Huyết Thần từ trên cao hạ xuống, đúng ngay vị trí Thực Thi Thụ tan biến khi nãy. Hắn đưa tay cầm lấy một nắm đất, thần thức toàn bộ phóng ra, quan sát cẩn thận mọi ngóc ngách.
- Có hai đại tu sĩ vừa đấu pháp. Tên Mạc Cương kia từ nơi nào tìm đến được đại tu sĩ bậc này. Rốt cuộc là kẻ nào giành chiến thắng?
Hàng loạt câu hỏi xuất hiện trong đầu Huyết Thần khiến hắn trầm ngâm rất lâu. Gần 30 phút sau, Liễu Hạc và Đỗ Bạch cũng đã tìm đến nơi. Nhìn thấy khung cảnh đổ nát, vẻ kinh hãi hiện lên trên gương mặt hai người. Càng tiếp xúc nhiều với Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ, bọn hắn càng nhận thấy chênh lệch cực lớn giữa hai bên. Tựa như một khe vực sâu, không cách nào vượt qua được. Vẫn tưởng mình là đỉnh cao của thế giới, lúc này lại giống như con sâu cái kiến, cảm giác này thực sự rất khó chịu.
Trong khi hai người còn đang cảm khái, Huyết Thần hai mắt lóe sáng. Tay phải đưa cao, dùng sức đâm mạnh xuống đất, lôi lên một cái rễ màu đỏ thẫm. Nhìn chiếc rễ màu đỏ trong tay, Huyết Thần dường như nghĩ ra được điều gì đó:
- Chẳng lẽ vị đại tu sĩ còn lại chính là gốc Thực Thi Thụ biến dị kia, nó đã phát triển đến trình độ này sao?
Sự phát triển của Thực Thi Thụ bị Mạc Cương dốc sức che dấu. Hắn cũng muốn giữ lại con bài tẩy cho riêng mình, đề phòng trường hợp Huyết Thần trở mặt không nhận tình.
Thực Thi Thụ trước khi chết đã đem toàn bộ năng lượng tinh hoa còn sót lại trong cơ thể chuyển hóa vào rễ cây chôn xuống đất. Hắn dùng nguyên thần bao bọc để khiến Dương Thiên không phát hiện ra. Thần thức Dương Thiên vẫn còn đang bị hạn chế ở Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong nên đã vô ý mắc lừa.
Đến khi Dương Thiên rời đi, nguyên thần vô chủ cũng dần tan biến, cuối cùng làm lợi cho Huyết Thần. Bên trong rễ cây ẩn chứa oán niệm của Thực Thi Thụ, nếu Huyết Thần hấp thu cũng sẽ bị oán niệm này ảnh hưởng, cùng Dương Thiên không chết không thôi. Đây là chút hi vọng Thực Thi Thụ gửi gắm lại với mong muốn Huyết Thần tìm được. Hắn không mong Huyết Thần giết Dương Thiên, ngược lại muốn tên này bị Dương Thiên giết chết. Phân thân bị tiêu diệt, bản thể chắc chắn sẽ cảm ứng được. Đến khi vị đại nhân kia tìm đến, Dương Thiên chỉ còn con đường chết. Đối với Thực Thi Thụ, Huyết Đồng là toàn năng, vô địch thiên hạ. Một giọt máu của hắn đủ để khiến nó đột phá Phân Thần kỳ, bản thể phải mạnh đến mức nào?
Có điều nó còn chưa biết, Huyết Đồng đã sớm bị Dương Thiên giết chết. Sau đó mới bị cha của Huyết Đồng mời viện thủ đến truy sát. Trận chiến đó phá hủy một phần Hỏa Chi Tiên Giới. Dương Thiên độc chiến 9 vị Bán Tiên, thành công hạ sát 4 tên, sau đó trọng thương bỏ trốn đến trái đất, đột phá Chân Tiên. Cho đến nay hắn vẫn chưa quay lại đó, đoạn ân oán này, Dương Thiên cũng lười tính.
Huyết Thần đánh giá tinh hoa ẩn chứa bên trong rễ cây, tính toán:
- Thứ này ẩn chứa tinh hoa huyết nhục của vô số người do Thực Thi Thụ luyện hóa, kết tinh lại. Nếu hấp thu nó, ta chắc chắn đột phá Nguyên Anh hậu kỳ thành công.
- Ha ha, Thiên Sơn Thánh Phong, mối thù của chúng ta cũng nên tính rồi.
Hưng phấn qua đi, gương mặt Huyết Thần hiện lên vẻ nghiêm trọng. Dựa theo năng lượng lưu lại trong rễ cây, Thực Thi Thụ trước khi chết tu vị ít nhất cũng đã đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ, thậm chí là Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong. Sau cùng nó vẫn bị Dương Thiên giết chết. Tên Dương Thiên này rốt cuộc mạnh đến mức nào, chẳng lẽ là Phân Thần kỳ đại tu sĩ. Ý nghĩ này vừa hiện lên đã khiến Huyết Thần bật cười:
- Phân RtiPC7p Thần kỳ tu sĩ tại Tu Chân Giới đều đã phi thăng, làm sao có thể theo mảnh vỡ trôi dạt đến đây. Là ta nghĩ nhiều.
Từ trấn an mình xong, Huyết Thần bay về phía hai người Liễu Hạc, lạnh lùng nói hai chữ “trở về” rồi biến mất. Hai người nhìn nhau, lắc đầu cười khổ. Tên Huyết Thần này, vẫn luôn thích tỏ vẻ thần bí như vậy.
…
Phi Linh Chu do Mã Mãnh cùng Mã Đạt điều khiển tốc độ không nhanh lắm, đoán chừng cần 30 phút mới về đến Thanh Lâm huyện. Dương Thiên không muốn quấy rầy Hạo ca cùng Irena tình tứ liền nói vài câu lấy lệ rồi rời đi. Hắn cần cải tiến tính năng của Phá Thiên, thứ này tuy tốt nhưng lại khá khó khống chế thuần thục. Tính toán linh lực không cẩn thận một chút liền gây họa lớn. Đối với một kẻ ngày càng bị cuộc sống an nhàn làm lười hóa như Dương Thiên, có thể tính là phiền phức.
Đã vậy, dứt khoát thêm cho Phá Thiên công năng tự động tính toán linh lực cần thiết, mọi chuyện sẽ nhàn hạ hơn rất nhiều. Thiên địa có một vài loại Đồng Thuật sở hữu năng lực này, trong đó tối ưu nhất phải tính đến Vạn Pháp Nhãn cùng Thông Thiên Nhãn.
Vạn Pháp Nhãn, nhìn thấu mọi loại pháp thuật, thuộc tính, linh lực của người sử dụng. Từ đó tìm ra sơ hở, đưa ra cách phá giải, là một loại thuần về quan sát Đồng Thuật.
Thông Thiên Nhãn, vạn vật thế gian, không gì trốn khỏi mắt nó. Chỉ cần ngươi còn tồn tại trên thế giới, Thông Thiên Nhãn sẽ tìm được ngươi. Câu nói này tuy có chút khoa trương nhưng cũng phần nào nói lên được sự lợi hại của Thông Thiên Nhãn.
Nếu sử dụng Vạn Pháp Nhãn, Dương Thiên chỉ cần giúp Phá Thiên khai nhãn là được. Bất quá thứ này đối với tu sĩ từ Độ Kiếp kỳ trở lên khá vô dụng. Thông Thiên Nhãn là lựa chọn tối ưu hơn, nhưng nó lại không có năng lực tính toán sơ hở, điểm yếu cũng nhưng linh lực cần thiết. Một ý tưởng lóe lên trong đầu Dương Thiên:
- Nếu ta hợp nhất hai loại Đồng Thuật này lại, chẳng phải Phá Thiên sẽ càng hoàn hảo hơn sao?
