Từ năm học lớp 10, Izu đã rất cố gắng để vượt lên tới 11A1 với số điểm ấn tượng 1610. Sự nỗ lực của cô, vẻ bề ngoài đáng yêu xinh xắn, cùng tính tình hòa đồng năng động đã khiến cho các anh chị 11A1 yêu mến giao chức Lớp trưởng, thầy cô tin tưởng giao luôn cả ghế Hội trưởng Hội học sinh, cùng với bao sự tín nhiệm làm cô không khỏi tự hào và thật sự hài lòng về bản thân của mình. Cô yêu cuộc sống của chính mình bây giờ, và cô không bao giờ tưởng được rằng, chẳng bao lâu nữa, có kẻ nào đó sẽ đến và làm rối tung mọi thứ, đảo lộn cả cuộc sống êm đẹp của cô lên.
- Izu-san ới, ai lớp diu, huýt huýt...
- Em chào chị ạ!
- Izu-san ơi nhìn qua đây này…
- Izu-san xinh đẹp tình iu của ta ơi đi đâu thế nàng?
- Izu-san ơi…
- Izu…
Cứ thế, những tiếng gọi í ới vang khắp hành lang nơi Izu đi ngang. Cô chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, hoặc đáp lại vài câu xã giao. Cô đang mải suy nghĩ về cuộc nói chuyện tối hôm qua với cô Nao - giáo viên chủ nhiệm của 11A1 năm ngoái và bây giờ tiếp tục là 12A1. Izu khẽ nhíu mày, lẩm bẩm:
- Nó thật sự xảy ra rồi sao?
---
Tối hôm trước, tại căn phòng được trang trí cực kì dễ thương của Izu...
Mặc chiếc áo hai dây đơn giản cùng chiếc quần đùi jean cá tính, Izu nằm thảnh thơi vừa đung đưa cái chân trắng muốt, vừa lướt facebook. Bỗng tin nhắn của cô Nao báo tới:
- Chào em, Izu-chan!
Izu vội gõ phím trả lời:
- Dạ, Nao-sensei, em chào cô ạ!
- Ukm... Mai là khai giảng rồi. Em lại làm lớp trưởng nhé. Cô thấy lớp quý em lắm!
- Vâng ạ, em sẽ cố gắng.
- Mà nè Izu-chan, cô gửi em danh sách các học sinh mới vào lớp ta nè, em coi thêm vào danh sách của lớp nhé!
- Ủa... bữa cô đưa rồi mà cô, không lẽ lại có thêm học sinh mới hả cô?
A1 ở các khối là những lớp dễ có biến động nhất bởi hệ thống thi cử PE và luật vượt lớp hạ lớp của nhà trường. Thế nên việc thỉnh thoảng có mem mới cũng là điều bình thường.
- Phải rồi em! Có hai nam sinh. Họ là bạn của nhau từ thời thơ ấu lận. Cả học cũng nhất nhất phải học cùng nhau cơ. Họ vào gấp quá nên còn chưa kịp làm hình thẻ nữa. Đây cô gửi trước thông tin sơ yếu lí lịch cho em nhé!
Tưởng chỉ có như thế, nhưng một lát sau, bỗng cô Nao lại nhắn tiếp một tin:
- Izu-chan à... Năm nay em cố lên nhé! Hai cậu học sinh mới này... không tầm thường chút nào đâu.
Izu thoáng ngạc nhiên. Biết nhau cũng lâu rồi, đâu phải cô Nao không biết tính cách của Izu, sao tự nhiên lại dặn như thế nhỉ? Ngẩn người một lúc, rồi cô cũng nhắn lại:
- Dạ, học sinh A1 ai cũng giỏi hết á, em sẽ cố gắng hết sức ạ!
Dù cũng có chút bất ngờ, nhưng Izu là ai chứ. Hơn nữa việc A1 tiếp nhận SS cũng không phải lần đầu tiên. Izu liếm nhẹ cánh môi, gõ phím:
- Wao! Lớp có thêm hai nhân tài như thế thì quá tốt rồi. Em cũng là SS... và em nhất định sẽ không để thua kém đâu.
Cô Nao thoáng im lặng một chút, rồi bất chợt tiết lộ:
- Em biết không, lí do mà đến bây giờ cô mới có danh sách về hai em ấy...là do...đó là hai học sinh mới chuyển trường, đến lúc biết về PE, họ liền đăng kí. Sau đó mới được thêm vào danh sách lớp ta...
Izu tròn mắt, mặc dù cô biết chắc GVCN còn lâu mới thấy được đôi mắt tròn xoe của cô lúc đó:
- Họ...biết PE từ khi nào vậy cô?
- Hai hôm trước... và ngay hôm sau họ thi! - Cô Nao kết luận xanh rờn.
“Ôi trời!”
Izu bỗng cảm thấy hoa mắt. Gì chứ? Một ngày? Một ngày thì ôn được cái gì chứ? Quyền thi PE mỗi người chỉ có một lần trong năm, hai người đó không hề ngần ngại sử dụng ngay, vậy mà lại đạt được cái danh hiệu mà biết bao người học đến trầy vi tróc vẩy cả bao nhiêu lâu cũng không với tới nổi. Nếu không phải đã trải qua PE một lần, thì chắc chắn Izu đã nghi ngờ sự giám thị của trường trong kì thi cá nhân này!!!
- Vậy mà... hai bạn ấy lại đạt cả SS sao cô?
Lại một thoáng im lặng, sau đó dòng tin nhắn của cô Nao lại hiện lên:
- Izu-chan, cô nói cái này không phải để em nản đâu, nhưng em cần phải biết, số điểm hai người họ đạt được, là tròn 2000. Họ... là SSS...
"Oanh" một tiếng, Izu rớt từ trên giường xuống đất. Mãi mới lồm cồm bò lên nổi. Cô như không tin được vào mắt mình nữa.
- Hơn thế, Izu-chan, họ End khi còn dư khoảng 5 phút. Khi được hỏi tại sao không tiếp tục, thì nhận được cùng một câu trả lời: “Vì 2000 điểm là đẹp rồi ạ.”
Izu ơi, em đâu rồi? Em có ổn không đấy?
- Vâng em ổn, em biết rồi cô. Em sẽ cố gắng hết mức có thể! - Izu vội trả lời.
- Vậy thì tốt rồi! Em nhớ ngủ sớm mai lên trường nhận lớp nhé!