Dịch:.

***

"Nói cho cô rõ, tôi đã gặp qua không biết bao nhiêu cặp đôi. Còn việc tôi sống được tới giờ phút này, là nhờ vào những suy nghĩ tích cực, cô cho rằng tôi phải ghen ghét với cô sao?”

Mina:.......

Ninh Thư bĩu môi: “Để tôi chống mắt lên coi cô có thể đáng yêu được cả đời không?”

Mina:.......

Đáng ghét, người này thật quá đáng ghét?

“Chính là, người như cô, sẽ không bao giờ có người thích.” Mina tức muốn hộc máu.

“Không vấn đề, người ghét tôi có rất nhiều, thêm cọng hành như cô cũng chẳng sao.” Ninh Thư bình tĩnh kết luận.

Làm hài lòng người khác không được quay ra tự trách mình làm gì, cuối cùng lại làm khổ bản thân.

“Da mặt cô cũng dày quá đấy, đồ không biết xấu hổ.” Mina cảm thấy Ninh Thư là người mặt dày nhất mà cô nàng từng gặp.

Ninh Thư nhún vai tỏ vẻ không sao cả, “ So ra thì vẫn kém hơn cô, còn chạy trốn cùng ma cà rồng cơ mà.”

Nghĩ cho mình thì là mặt dày sao, vậy thì mặt cô dày thêm mấy phân nữa cũng được.

Cho dù da mặt cô dày, cũng không hại tới người khác.

Mà Mina thứ không biết xấu hổ này, mới toàn làm chuyện điếm thúi.

Lại còn cho rằng mình là người vô tội nhất trên thế giới.

Mina bị Ninh Thư chọc cho tức đến phát khóc, bực tức nói: “Tôi thích Ferry đấy thì sao, chẳng nhẽ tôi thích anh ấy là sai sao?”

“Có sai hay không cũng không phải chuyện tôi có thể đánh giá được.” Ninh Thư nhún vai, không thèm nhìn Mina.

Mina ngồi trên giường, tức giận, mặt mũi đỏ bừng, nhìn cực kỳ đáng yêu.

Có tiếng gõ cửa, Mina tức giận, không đứng dậy mở cửa.

Ninh Thư từ trên giường đi xuống mở cửa, trước cửa là một người đàn ông mặc vest, đi giày da, đằng sau có thêm năm người mặc quân trang gọn gàng, trang bị súng ống đầy đủ.

“Tôi là thanh tra của tổ chức, cô Mina có ở bên trong không?” Người cầm đầu hỏi.

Ninh Thư giật mình, thanh tra của tổ chức, là người chịu trách nhiệm trừng phạt thợ săn phạm lỗi, cho nên bây giờ là định trừng phạt Mina sao?

Ninh Thư nhích người sang một bên, “Cô ta ở bên trong.”

Năm người tiến vào phòng, trong đó có bốn người cầm súng, chĩa vào người Mina.

Mina bị súng chỉa vào, có chút mờ mịt, sau đó nghĩ tới cái gì đó, sắc mặt đột nhiên trắng bệch.

“Thợ săn Mina, hiện giờ mời cô đi theo chúng tôi, hỗ trợ điều tra.” thanh tra lạnh lùng nói.

Lớn lên trong tổ chức, tất nhiên Mina hiểu điều này nghĩa là gì.

Thông thường phải có chứng cứ xác thực mới có thể tới bắt người.

Chẳng lẽ tổ chức đã biết việc của cô nàng với Ferry.

Ferry thật sự hại chết cô nàng rồi.

Mina bị nhiều súng chĩa vào người, trái tim trong lồng ngực đập thình thịch, lại nói lấy bản lĩnh của cô nàng, cho dù có cho cũng không trốn không nổi.

Mina bị áp giải, bị người lôi đi, Mina quay đầu nhìn Ninh Thư, ánh mắt tràn ngập lên án.

“Jasmine, có phải cô, có phải cô bán đứng tôi không, cô vì sao phải đối xử với tôi như vậy, tôi hận cô.”

Mina thương tâm muốn chết.

Ninh Thư phớt lờ ánh mắt lên án của Mina, nộp lên đoạn ghi âm cuộc nói chuyện lúc nãy.

“Mina thừa nhận cô ta và hoàng tử ma cà rồng rất thân thiết, đây là bằng chứng.”

Thanh tra tiếp nhận điện thoại của Ninh Thư, “Chờ điều tra xong xuôi, chúng tôi sẽ trả lại điện thoại cho cô.”

Ninh Thư gật đầu.

Mina dại ra, không thể tin nổi nhìn Ninh Thư, đôi mắt nhỏ vô cùng tuyệt vọng.

“Jasmine, tôi hận cô.”

Ninh Thư giống như trùm phản diện, “Không sao cả, thấy cô khốn khổ, tôi vui lắm, hihi.”

Mina há miệng thở dốc, nửa ngày cũng không nói được một câu, “Cô hận tôi tới vậy sao, cho tới cùng thì tôi đã làm gì ra chuyện gì mà cô không thể tha thứ cho tôi, để cô phải đối xử với tôi như vậy.”

“Tôi không thể nào nuốt nổi cái dáng vẻ vô tội của loại kỹ nữ như cô được, chậc chậc, cho tới giờ phút này rồi, rõ ràng cô có quan hệ đặc biệt với ma cà rồng, lại còn mn ra vẻ vô tôi, nói tôi phản bội cô, đã vậy tôi tố giác cô đấy, thì sao nào.” Ninh Thư hất cằm, từ trên cao nhìn xuống.

Mina:.........

Mina bị những người có vũ trang áp giải đi.

Ninh Thư đóng cửa lại, nhanh chóng mở máy tính lên, viết báo cáo cho cấp trên, nói bây giờ Mina đã bị bắt, hoàng tử ma cà rồng Ferry có khả năng sẽ tới cứu người.

Các biện pháp ứng phó cần được chuẩn bị.

Hơn nữa, Ferry có thể điều động được số lượng lớn ma cà rồng tinh nhuệ.

Ninh Thư nộp báo cáo, sau đó bắt đầu tu luyện.

Mina bị nhốt lại, cứ như vậy cách ngày anh hùng giải cứu mỹ nhân không còn bao xa.

Cách ngày nguyên chủ chết cũng không xa.

Nguyên chủ Jasmine bị Ferry xé thành hai nửa, nội tạng các kiểu rơi vãi trên mặt đất, tỏa ra làn khói trắng nhè nhẹ.

Để tránh bị xé làm đôi, cần phải nhanh chóng đẩy nhanh tiến độ tu luyện, trở nên mạnh hơn nữa.

Đã vậy, lần này còn phải cho Ferry một bài học.

Ninh Thư không có việc gì, loanh quanh đi lại trong trang viên, di chuyển mấy cục đá, bố trí tụ dương trận, đến lúc Ferry tới, chắc cũng có thể suy yếu được chút thực lực của gã.

Cho dù gã không suy yếu, cũng có thể khiếm đám ma cà rồng gã mang tới suy yếu.

Không phải tên ma cà rồng nào cũng mạnh như gã.

Có điều tác dụng phụ của việc bố trí tụ dương trận là, khiến trang viên trở nên quá nóng.

Giống như mặt trời giữa trưa hè nắng nóng, khiến con người ta khó chịu.

Dễ gây rối loạn nội tiết tố.

Ninh Thư:.............

Song dưới tác dụng của tụ dương trận, Ninh Thư vẽ được phù chú lớn hơn.

Mỗi khi Ninh Thư ra khỏi phòng, đều thấy cảnh giới trang viên rất nghiêm ngặt.

Nhìn là biết cấp trên đã nhận được báo cáo của cô.

Không nhất định sẽ có tác dụng, nhưng khẳng định có thể giảm bớt được tổn thất.

Đây mới chỉ là bảo vệ bề nổi, nói không chừng còn có chuẩn bị ngầm.

Ninh Thư ngồi trong phòng, thiếu linh khí trầm trọng.

Linh khí thật sự quá ít.

Ninh Thư ngồi đối diện với quạt điện, thật cmn nóng quá đi.

Sớm biết như vậy, cô sẽ không bố trí tụ dương trận sớm thế này nữa.

Cũng tại do thực lực kém, nếu đã có sức lớn, sao có thể chờ người ta đánh tới cửa thế này được, phải trực tiếp giết kẻ thù trước chứ.

Ninh Thư lau mồ hôi trên trán, vốn dĩ đang hè, lại cộng thêm Tụ linh trận, Ninh Thư thấy không khác gì ở trong lồng hấp.

Mẹ nó, đống nhiệt lượng này giống như linh khí có thể hấp thụ được có phải tốt không.

Trong đầu Ninh Thư nổ cái đùng, nhiệt lượng cũng là năng lượng mà.

Sao lại không thể hấp thu được chứ?

Rõ ràng ở vị diện Tinh tế, cô cũng hấp thụ dạng năng lượng khác mà.

Ninh Thư kích động, nếu thật sự thành công, tuyệt thế võ công của cô sẽ không bị bó hẹp trong giới hạn linh khí.

Ninh Thư ngồi xếp bằng, bắt đầu hấp thụ nhiệt lượng xung quanh.

Nhiệt lượng hướng về phía cơ thể Ninh Thư, không được bao lâu, cả người Ninh Thư đỏ bừng như bị bỏng.

Ninh Thư há miệng, có khói trắng toát ra.

Ô hô hô….

Quả nhiên không phải cái gì cũng có thể tùy tiện hấp thu được.

Ninh Thư cảm nhận được một nguồn năng lượng cực nóng đang tụ lại dưới đan điền của cô, khiến cơ thể của cô nóng rực.

Cơ bắp trong người như bị nướng trên lửa.

Quả nhiên năng lượng từ lửa không dễ chịu tí nào.

Nhưng được cái lại có năng lượng vô tận.

Cả người Ninh Thư đỏ bừng, lại tiếp tục tu luyện.

Đan điền xuất hiện khí kình màu đỏ, lớn như sợi tóc, chẳng khác gì sợi tơ hồng.

Cõ lẽ cơ thể đã quen với nhiệt độ, da dẻ từ từ hết đỏ.

Chuyển về màu trắng.

Nhưng trong lòng Ninh Thư cực kỳ kích động, bởi vì cô phát hiện có thứ có thể thay thế được linh khí.

Thế giới này, có nhiệt năng.

Hơn nữa nhiệt năng lại vô tận, không có linh khí có thể hấp thụ nhiệt năng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play