- Hợp nhất hai loại Thần Nhãn, người bình thường không dám làm, bất quá ta không phải là người bình thường a.
Tu luyện Đồng Thuật cần hao tốn khá nhiều thời gian, Dương Thiên chọn một cái Tử Vị Diện, thay đổi thời gian pháp tắc một chút, bắt đầu tiềm tu.
Tu hành không kể thời gian, một trăm năm trong Tử Vị Diện trôi qua, trước mặt Dương Thiên lúc này là hai vầng sáng hình con mắt. Một bên rực rỡ muôn màu, một bên là màu trắng tinh khiết. Dương Thiên ném Phá Thiên về giữa hai Thần Nhãn, hô nhỏ:
- Khí linh, hiện.
Bên trên Phá Thiên xuất hiện một bóng người màu trắng nhạt. Hắn hình dạng còn chưa tiến hóa hoàn chỉnh, giống như linh hồn một đứa trẻ, không nhìn rõ được mặt mũi tay chân. Do thời gian hình thành còn quá ngắn nên linh trí của nó còn khá thấp chỉ biết bập bẹ oe oe vài tiếng.
Dương Thiên mỉm cười với Phá Thiên khí linh:
- Để ta giúp ngươi khai nhãn, rất thú vị a.
Phá Thiên khí linh dường như hiểu được Dương Thiên đang nói gì, nó tỏ ra rất vui vẻ, cười to vài tiếng.
- Nếu ngươi cũng thích thứ này, vậy chúng ta bắt đầu thôi.
Dương Thiên hai tay hướng về Thần Nhãn kia, từ tay hắn phóng ra hai luồng sáng màu đen bao phủ chúng lại.
- Hợp.
Dưới sự điều khiển của Dương Thiên, Vạn Pháp Nhãn cùng Thông Thiên Nhãn tiến lại gần nhau. Đây là cưỡng ép dung hợp, hoàn toàn không dựa trên lý thuyết nào, đơn giản là dùng sức mạnh tuyệt đối ép hai Thần Nhãn hợp nhất lại với nhau. Dương Thiên không có kinh nghiệm với những chuyện này, nên hắn chỉ có thể lựa chọn phương thức thô bạo mà hiệu quả nhất.
Hai Thần Nhãn vừa va chạm liền sinh ra bài xích, bọn hắn đều là thiên địa thần vật, đương nhiên không dễ dàng chấp nhận hợp nhất với đối phương. Dương Thiên đã sớm đoán được điều này, hắn dùng mắt ra hiệu. Phá Thiên khí linh hiểu ý, lao thẳng vào vị trí hai Thần Nhãn đang va chạm. Trực tiếp dung hợp chắc chắn sẽ thất bại, vậy lấy khí linh của Tiên Bảo làm dẫn thì sẽ thế nào?
Đáp án đương nhiên là thành công, Dương Thiên đã dày công tính toán, làm sao có thể thất bại. Vạn Pháp Nhãn và Thông Thiên Nhãn lần lượt bị Phá Thiên khí linh luyện hóa, sau đó bắt đầu cưỡng chế dung hợp ngay trong cơ thể nó. Cả hai tuy vẫn cố chống cự nhưng so với ban đầu đã yếu đi rất nhiều, dần dần hợp thành một thể.
Dương Thiên cùng Phá Thiên khí linh ngồi đối diện nhau, hai mắt nhắm lại chờ đợi. Thời gian thoi đưa, thấm thoát đã qua hơn mười năm, Phá Thiên khí linh cuối cùng đã thức tỉnh, ở giữa trán nó xuất hiện thêm một khe rãnh, chậm rãi mở ra. Thần Nhãn vừa khai, vạn vật trên thế gian đều bị nó nhìn thấu. Dương Thiên khẽ quát:
- Đừng làm bậy.
Phá Thiên khí linh cười hi hi, Thần Nhãn cũng theo đó đóng lại.
- Ngươi phải nhớ kĩ, sau này đừng dùng Thần Nhãn bừa bãi, nghe theo mệnh lệnh của ta.