Tiểu Hôi Cầu trực tiếp hướng vào trong hộp, Ninh Thư vội vàng đem nó ném ra, cầm một củ tách ra thành hai, một nửa cầm ăn, sau đó một nửa kia đưa cho Lý Ôn.
Hành động như vậy của Ninh Thư là nói cho Lý Ôn rằng, thứ này có thể ăn, hơn nữa không có độc, Lý Ôn nhận lấy khoai lang, da khoai lang còn dính màu đen xám, Lý Ôn học bộ dạng của Ninh Thư, đem vỏ lột, ăn một miếng.
Hương vị ngon ngọt, Lý Ôn nhẹ gật đầu, “Đây là món ăn gì?”
Ninh Thư xem biểu tình Lý Ôn còn có vẻ hứng thú, vì vậy nói: “Hoàng huynh, thần muội đem loại củ này gọi là khoai lang, là đồ vật thần muội phát hiện khi lần trước đi trang viên.”
“Thần muội đã cho người trồng, sản lượng đạt tới 1000 cân.” Ninh Thư nói, “Thứ này có thể cứu đói.”
“Thật sự như thế?” Trên mặt Lý Ôn lộ vẻ nôn nóng cùng kinh ngạc, hiển nhiên là đã minh bạch tác dụng của vật này, “Hiện tại trang viên nhưng còn có thứ này.”
“Thần muội đã để cho người hảo hảo thu vào, bây giờ đang ở trong hầm ngầm trang viên.” Ninh Thư nói.
Lý Ôn gật gật đầu, nói: “Trẫm cùng ngươi xuất cung đến trang viên đi xem.”
“Ân.” Sự tình phát sinh quan hệ đến chuyện dân sinh như vậy, Lý Ôn nhất định sẽ vội vàng đến xem.
Lý Ôn cùng Ninh Thư trực tiếp cưỡi ngựa hướng trang viên xuất phát, một đội kỵ binh đi theo đằng sau,
hoàng đế xuất hành, nhất định phải có người đi theo.
Đến trang viên, đầu tiên Lý Ôn liền đi xem khoai lang, sau đó lại đi xem đất đai gieo trồng khoai lang, sau cùng cho người một lần nữa đo đạc thổ địa, kết quả đo được là như nhau.
Gần đây mặt lạnh Lý Ôn trên mặt mới lộ ra một chút tươi cười, ánh mắt của hắn rất sáng, ánh mắt nhìn
Ninh Thư cũng nhu hòa một ít, đối với Ninh Thư nói: “Ân Huệ, ngươi thực giỏi, thực giỏi.”
Ninh Thư chỉ là vừa cười vừa nói: “Có thể vì hoàng huynh ra sức, trong lòng Ân Huệ thật cao hứng, Ân Huệ biết rõ trong lòng hoàng huynh chứa bá tánh thiên hạ, thần muội là người trong hoàng tộc, dựa vào bá tánh trong thiên hạ cung cấp nuôi dưỡng, vì bá tánh trong thiên hạ ra sức là việc phải làm.”
Có thể nói, tất cả giai tầng quý tộc đều là bá tánh cung cấp nuôi dưỡng, nhưng mà những quý tộc này còn xem thường bá tánh.
Lý Ôn hiển nhiên thật không ngờ Ninh Thư có thể nói ra như vậy, vui mừng nói: “Ân Huệ trưởng thành, cũng hiểu chuyện, không hề chấp mê những sự tình không thể hiểu được trước kia.”
Ninh Thư đổ mồ hôi.
“Về sau chuyện gieo trồng còn phải làm phiền ngươi.” Trên mặt Lý Ôn mang theo vẻ tươi cười rất nhẹ, thái độ đối với Ninh Thư thực nhu hòa.
“Quản sự cùng tá điền ở trang viên đều biết nên làm như thế nào, kỳ thật thần muội cũng là trong lúc vô tình phát hiện được, không coi là cái gì, nếu như có thể giúp được Hoàng huynh thì thật tốt quá.”
“Đúng rồi, ngươi như thế nào phát hiện vật này có thể ăn?” Lý Ôn híp mắt hỏi, làm trong lòng Ninh Thư thật mạnh nhảy dựng, cũng không thể nói, nàng chính là biết rõ a.
“Nói đến chuyện này là nhờ Tiểu Hôi Cầu, thần muội ở trong rừng cây chứng kiến vật nhỏ ôm vật này, sau đó chính mình nếm thử một chút, sinh tồn chính là tìm món ăn ngon.” Ninh Thư liền trực tiếp đem sự tình đổ lên trên đầu Tiểu Hôi Cầu, Tiểu Hôi Cầu tham ăn là chuyện Lý Ôn biết rõ.
Lý Ôn nhẹ gật đầu, cả người bay bổng hồi cung.
Lúc này Ninh Thư mới thật mạnh thở ra một hơi, cuối cùng đã ở trước mặt Lý Ôn chứng minh được một chút giá trị của mình, để thời điểm muốn nàng đi hòa thân cũng sẽ do dự một chút đi.
Nhưng trong lòng Ninh Thư như trước trầm trọng, như vậy kế tiếp chuyện hòa thân, nhiệm vụ có thể thành công hay không liền xem sự tình hòa thân lần này.
Kỳ thật nhiệm vụ lần này cũng hoàn thành được không sai biệt lắm, không yêu Đoạn Tinh Huy, ừ, làm được, lại để cho Đoạn Tinh Huy cùng Nhị Nha cái đôi tiện nhân này sống không yên lành, xong rồi, này cũng không sai biệt lắm, lại như vậy phát triển đi xuống, đoán chừng Nhị Nha cùng Đoạn Tinh Huy liền phải thành cặp phu thê bất hòa rồi, chướng ngại giữa tình yêu của bọn họ đã nhiều hơn.
Trong cốt truyện ban đầu, là vì Nhị Nha cứu được một phu nhân Hầu gia thân phận mới cao quý hơn, mới khiến cho Đoạn phu nhân tiếp nhận, nhưng vì Đoạn phủ nhiều hơn một cái Nguyên Đông hô phong hoán vũ, khiến cho Nhị Nha ngay cả cửa cũng không thể ra, mỗi ngày phải học tập quy củ.
Thật không biết Nhị Nha đã thành người bị quy củ trói buộc, nhất cử nhất động đều dựa theo quy củ, Đoạn Tinh Huy có còn thích hay không, ha ha ha…
Quả nhiên không ngoài dự liệu của Ninh Thư, không lâu sau, người Hung Nô phái sứ giả đến kinh thành, lần này tới là nhi tử thứ hai của vua thảo nguyên Mông Cổ Nhị vương tử.
Nguyên chủ chính là cùng Nhị vương tử này hòa thân, ở kinh thành nguyên chủ vì tranh đoạt một người nam nhân, thanh danh dơ bẩn, đối với nguyên chủ hảo cảm rất kém, hòa thân lúc sau, đối đãi với nàng không như con người.
Hung Nô bên kia chính là một cái địa phương không có lễ nghi liêm sỉ, nữ nhân ở nơi đó liền cùng hàng hóa giống nhau, tuy rằng nguyên chủ cùng Nhị vương tử hòa thân, nhưng làm cho nguyên chủ hỏng mất chính là, các huynh đệ của Nhị vương tử cùng dùng chung nàng, lăng nhục nàng.
Đây quả thực là địa phương ma quỷ, nguyên chủ đối với Nhị vương tử thực sợ hãi, hiện tại chỉ mới nghe thấy chữ Nhị vương tử, thân thể Ninh Thư đều đã khống chế không nổi run rẩy lên, đây là cảm xúc của nguyên chủ.
Trong sự sợ hãi còn xen lẫn hận ý, nhưng tóm lại là sợ hãi chiếm đa phần, chịu nhiều tra tấn như vậy, nguyên chủ trông thấy Nhị vương tử tựa như chuột trông thấy mèo, có loại sợ hãi bị giết chết.
Ninh Thư nắm chặt tay thành nắm đấm, kiên quyết không thể bị hòa thân, bằng không thì nàng như thế nào thay nguyên chủ nghịch tập, muốn thay đổi vận mệnh của nguyên chủ, muốn thay đổi vận mệnh bị hòa thân.
Quả nhiên, đoàn sứ giả của Hung Nô ở trên triều đình đưa ra ý muốn hòa thân, hơn nữa còn là yêu cầu lấy công chúa duy nhất của Đại Ung Ân Huệ công chúa.
Đám đại thần đều tán đồng để Ninh Thư đi hòa thân, mà Lý Ôn lại không nói gì, tựa hồ đồng ý, tựa hồ lại không đồng ý, im lặng, khiến cho đoàn sứ giả của Hung Nô có chút bất mãn, nhưng cũng không dám làm càn.
Quả nhiên như thế, đây là sức mạnh cường đại của cốt truyện, cho dù hiện tại thanh danh Ninh Thư không có bị bôi bẩn, cũng không có cuốn vào bên trong chuyện xấu đường đường một công chúa cư nhiên lại cùng người tranh đoạt nam nhân, nhưng vẫn tránh không được kết cục hòa thân.
Nữ phụ pháo hôi thật sự quá khổ bức, bây giờ nên làm gì, chỉ có thể chớ khóc, đứng lên chống lại, khiến cho Ninh Thư cảm thấy tương đối may mắn chính là, Lý Ôn không có lập tức đáp ứng để cho nàng đi hòa thân, hiển nhiên sự tình khoai lang, ở trong lòng Lý Ôn đã chiếm được hơi chút địa vị.
Quả nhiên nịnh nọt Lý Ôn là chính xác nhất, nếu đã đi theo bên người hoàng đế nắm giữ quyền sanh sát thiên hạ, liền phải suy đoán được tâm tư hoàng đế, đương nhiên Ninh Thư thành công rồi.
Đoàn sứ giả trụ lại ở kinh thành, khiến cho Ninh Thư vô ngữ chính là, Nhị vương tử cư nhiên đến phủ công chúa bái phỏng nàng, Ninh Thư đối với tên này chỉ có hai chữ, ‘cút xéo’.
Thực đúng là không có quy củ, Nhị vương tử tới bái phỏng nàng như vậy, sẽ khiến cho người khác nghĩ thế nào, phỏng chừng cho rằng mình cùng Nhị vương tử đã có đầu đuôi rồi, được lắm, tên Nhị vương tử này quả thiệt âm hiểm, ác độc vô cùng.
Ninh Thư không ngại dùng đại ác ý đánh giá tên Nhị vương tử này, ở trong trí nhớ nguyên chủ, tên Nhị vương tử này như sói hoang trên thảo nguyên tàn nhẫn cùng giảo hoạt, trời sinh tính tình độc ác, đối với nguyên chủ tra tấn quả thực vượt ra khỏi phạm vi thừa nhận của nhân loại.
Làm cho Ân Huệ công chúa mới gả đi hai năm đã bị hành hạ đến sinh bệnh mà chết.
Ninh Thư ở trong phủ công chúa, không có đi ra ngoài, Nhị vương tử không nhìn thấy Ân Huệ công chúa, chỉ có thể thất vọng bỏ về, nghe nói Ân Huệ công chúa lớn lên thực rất xinh đẹp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT