- Liên quan vãi! _ tôi há hốc mồm trước câu nói của Long. - Thì đấy tại Long nghe bài Lép của Kobie hay quá nên nghiền mất rồi ( hay thế à, phải về nghe thử mới được).

- Và trong đầu tớ chỉ có những từ như " lép, lép, lép " và " ko một ai yêu em " _ vừa nói Long vừa diễn lại đáng yêu quá mức cho phép.

Xem xong tôi bỗng dưng nghiêm mặt, cầm lấy hai cánh tay Long: " Xin cậu hãy trở lại Long của ngày hôm qua ".

- Tại sao? _ cậu ấy khó hiểu hỏi.

- Bởi vì hôm nay sao cậu lây và nhầy thế, bình thường cậu có như thế đâu.

- Thì càng tốt chứ sao?

- An tuê! Nhỡ ngày này tháng sau lại có đứa tỏ tình với cậu thì tớ sống ntn? _ tôi chau mày nhìn Long.

- Yên tâm đê. Sắp đến giờ thi rồi, tớ về lớp đây _ nhìn xuống đồng hồ, sắp 8h nên Long chào tạm biệt tôi.

- Ừ.

Nhìn theo bóng dáng của Long mà lòng tôi cay cáy, giờ Long đã là học sinh người ta, áo cộc trường VX, quần thể thao trường VX, chạy tung tăng tới đơn vị lớp.

- Đi đâu nãy giờ mà tìm ko có thấy thế? _ Linh điệu đà đập tay vào áo tôi.

- À, có chút việc thôi.

- Thầy nói chúng mình phải kê bàn ghế cho thầy cô giáo đấy _ Linh nhắc nhở tôi.

- Thế đi nào.

Tôi và Linh bước đi hùng dũng tiến vào nhà đa năng nhưng ôi thôi bàn ghế phải kê ra nhiều vô số kể mà chỉ có hai đứa con gái chân yếu tay mềm thì hỏi làm sao đây? Tôi chống cằm suy nghĩ hồi lâu thì bọn thằng Hảo ghẻ bước vào. Mặc dù mang tiếng là bọn nhưng chỉ có hai đứa thôi. Và có một sự thật cực phũ là khi nhìn thấy thằng Hào ghẻ, một luồng điện bất chợt xoẹt qua đầu tôi.

- Linh ơi, cậu khiêng giùm mình cái bàn này nhé _ tôi cố tình nói thật to để thằng Hào ghẻ nghe được.

- Ừ _ khi Linh mới chỉ động hai bàn tay vào bàn thì......Hào ghẻ xuất hiện.

- Ấy để đấy tớ khiêng cho, tớ là con trai khoẻ hơn cậu nhiều.

- Cảm ơn cậu nhé _ Linh ơi sao cậu lại cười với thằng Hào ghẻ nhưng thôi kệ coi như tiếp thêm sức mạnh cho nó.

Một mình anh Hào ôm khiêng bàn ra sân còn tên con trai đi cùng thì ko chịu giúp nên chịu. Quả là thành tích bởi thằng Hảo vốn thuộc loại gầy như que củi, dù ăn bao nhiêu cũng ko béo lên được. Còn tôi chỉ cần hít ko khí là cũng béo rồi ( Gato). Ấy mà hôm nay vì gái nên khoe tài đây.

- Linh à, chuyển tiếp cái bàn này ra đi _ tôi lại tiếp tục troll thằng Hào khi thấy nó đã khiẻng xong.

- Để đấy cho mình _ anh Hào phóng như vũ bão chạy tới chỗ Linh để giằng lại bàn.

- Linh ơi, khiêng tiếp hộ mình.

- Bỏ xuống đi Linh.

- Linh ơi, còn cái bàn này.

- Ko, ko, cậu bỏ xuống đi Linh.

- Linh ơi.........!

- Bỏ xuống cho mình.

Cứ như thế bất cứ lúc nào tôi gọi Linh là anh Hào sẽ thay con bạn khiêng bàn hộ và nó được lặp đi lặp lại trong vòng một giờ đồng hồ. Đến lúc thằng Hào đã mệt đến nỗi ko thể đứng dậy được, tôi vẫn quyết ko tha ( ác vãi).

- Linh ơi, cậu vác cái máy tập này ra chỗ khác đi tại tớ nhìn hơi ngứa mắt.

- Cái máy này à?

- Ừ.

Vừa dứt lời thằng Hào nhổm dậy rồi đẩy Linh ra chỗ tôi: " cậu ngồi nghỉ đi, để Hào làm cho ". Thằng Hào bắt đầu cong mông lên, cố hết sức để đẩy cái máy tập vào trong. Chứng kiến sự hy sinh thầm lặng của Hào......tôi ko thể nào......xúc động được.Vì thứ nhất Hào sở hữu cặp mông cong chứ danh giống với Xiah Junsu ( nghe đâu con trai mông cong có tính đàn bà), thứ hai vụ này Linh sẽ quên nhanh chóng thôi, vốn dĩ con bạn thuộc tốp người hay quên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play