiệu cũng đã hiện lên. Có chút tò mò Đức lẩm nhẩm:
- Mình yêu nhau đi? Ninh Lan Phương? Ca sĩ mới à? Uhm, để nghe thử xem ca khúc thế nào.
Đức quay trở lại màn hình của mình, game đã load xong nhưng hắn lại không như mọi khi lập tức cắm đầu vào những trận PK hoành tráng mà bấm hạ cửa sổ màn hình rồi đăng nhập google tìm kiếm video theo từ khóa vừa biết được.
Không mất bao lâu thời gian, kết quả đã trả ra. Đức click vào một đường dẫn để vào trang web nghe nhạc ưa thích, nút đợi màn hình sau khi xoay tròn một lúc thì bắt đầu phát hình.
Ngay từ những khúc nhạc dạo đầu, Đức đã cảm thấy bài hát có lẽ không tệ, do vậy hắn càng tập trung thưởng thức video.
Quả nhiên không để Đức thất vọng, sau ít phút hắn đã lập tức bị những ca từ ngọt ngào và dễ thương bất ngờ của ca khúc chinh phục. Bài hát như một lời tỏ tình, vừa chân thành lại vừa đáng yêu, khiến cho Đức không khỏi tò mò và thích thú. Ca từ là những tâm sự rất thật lòng của một cô gái đang phải lòng ai đó, thông thường, con trai sẽ là người chủ động tỏ tình nhưng dường như chàng trai của cô gái đã hơi nhút nhát, và cô phải mượn bài hát này để bày tỏ tình cảm với chàng trai. Nghe “Mình yêu nhau đi”, Đức cảm giác câu chuyện của cô gái cũng là câu chuyện của mình vậy, thực ra hắn vẫn luôn thầm mến một cô bạn nhưng ngại ngoại hình của mình nên không dám bày tỏ chỉ dám giữ mãi ở trong lòng. Ca khúc kết thúc mà Đức vẫn chưa thấy nghe đã khiến hắn phải bật đi bật lại xem tới mấy lần quên luôn cả việc chơi game, quên cả đồng đội chiến hữu hẹn hò trên mạng để hiệp đồng đánh quái.
Càng xem lại càng thích, xem tới lần thứ năm Đức bỗng nảy sinh ý nghĩ có nên mượn lời của ca khúc này để viết lên những dòng caption bày tỏ tâm trạng của mình với người kia hay không.
Chần chờ giây lát, lại như bị ca khúc xúc động, Đức liền bật lên trang blog của mình rồi ghi một dòng tiêu đề vẹn vẹn mấy chữ “Mình yêu nhau đi! Trang” rồi nhúng đoạn code của MV vào blog. Xong xuôi và đóng lại blog, trái tim Đức nhảy lên bình bịch, mặt hắn đỏ lên, trong tim dâng lên một niềm hi vọng!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT