- À! - Sal cười nhẹ - Tớ chẳng có bạn cũ gì đâu. Thực sự thì, nói bọn tớ là học sinh chuyển trường cũng không đúng lắm. Tớ, và anh em của tớ nữa, từ trước tới giờ không ai đến trường hết!
- Eh? Gì chứ? - Vậy cậu học thế nào được?
- À... Ừm... Để xem nào... Theo cách nói của loài người thì... Phải rồi! Giống như thuê gia sư vậy đó!
- Thuê gia sư? Cậu có đùa mình không đó? Gia sư thường chỉ là hỗ trợ, như thế thì sao theo được với bài giảng trong trường chứ!
Izu quá ngạc nhiên với cách giáo dục của nhà Tian, nên hoàn toàn không để ý gì đến câu nói lạ tai cua Sal trước đó.
- Không sao đâu! Tớ theo được. Gia sư đúng là chỉ hỗ trợ thôi. Nhưng nếu biết cách học hợp lí thì… tự học thật ra cũng rất tốt!
Izu lén liếc Sal bằng ánh mắt kì dị. Trông hắn không có vẻ gì là đang nói xạo cả… Nhưng mà… Tự học? Nếu hắn đúng là SSS thật, vậy thì đúng là thiên tài rồi...
Còn cả anh em của hắn nữa... Nếu tự học mà vô được cái trường này... Chà! Căng đây! Hèn gì trong hồ sơ của hắn không hề ghi tên trường cũ.
- Còn bạn của cậu, bạn thời thơ ấu của cậu á, cũng chuyển qua đây phải không? Gia đình cậu ta đồng ý sao? - Izu hỏi dò. Theo đúng lí thì hai Triple S là bạn của nhau.
Sal bỗng im lặng, mắt nhìn mông lung ra phía trước.
"Đừng có mà cố quyến rũ bổn tiểu thư như thế. Chậc, nhưng mà lúc hắn cười tốt nhất thì không nên nhìn. Cứ như đang bị lạc vào mê hồn trận vậy. Không biết lúc hắn khóc thì như thế nào nhỉ? Có đẹp được như vậy không ta?"
Izu ngẩn ngơ tự hỏi. Cô chẳng hề biết rằng, câu hỏi của cô không hề có lời giải đáp, bởi lẽ:
Sal Tian là kẻ chưa bao giờ, và sẽ không bao giờ khóc!
---
- Tới lớp mình rồi!
Hoàn toàn không khó để thấy được tấm bảng mang tên 12A12 rất lớn ở đàng xa. Đi qua tấm bảng ấy chừng chục mét là cánh cổng bằng gỗ cao bốn mét được khắc hoạ nhiều hoa văn rất nổi bật. Izu đưa tay đẩy cánh cửa. Một giảng đường lộng lẫy hiện ra. Bàn ghế được sắp xếp theo kiểu bậc thang giúp học sinh dễ dàng quan sát giáo viên trên bục giảng. Ghế đều cùng một loại sa lông cao cấp. Bàn phủ một lớp vải cùng một lớp kiếng trông rất sang trọng. Trên bục giảng là một màn hình cỡ lớn đủ để bốn mươi lăm học sinh ở dưới có thể quan sát. Đèn điện sáng trưng. Máy lạnh mở suốt các buổi học. Nói chung là cơ sở vật chất ở đây không thể chê vào đâu được.
- Chào mọi người! - Izu cười tươi.
- A! Izu-chan tới rồi!
- Izu-chan! Ngày mới tốt lành nha!
- Xin chào lớp trưởng xinh đẹp!
Izu đẩy cửa rộng ra, để lộ đằng sau lưng cô là một nam sinh khả ái với nụ cười thường trực trên môi. Izu né ra một chút. Chà! Cũng đã đến lúc giới thiệu mem mới rồi!