"Hiuhiu nhớ W quá. Nhớ nó quá. How to gọi cho mẹ W để được nói chuyện với nó? Nhưng mà lỡ như mẹ W không ở đấy thì sao? Huhu. Tao phải làm sao đây? Nhớ nó chết mất" Tôi quằn quại bên cạnh cậu bạn thân T.
"Mày biết không? Có lẽ bây giờ W đang ở phương trời xa nhớ mày đấy" Cậu bạn thân T quay xuống trêu tôi.
"Vẫn câu nói đấy. Thể xác thì nó không ở đây nhưng tâm hồn nó vẫn luôn ở đây đấy" Cậu bạn thân T nói tiếp.
02
"Ngày mai W về đấy" Cô bạn thân A quay xuống nói với tôi.
Lần trước gọi điện cho cậu ấy, tôi cũng nghe loáng thoáng được mẹ cậu ấy bảo cuối tuần về. Nhưng tôi lại không nghe rõ được cuối tuần này hay cuối tuần sau.
Trong đầu tôi, câu nói của cô bạn thân A được lặp lại liên tục.
"Không quan tâm" Tôi tiếp tục làm bài.
Cô bạn thân A im lặng. Gương mặt đầy vẻ ngỡ ngàng nhìn tôi rồi quay sang nhìn cậu bạn thân T.
"K, bao giờ mày mới viết lưu bút cho tao đây?" Tôi nhìn cậu bạn K.
"Bao giờ W về tao viết cho" Cậu bạn thân K trả lời.
04
Buổi chiều, tôi qua nhà cô bạn thân A. Đến lúc cánh cửa được mở ra, cô bạn thân A nhìn tôi cười. Tôi còn đang khó hiểu với kiểu cười này thì cô bạn thân A nói.