Ninh Thư nghĩ đi nghĩ lại, nghĩ tới nghĩ lui cũng không ra được cách gì.

Trình Phi là người giỏi nhẫn nhịn và ngụy trang nhất Ninh Thư từng gặp. Thành công không kiêu, thất bại không vội.

Hơn nữa ý chí cực kỳ kiên định, chuyện gây bất lợi cho mình anh ta vô cùng nhạy bén, sẽ không lộ ra.

Ninh Thư nhìn vết thương trên cánh tay mình. Đổ nhiều máu thế mà chỉ khiến Trình Phi bị bắt giam.

Ninh Thư điều động khí kình trong đan điền tới miệng vết thương, từ từ chữa trị nó.

Đây vốn là cơ thể của Ngải Vân, cô tự mình hại mình như này cũng là bất đắc dĩ. Dưới sự chữa trị của Linh khí, vết thương sẽ không để lại sẹo.

Vết thương hơi ngứa, sau đó khỏi hẳn.

Ninh Thư ngồi trên ghế ở công viên, nhìn người đi tới đi lui, bên cạnh là một người dùng iPad.

Ninh Thư đột nhiên nhớ tới hình như cô chưa kiểm tra máy tính và thiết bị truyền tin của Trình Phi.

Nếu quả thật Trình Phi làm chút gì đó thì sẽ để lại vết tích.

Ninh Thư không nhìn thấy Trình Phi sử dụng máy tính kiểu gì.

Nếu đã giám thị anh ta, đương nhiên phải cần máy tính. Ninh Thư không tới phòng khám của Trình Phi tìm chìa khóa mà tới tìm thợ khóa trước.

Nhất định phải nạy cửa ra.

Phòng khám của Trình Phi có quy mô không nhỏ, nhưng vì chuyện xảy ra gần đây nên tạm đóng cửa.

Thợ mở khóa nạy cửa ra, Ninh Thư đi vào phòng khám bệnh.

Trong phòng khám có mùi thuốc sát trùng, sạch sẽ, vô cùng sạch sẽ.

Ninh Thư tìm được văn phòng của Trình Phi, nhìn thấy trên mặt bàn có máy tính.

Ninh Thư đi qua ngồi trên ghế, mở máy tính ra, nhưng Trình Phi còn cài mật khẩu nữa.

Mật khẩu là gì, có trời mới biết.

Ninh Thư thử vài mật khẩu, có sinh nhật của nguyên chủ, có sinh nhật Trình Phi, nhưng tất cả đều báo sai.

Lạ thật, Trình Phi sẽ cài mật khẩu là gì?

Ninh Thư lại đưa vào ngày kỉ niệm kết hôn, biểu hiện vẫn là mật khẩu sai.

Ninh Thư cũng lười tiếp tục đoán mật khẩu. Cô lấy laptop từ túi mình ra kết nối với máy tính này.

Trực tiếp dùng phương thức bạo lực mở máy tính Trình Phi.

Ngón tay Ninh Thư gõ liên hồi, cuối cùng cũng mở được máy tính của Trình Phi

Ninh Thư chọn tài liệu trong máy tính, đại đa số đều là tư liệu chọn mua dược phẩm của phòng khám, thêm vào đó là tư liệu vài bệnh nhân.

Trình Phi sắp xếp rất trật tự ngay ngắn.

Năng lực làm việc của anh ta quả thực rất mạnh.

Ninh Thư ấn mở video, những video này là video trong nhà, trong hình đều là Ngải Vân, Ngải Vân ăn uống ngủ nghỉ đều dưới sự theo dõi của Trình Phi.

Làm cái gì Trình Phi đều biết.

Tưởng tượng một chút, mình móc lỗ mũi cũng có người nhìn, cảm giác này thật cmn mà.

Ninh Thư xem máy tính Trình Phi, chuyển hết đám video này sang máy cô.

Chẳng may hữu dụng thì sao.

Ninh Thư cũng không phải là muốn tìm những video này, mà là muốn biết Trình Phi có xâm nhập vào máy tính người khác không.

Chuyện của Lý Thần vẫn có khúc mắc.

Nhưng Ninh Thư tìm một lúc lâu, phát hiện máy tính Trình Phi thật sự sạch sẽ, ngay cả lịch sử lướt web cũng sạch.

Hiển nhiên là Trình Phi tự thanh lý sạch máy trước đó.

Năng lực phản điều tra của Trình Phi thật sự mạnh vô cùng.

Làm một trận nhưng lại không thu hoạch được cái gì.

Ninh Thư dựa vào phía sau một chút, quăng con chuột trên tay đi, mẹ nó.

Trình Phi đây là muốn lên trời luôn rồi.

Nhưng dọn sạch thế này chắc chắn là có điều mờ ám, nếu không sao phải dọn sạch vậy.

Khả năng chuyện của Lý Thần có liên quan đến Trình Phi, thậm chí có thể là Trình Phi xui khiến người bắt cóc mẹ Ngải.

Nhưng bây giờ không có chứng cứ nào.

May là lúc đó cô phản ứng nhanh, nếu không sợ rằng mẹ Ngải sẽ xảy ra chuyện.

Trình Phi làm như vậy để làm gì, cuối cùng sao lại tự mình ngã xuống.

Đừng bảo là với trình độ công kích đó mà Trình Phi cũng không tránh thoát nhé.

Khổ nhục kế?

Hay sợ cô rơi xuống thì không làm được tiêu bản hoàn mỹ?

Ninh Thư không thu hoạch được gì đi về đến nhà.

Mẹ Ngải lập tức hỏi Ninh Thư: "Ly hôn chưa?"

Ninh Thư lắc đầu, "Sắp mở phiên tòa rồi ạ, lúc đó con sẽ đề xuất ly hôn với quan tòa."

Ninh Thư là người bị tổn thương, kiểu gì cô cũng lên tòa.

Mẹ Ngải có chút ưu sầu, "Nếu không được đồng ý thì sao?"

"Nhất định sẽ được." Ninh Thư nói, quan toà cũng không phải bị điên, biết rõ Trình Phi muốn biến cô thành tiêu bản còn không chịu ly hôn cho người ta.

Ly hôn là việc nhỏ, quan trọng nhất là làm sao để đối phó với Trình Phi.

Chuyện này không phải ly hôn là có thể giải quyết.

Ly hôn Trình Phi cũng sẽ không bỏ qua bọn họ, lấy thủ đoạn của Trình Phi, muốn đối phó bọn họ, thật sự là quá đơn giản.

Ninh Thư ôm đầu, nhiệm vụ này đừng có thất bại nha.

Thất bại nhiều lần sẽ bị xóa bỏ.

Ninh Thư thật sự là dùng đến sức chín trâu hai hổ.

Cô trở về phòng nằm ở trên giường, nhìn chằm chằm trần nhà.

Thật muốn trực tiếp thọc chết Trình Phi.

Trình Phi phạm tội, nhưng cô không thể phạm tội, bị túm thì làm sao giờ.

Mẹ nó, đến đây đi, tổn thương lẫn nhau đi.

Ninh Thư ngồi dậy, dùng sức vỗ giường, cô không tin không chinh phục được Trình Phi.

Cô không chơi đường vòng với anh ta nữa, trực tiếp chơi mặt đối mặt.

Xem lúc đó Trình Phi làm thế nào.

Trường học xử lý bên giáo sư Ngải là tạm thời cắt chức có lương, lúc nào kết thúc thì không biết.

Rất có thể giáo sư Ngải sẽ không có khả năng phục chức, xin nghỉ hưu sớm.

Giáo sư Ngải lập tức trở nên chán nản, lúc ăn cơm tối, không ăn được tới hai bát.

Mẹ Ngải vô cùng lo lắng, lại không biết phải an ủi lão chồng mình thế nào.

Ninh Thư húp ngụm canh, giáo sư Ngải yên lặng nhìn con gái ăn đến ngon lành.

Ninh Thư buông bát xuống, bảo ông: "Ba, ba đừng khó chịu quá. Ba đang nghỉ có lương mà, đây là chuyện tốt, hơn nữa bây giờ ba có đủ thời gian để làm báo cáo học thuật."

"Trước đó vì học sinh, giờ ba có thể làm chuyện mình muốn làm."

Loại chuyện đưa tiền để chơi này Ninh Thư cảm thấy thật tuyệt, mỗi ngày làm chuyện mình muốn làm.

Không phải vất vả vì học sinh nữa.

"Chuyện này chính là vết bẩn cả đời của ba con đấy." Giáo sư Ngải thở dài, "Khoảng thời gian này ba cũng không muốn ra ngoài nữa."

"Có gì đâu mà ba, đợi báo cáo học thuật của ba công bố, người ta sẽ chỉ nói ba là một học giả giáo sư hợp cách, nghiêm túc nghiêm cẩn, nhưng không thích hợp làm thầy giáo." Ninh Thư nhún vai.

"Làm học thuật mà ba vẫn muốn, không phải rất tốt à."

Mặc dù giáo sư Ngải biết vậy nhưng mặt mày vẫn không sáng sủa hơn, cảm giác trong trường học, học sinh đều bàn tán sau lưng ông.

Ngay cả ánh mắt đồng nghiệp nhìn ông cũng rất kỳ quái.

Ai bảo học sinh của ông làm ra chuyện như vậy.

Ninh Thư cảm thấy là do giáo sư Ngải nhất thời không quen nhàn phú ở nhà.

Trong lòng tạm thời bồn chồn.

Chờ thêm đoạn thời gian nữa sẽ quen với sinh hoạt về hưu thôi.

Ninh Thư lại chuẩn bị mở phiên toà.

Đêm trước hôm mở phiên tòa, cô nhận được giấy triệu tập của tòa án.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play