Triệu Vũ Hinh thu hết can đảm mới dám gọi điện thoại cho Dương Thiên. Đến khi hắn bắt máy nàng lại do dự không dám nói. Dương Thiên chờ một lúc vẫn chưa nghe thấy Triệu Vũ Hinh nói gì liền nhắc lại:
- Triệu lão sư, ngươi có việc gì cần ta giúp đỡ thì cứ nói ra, với quan hệ của hai chúng ta cần gì phải câu nệ tiểu tiết.
Triệu Vũ Hinh gắt nhẹ:
- Dương Thiên, ngươi đừng nói bậy, quan hệ giữa ta và ngươi chỉ là lão sư và học sinh bình thường.
- Ặc, Triệu lão sư, ý của ta chính là vậy a. Chẳng lẽ ngươi vừa nghĩ gì bậy bạ sao? Quả nhiên là không có người nói bậy, chỉ có người nghĩ bậy.
- Ngươi…
Đùa giỡn vài câu, tâm lý ngại ngùng của Triệu Vũ Hinh cũng biến mất, nàng lấy lại giọng bình tĩnh:
- Dương Thiên, ta có việc cần ngươi giúp đỡ.
- Dù ngươi muốn hái sao về làm vật trang trí trong phòng, ta cũng thay ngươi làm.
Triệu Vũ Hinh không thể NwWxRAb tiếp tục nghiêm túc, che miệng cười nhẹ:
- Đừng đùa nữa, ta thực sự có chuyện quan trọng cần người giúp đỡ. Ngày mai, một người bạn của ta sẽ tổ chức lễ đính hôn, buổi tối còn có một bữa tiệc khiêu vũ. Hắn vừa mới mời ta vào sáng nay, trong thời gian ngắn, ta chỉ nghĩ ra được một mình ngươi. Tối mai ngươi có thời gian hay không?
- Là chuyện này a, tất nhiên có. Chỉ cần ngươi mời ta, từ bận cũng sẽ biến thành rảnh.
Nghe Dương Thiên thoải mái đáp ứng, Triệu Vũ Hinh thầm thở ra một hơi:
- Vậy cảm ơn ngươi, tối mai 7 giờ, phiền ngươi qua đón ta.
- Tốt.
Tắt điện thoại, trong lòng Triệu Vũ Hinh xuất hiện một dự cảm bất an. Buổi lễ đính hôn và tiệc khiêu vũ kia cũng không đơn giản như những gì nàng đã nói, chú rể trong buổi lễ kia…
…
Nhận được lời mời của mỹ nhân, Dương Thiên liền vứt chuyện của Khai Quang ra khỏi đầu. Tắt điện thoại xong Dương Thiên mới chợt nhớ ra chuyện này.
- Đi lại hơi tốn công một chút, cũng không phải chuyện gì đáng kể.
Thu dọn vài món đồ cần thiết cho chuyến du lịch xong, Dương Thiên nằm ra giường chờ đợi. Đám người của gia tộc Roll đến rất đúng hẹn. 6 giờ 30 phút, 3 người như bóng ma xuất hiện ngay trước cửa biệt thự.
Dương Thiên cũng lười ra mở cửa, hắn búng tay một cái, cánh cửa liền tự động mở ra, âm thanh do Truyền Âm Thuật xuất hiện trong đầu 3 người:
- Chờ ở trong phòng khách đi, lát nữa còn có người đến.
Ba người không nói gì, ngoan ngoãn đi vào trong phòng khách ngồi đợi. Hạo ca đến khá trễ, gần 7 giờ 30 phút hắn mới vác theo một cái ba lô khổng lồ đi đến. Theo sau hắn còn có vài người đang phụ hắn khuân vác vài cái va ly cỡ lớn. Đặt đồ đạc xuống sân, Hạo ca theo cửa chính đã mở sẵn đi vào trong nhà.
Thấy ba người đang ngồi trong phòng khách, Hạo ca mặc định rằng đang chính là người sẽ dẫn mình đến tổng bộ Khai Quang. Địa vị chắc chắn rất cao quý, liền tiến đến chào hỏi:
- Chào các vị, ta là A Hạo, mọi người có thể gọi ta là tiểu Hạo.
Không có ai trong ba người thèm liếc nhìn qua Hạo ca một cái. Từ lúc Hạo ca bước vào nhà, bọn họ đã xác định đây chỉ là một người bình thường. Đối với Tu Chân Giả, phàm nhân quá mức nhỏ yếu, không đáng để họ coi trọng.
Hao ca thấy mình bị khinh thường, đánh cười trừ tìm một chỗ ngồi xuống. Hắn nằm ở tầng chót của Khai Quang, đã sớm quen với kiểu phân biệt đối xử này. Cường giả vi tôn, ở bất kỳ thế giới nào, quy tắc này vẫn không thay đổi.
Mọi người cần đến đều đã đến đông đủ, Dương Thiên từ trên lầu bước xuống, nói:
- Đã đủ người, cũng nên khởi hành rồi a.
Gia chủ gia tộc Roll vội cản hắn lại:
- Dương thiếu, ta đã hoàn thành ước định dẫn người ngươi cần đến đây, ngươi cũng nên thực hiện lời hứa của mình.
Dương Thiên ngẩn ra:
- Ta có hứa hẹn gì với ngươi sao?
- Hóa giải tia kiếm khi trong cơ thể ta.
Dương Thiên đưa tay vỗ trán:
- Suýt chút nữa quên mất, ngươi xem, trí nhớ của ta rất kém, những chuyện vặt vãnh đó ít khi giữ lại trong đầu quá lâu.
Câu nói này người ngoài nghe qua thì cảm thấy rất bình thường, lọt vào tai ba người lại chính là một sự sỉ nhục lớn. Tính mạng của gia chủ đại gia tộc lớn nhất thế giới, trong mắt Dương Thiên lại chỉ là chút chuyện vặt, không đáng bận tâm.
Gia chủ gia tộc Roll tu luyện Vô Tình Đạo, hắn hoàn toàn không bị lời nói của Dương Thiên làm ảnh hưởng. Hai người kia thì khác, khí tức trên người bọn hắn đã thay đổi, chỉ cần gia chủ ra lệnh sẽ lập tức tấn công. Gia chủ gia tộc Roll thấy vậy liền gằn giọng:
- Hai người các ngươi muốn làm gì. Dám đắc tội với Dương thiếu, tự tay ta đã giết chết các ngươi.
- Gia chủ, chúng ta…
- Đừng nhiều lời, hoàn thành nhiệm vụ của mình cho tốt, dẫn Dương thiếu đến tổng bộ Khai Quang. Trên đường đi phải tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh của hắn.
- Tuân lệnh gia chủ.
Hai người trong lòng bất mãn nhưng lại không dám nói ra. Gia tộc Roll có quy định nghiêm ngặt, mệnh lệnh của gia chủ là tối cao, kẻ nào chống lại sẽ bị quy vào tội phản tộc, vô cùng nghiêm trọng.
Hai người này có địa vị khá cao ở gia tộc Roll cũng như Khai Quang, tu vị đều đã đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong. Từ lâu đã quen chỉ tay năm ngón sai bảo người khác. Trừ gia chủ ra, bọn họ không nghe lệnh từ bất kỳ ai, kể cả lão quản gia. Thêm vào đó, vì danh dự gia tộc, gia chủ gia tộc Roll không nói gì nhiều về chuyện bị Dương Thiên đánh bại, chỉ nói là bị ám toán, khống chế tính mạng mà thôi. Thân phận của Dương Thiên đối với mỗi đại gia tộc đều là bí mật, hắn cũng không thể tùy tiện tiết lộ cho quá nhiều người được biết.
Thấy hai tên kia bằng mặt không bằng lòng, Dương Thiên trong lòng cười lạnh. Vừa nãy hắn cố ý chọc tức ba người, nếu bọn hắn nhịn không được ra tay, Dương Thiên sẽ dạy cho một bài học nhỏ. Thành viên của đại gia tộc mạnh nhất, Trúc Cơ hậu kỳ rất lợi hại sao? Trong mắt Dương Thiên, chúng sinh đều bình đẳng.
Dương Thiên dùng ngón tay phẩy nhẹ, tia kiếm khí từ trong cơ thể gia chủ gia tộc Roll liền từ trong ngực phóng ra, tan biến trong không khí. Tên kia hét lên một tiếng, lồng ngực bị kiếm khí phá ra một đường khiến hắn vô cùng đau đớn. Dương Thiên nhún vai:
- Dù sao cũng là Kim Đan kỳ cao thủ, tại sao sức chịu đựng lại kém đến hơn cả một tên Luyện Khí kỳ?
Tên này vẫn không nói gì, lấy từ trong người ra một lọ thuốc rắc lên chỗ vết thương. Chờ máu ngừng chảy, hắn hướng về phía Dương Thiên chắp tay:
- Giao dịch đã xong, ta cần trở về gia tộc chăm lo vụ sự. Hai người náy sẽ đưa ngươi đến tổng bộ Khai Quang. Cáo từ.
Dứt lời, cả người hắn liền biến mất. Dương Thiên khó hiểu:
- Cần gì vội vã như vậy, ta đáng sợ lắm sao?
Hạo ca bị một màn trước mặt làm chấn động, chưa tỉnh ra được. Hắn lần đầu tiếp xúc với thủ đoạn của Tu Chân Giả cấp cao, dù chỉ là một chút vẫn khiến tâm trạng khó có thể bình tĩnh.
Dương Thiên vỗ vai Hạo ca:
- Còn ngẩn ngơ ở đó làm gì, mau đi thôi.
Đi ra ngoài cửa, Dương Thiên nhìn thấy đống đồ chất cao như núi cả Hạo ca, mặt hơi nghệch ra:
- Tiểu Hạo, ngươi sẽ không thực sự cho rằng đây là đi du lịch chứ. Dù là đi du lịch cũng không cần chuẩn bị nhiều hành lý thế này a.
Hạo ca cười khổ:
- Dương thiếu, đây là toàn bộ vũ khí nóng có uy lực cao mà ta tích trữ được. Chuyến đi này có quá nhiều nguy hiểm, cẩn thận vẫn tốt hơn.
- Có ta đi cùng, vốn không có nguy hiểm gì. Đi du lịch cốt ở chỗ thoải mái, ngươi mang nhiều đồ đạc sẽ rất phiền phức, cần thứ gì cứ đến nơi rồi hẳn mua.
- Dương thiếu, chính ngươi vừa nói đây không phải là đi du lịch. Chúng ta cướp cô dâu, chống lại một trong thập đại gia tộc, thậm chí là cả tổ chức Khai Quang…
Hạo ca đang nói nửa chừng thì bị một trong hai người của gia tộc Roll ngắt lời:
- Ngươi nói cái gì, chúng ta đi đến tổng bộ Khai Quang để cướp cô dâu?
Dương Thiên thản nhiên đáp:
- Đúng vậy, có vấn đề gì sao?
Tên này cố kiềm nén cảm xúc muốn đánh người:
- Đương nhiên là có vấn đề, hơn nữa vấn đề rất lớn. Gia chủ chỉ lệnh cho bọn ta dẫn các ngươi đến đó tham quan thôi, ngươi đừng quá phận.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT