Đại Thế Tôn bản tính nóng nảy, bị Dương Thiên mắng nhiều lần rốt cuộc đã không nhịn được nữa:
- Ngươi nói ai ngu ngốc?
Dương Thiên nhún vai:
- Ở đây chỉ có ba người, lẽ nào ta lại tự mắng chửi mình sao?
Đại Thế Tôn tức giận quát to:
- Dương Thiên, ngươi đừng cho rằng mình bước vào Phân Thần trung kỳ thì hai người chúng ta sẽ sợ ngươi.
Dương Thiên thản nhiên:
- Ồ, là như vậy a. Không bằng chúng ta ra ngoài thư giãn gân cốt một chút, để ta xem tu sĩ hàng đầu của Tịnh Thổ lợi hại đến mức nào.
Đại Thế Tôn đang định đồng ý thì Nhị Thế Tôn đã giữ hắn lại, lắc đầu nhẹ một cái rồi nhìn qua Dương Thiên:
- Chúng ta là tu sĩ hạ giới, còn nhiều thứ ngu muội chưa hiểu rõ. Không biết ngươi có thể chỉ dẫn hay không?
Nhị Thế Tôn đã hạ mình, Dương Thiên cũng không tiếp tục làm khó bọn họ:
- Đặt các ngươi vào vị trí của hắn, khi phát hiện phật lực và ma lực mất cân bằng, các ngươi sẽ làm gì?
Đại Thế Tôn gần như không cần suy nghĩ:
- Đương nhiên là cố gắng cân bằng nó.
- Chính là điểm này. Khi hắn phát hiện phật lực đang áp đảo ma lực đã lập tức chuyển hẳn sang tu luyện ma lực để cân bằng giữa hai loại linh lực này. Nhưng lựa chọn này hoàn toàn sai lầm. Khi cơ thể của ngươi đã chủ tu một loại phật lực, nếu đột ngột tăng cường ma lực sẽ xảy ra hiện tượng xung đột. Ma lực ngày càng mạnh hơn, đem phật lực cắn nuốt, đến khi kịp nhận ra thì đã quá muộn.
Nhị Thế Tôn thở dài, chuyện đơn giản như vậy tại sao bọn hắn lại không nghĩ ra. Chỉ cần đặt chính bản thân vào tình huống của tên Âm Dương Sư kia, ai cũng có thể hiểu được.
Giải thích một cách ngăn gọn xong, Dương Thiên ra hiệu cho hai tên Thế Tôn tránh ra rồi đi thẳng đến vị trí tên Âm Dương Sư kia đang ngồi. Cảm nhận được có người đang đến gần, Âm Dương Sư mở miệng phun ra một quả cầu hai màu đen trắng.
Quả cầu còn chưa bay đến chỗ Dương Thiên đã nổ tung, khiến cho cả căn phòng rung lên. Bất quá, căn phòng này được làm bằng chất liệu đặc biệt, nổ lớn như vậy cũng không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Dương Thiên gật gù:
- Không tệ, Trúc Cơ sơ kỳ có thể phát ra công kích Trúc Cơ trung kỳ đỉnh phong. Nếu ngươi cân bằng được giữa phật lực và ma lực, nói không chúng có thể đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ thậm chí Giả Đan.
Tên Âm Dương Sư nghe được câu nói của Dương Thiên thì hai mắt sáng lên, hắn muốn nói gì đó nhưng mãi không phát ra được lời nào.
Dương Thiên cũng không nói gì thêm, hắn vung tay bắn ra một đạo kiếm khí, đem bức tượng phật khổng lồ kia cắt làm hai mảnh. Mất đi chỗ chứa, phật lực từ trong bức tượng tràn ra, bị Dương Thiên dùng linh lực khống chế, tất cả đều tập trung lại một chỗ rồi chảy vào người tên Âm Dương Sư kia.
Cùng lúc này, Dương Thiên nhanh chóng đến gần, đặt một tay lên đầu hắn. Âm Dương Sư ban đầu cảm thấy vô cùng khó chịu. Một lượng lớn phật lực chưa luyện hóa bất ngờ tràn vào cơ thể, cùng ma lực xung đột khiến hắn muốn nổ tung. May mắn, ngay sau đó xuất hiện thêm một loại linh lực kỳ lạ. Khi loại linh lực này đi vào, phật lực cùng ma lực lập tức dịu xuống, gần như không có uy hiếp. Vết thương do bọn chúng tàn phá cũng dần lành lại.
Âm Dương Sư vội chớp lấy cơ hội, đem phật lực cùng ma lực luyện hóa, loại bỏ những phần thừa, cố gắng đạt đến trạng thái cân bằng. Tình trạng này kéo dài gần ba ngày, hai mắt tên Âm Dương Sư mới một lần nữa mở ra. Khuôn mặt của hắn đã trở lại bình thường, linh lực cuồng bạo cũng đã được khống chế một cách hoàn mỹ. Không những vậy, hắn còn may mắn đột phá, đạt đến Trúc Cơ trung kỳ.
Âm Dương Sư ngẩn đầu lên nhìn Dương Thiên, sau đó lập tức quỳ xuống khấu đầu ba cái:
- Nếu không có tiền bối ta chắc chắn đã không thể cân bằng hai loại linh lực này. Ơn nghĩa khó có thể nói hết bằng lời, mong tiền bối nhận của ta ba lạy.
Dương Thiên phất tay:
- Chút việc vặt mà thôi. Mau đứng lên, ta còn có vài chuyện muốn hỏi ngươi.
Dẫn tên Âm Dương Sư kia ra đến cửa, Dương Thiên nói với hai tên Thế Tôn:
- Ta có vài việc cần nói với hắn, các ngươi sắp xếp cho chúng ta một nơi yên tĩnh.
Hai tên Thế Tôn gật đầu, dẫn Dương Thiên cùng tên Âm Dương Sư kia đến một căn phòng phía sau chính điện. Quanh phòng có bố trí trận pháp cách âm cùng ngăn cản thần thức. Dương Thiên hài lòng:
- Tốt lắm, việc ở đây đã xong, các ngươi có thể đi.
Dương Thiên nói xong liền mang theo Âm Dương Sư đi vào phòng. Lúc này Đại Thê Tôn mới lên tiếng:
- Tu sĩ đến từ Linh Giới quả nhiên không thể dùng lẽ thường để suy xét.
Nhị Thế Tôn tán thành:
- Có thể khiến phật lực cùng ma lực không xung đột, để cho Cát Thành khống chế được chúng. Thủ đoạn bậc này thật khiến người khác kinh ngạc.
- Sư đệ, ngươi nói xem, chúng ta có thể lôi kéo quan hệ với người này được không. nwt624 Nếu có hắn giúp đỡ, sau khi phi thăng Linh Giới mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhị Thế Tôn lắc đầu:
- Phật nói “Vạn sự tùy duyên”. Cái gì đến sẽ đến, không cần cưỡng cầu. Hữu duyên sẽ còn gặp lại, là bạn hay thù còn chưa biết được.
Đại Thế Tôn gật đầu, không nói gì thêm, hai người cùng nhau rời đi. Bên trong phòng, Dương Thiên tùy tiện chọn một chỗ ngồi rồi hỏi:
- Ngươi tên là gì?
Cát Thành đáp:
- Ta gọi là Cát Thành.
- Ừm, Cát Thành đúng không. Ta rất có hứng thú với Âm Dương Sư các ngươi. Có thể nói cho ta nghe một chút, vì sao ngươi có thể trở thành Âm Dương Sư?
Cát Thành do dự trong giây lát rồi nói:
- Tiền bối, chuyện này ta cũng không rõ. Từ khi sinh ra, trong cơ thể ta đã đồng thời tồn tại phật lực cùng ma lực. Sau đó ta may mắn gặp được hai vị Thế Tôn, được bọn họ thu làm đệ tử.
Dương Thiên nhíu mày:
- Ngươi sinh ra ở nơi nào?
- Là một cái thôn nhỏ gần Phật Ma Cốc.
- Thì ra là như vậy. Ngươi từ khi còn ở trong bụng mẹ đã bị hai loại linh lực từ Phật Ma Cốc thoát ra tôi luyện, khiến cho cơ thể ngươi có khả năng đồng thời chứa đựng phật lực cùng ma lực.
Cát Thành đồng ý:
- Rất có thể là như vậy.
Dương Thiên thở dài, Cát Thành không phải là Tiên Thiên Âm Dương Sư, chẳng qua là do môi trường tác động khiến hắn trở thành Âm Dương Sư. Loại Âm Dương Sư này rất khó có thể tiến xa được, vì cảm ngộ của bọn hắn đối với Âm Dương là không đủ.
Cát Thành nhìn vẻ mặt thất vọng của Dương Thiên liền hỏi:
- Tiền bối, có phải ngươi muốn hỏi ta về cảm ngộ của Âm Dương Sư đối với Âm Dương?
Dương Thiên bình thản đáp:
- Đúng vậy. Bất quá ngươi không phải Tiên Thiên Âm Dương Sư mà là do ngoại lực tạo nên, ta cũng không hi vọng sẽ biết được gì hữu ích.
Cát Thành nghi hoặc:
- Tiên Thiên Âm Dương Sư?
Dương Thiên trả lời:
- Tiên Thiên Âm Dương Sư là những kẻ được thiên địa ưu ái. Bọn hắn khi sinh ra đã có cảm ngộ nhất định với Âm Dương, sau đó thông qua tu luyện không ngừng phát triển. Cảm ngộ càng sâu lại tiến được càng xa. Ngươi dựa vào ngoại lực, căn bản không có cảm ngộ, thành tựu tương lai…
Dương Thiên không cần nói hết câu Cát Thành liền hiểu được. Nhưng hắn không hề tỏ ra buồn bả hay chán nản mà rất tự tin:
- Tiền bối, nói về Âm Dương, ta cũng đã có được một chút cảm ngộ, không biết ngươi có muốn nghe hay không?
Câu nói của Cát Thành khiến Dương Thiên lại nổi lên hứng thú:
- A, ngươi mau nói xem.
- Ta nghĩ, mọi người nói Âm và Dương là hai mặt đối lập nhưng không hẳn là như vậy. Nó giống như hai mặt cùng tồn tại, vừa đối lập lại vừa hỗ trợ lẫn nhau. Vạn vật trong thiên địa luôn có những mặt đối lập, nếu thiếu đi sẽ không tồn tại được. Tốt và xấu, đúng và sai…tất cả đều dựa vào nhau mà cùng tồn tại. Nếu không có tốt sẽ không có xấu, nếu không có đúng sẽ không có sai. Thân là một Âm Dương Sư, thực tế không phải là giữ cân bằng giữa hai loại linh lực trái ngược mà là khiến chúng hòa hợp, có thể chuyển đổi qua lại lẫn nhau.
Cát Thành nói đến đây thì dừng lại vài giây rồi nói:
- Tiền bối, kiến giải của ta còn sơ sài, không biết có khiến ngươi hài lòng hay không?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT