Toàn bộ Viêm Hoàng thành, các loại náo động do học viện Tu Chân gây ra cũng trôi qua theo thời gian, người chú ý đến nó càng ngày càng ít.

Mặc kệ thế nào thì vẫn phải tiếp tục sinh hoạt, không thể cả ngày nhìn chằm chằm học viện Tu Chân không tha. Lại nói, coi như nhìn chằm chằm không tha thì cũng không chiếm được tin tức có ích nào.

Bởi vì từ đầu đến cuối, toàn bộ học viện Tu Chân luôn ở trong trạngthái phong bế, bên ngoài có Cấm quân Hoàng cung canh gác, lực lượng thủ vệ nghiêm ngặt, có thể khoa trương đến mức là ở trình độ ngay cả con ruồi cũng không bay vào được.

Chuyện này ở Đại Hạ đã dần dần gió êm sóng lặng, nhưng lúc này đã truyền đến nước láng giềng.

Bọn họ mặc kệ Hoàng đế Đại Hạ có cảm thụ gì, các loại giễu cợt không dứt từ trên xuống dưới. Một ít văn nhân thậm chí còn soạn thành các loại cố sự, cười nhạo không kiêng nể đối với chuyện Hoàng đế Đại Hạ bị một thiếu niên mê hoặc. Một số “hữu thức chi sĩ”( người có nhận thức) thậm chí còn cảm động chảy nước mắt, hô to quốc gia mình cuối cùng cũng có cơ hội bành trướng ranh giới rồi!

Bởi trong cái nhìn của họ, Hoàng đế Đại Hạ làm như vậy chính là tìm đường chết cho mình. Không bao lâu, có khả năng là Đại Hạ sẽ bị diệt vong.

Chuyện này thậm chí còn kinh động đến đỉnh cấp đại thế lực là Trường Sinh Thiên, bọn họ còn đặc biệt phái đệ tử tới hỏi.

Không giống thế tục, có thể nói Trường Sinh Thiên là môn phái đếngần Tu Chân nhất trên thế giới này. Cho nên, thái độ của họ với chuyện này nghiêm túc hơn nhiều.

Chẳng qua, khiến người ta không nghĩ tới là, đệ tử Trường Sinh Thiên cao cao tại thượng hành tẩu thế gian, gặp phải Học viên Tu Chân trong Viêm Hoàng thành của Đại Hạ cũng phải chịu cảnh không cho khách vào nhà.

Bọn họ rất phẫn nộ, chưa từng có chuyện như vậy xảy ra bao giờ. Lấy thân phận, địa vị của họ, đi bất kỳ quốc gia nào trên thế gian này thì quốc quân của quốc gia đó đều phải đích thân tiếp đón. Nhưng ở Đại Hạ, Hoàng đế không lộ diện, chỉ phái một tên tổng quản thái giám đi cùng, tới học viện Tu chân lại gặp cảnh đóng cửa không tiếp khách, ngay cả cửa cũng không vào được!

Tên đệ tử Trường Sinh Thiên này nén giận quay về, sau đó nói lời cáo biệt.

- Đại Hạ quốc, chờ vong quốc đi!

Đây cũng không phải là uy hiếp mà giống một câu thông báo. Đơn giản là trực tiếp nói cho nhân dân, Đại Hạ quốc xong rồi!

Nhận được tin tức này, Hoàng đế Đại Hạ đi học viện Tu chân mộtchuyến. Thời gian một nén nhang liền đi ra. Có người nói, lúc đi ra, trên mặt Hoàng đế là nụ cười hài lòng không thể kiềm chế được.

Nụ cười kia xán lạn đến mức làm cho người bên cạnh đều cảm thấy Hoàng đế có chút xa lạ.

Sau đó... Liền không có sau đó. Hoàng thượng mỗi ngày nên vào triều thì vào triều. Sau đó, mỗi ngày đều dùng đan dược mang từ học viện Tu Chân về. Lần này, ngự y có chút ý kiến, bọn họ không muốn Hoàng thượng dùng đồ không rõ lai lịch. Chẳng qua, Hoàng thượng kiên trì nên bọn họ cũng không sửa được ý nghĩ của Hoàng thượng. Chỉ có thể cầu mong đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn là được rồi. Mặc dù Hoàng thượng chấn định rồi, nhưng toàn bộ trên dưới triều đình và dân gian lại bất đầu xuất hiện tiếng chất vấn khó có thể ức chế. Lúc này, cũng không có nhân tố thúc đẩy, ba vị hoàng tử đều thành thật, Hạ Kinh thân vương cũng thành thật.

Dù sao thì lúc này là liên quan đến toàn bộ vận mệnh quốc gia của Đại Hạ. Chính mồm đệ tử Trường Sinh Thiên đã nói Đại Hạ sắp bị diệt rồi, điều này còn sai được sao?

Thế gian này, ai có thể là đối thủ của Trường Sinh Thiên?

Bên Trường Sinh Thiên nói là làm, nửa tháng sau có ba tên đệ tửTrường Sinh Thiên đi trên không, xuất hiện trên bầu trời Viêm Hoàng thành.

Ba tên đệ tử Trường Sinh Thiên sau khi tới không trung Viêm Hoàng thành thì dừng ở đó, tóc dài phất phới, tay áo bay bay giống như Tiên nhân. Nhất thời khiến cho dân chúng Viêm Hoàng thành thốt lên một tràng. Trong nháy mắt, toàn bộ Viêm Hoàng thành rối loạn!

- Nhìn mau! Tiên nhân kìa!

- Mẹ, bọn họ là thần tiên sao? Bọn họ đều bay trên trời!

- Người bay trên trời thì nhất định là thần tiên! Thậm chí còn có rất nhiều người già nhịn không được quỳ trên mặt đất, dập đầu liên tục.

Trong ánh mắt cũng tràn đầy vẻ thành kính mãnh liệt.

Trên trời cao, khuôn mặt ba tên đệ tử Trường Sinh Thiên lạnh lùng nghiêm nghị, nhìn chúng sinh phía dưới với vẻ mặt coi thường.

- Thế gian người phàm quả nhiên là cực kỳ ngu muội.

Một tên đệ tử Trường Sinh Thiên trẻ tuổi lạnh lùng nói.

- A, ở trong mắt bọn họ, chúng ta chính là thần tiên thật sự. Trên mặt một gã thanh niên ba mươi mấy tuổi tràn đầy giễu cợt, nhàn nhạt nói.

- Không cần nhiều lời, chúng ta dừng ở chỗ này một lúc để tất cả mọi người đều thấy, khiến cho Viêm Hoàng thành náo động thật lớn. Sau đó, chúng ta đi tiêu diệt cái gì chó má học viện Tu Chân. Nhất định phải cho bọn họ một cảnh cáo lớn. Một đám người phàm mà dám lấy tên là học viện Tu Chân, đúng là khiến cho người ta cười rụng răng.

Người nói chuyện là một trung niên tầm bốn mươi tuổi, trên mặt hắn không nhìn ra biểu cảm gì. Hiển nhiên đối với người của Trường Sinh Thien mà nói thì việc đến đây, làm những việc như vậy, không đáng để ý chút nào. Rất nhanh toàn bộ Viêm Hoàng thành liền oanh động.

Trước đây, vô luận là nghe nói cái gì cũng không chấn động bằng việc đối mặt trực tiếp.

Thân Vương phủ.

Hạ Kinh Thân vương nhàn rỗi ngồi ở nhà, sau khi nghe được bẩm báo liền đi ra khỏi phòng, đi vào sân ngẩng đầu nhìn bóng dáng ba người trên không trung. Trong mắt hắn không khỏi lộ ra vẻ khiếp sợ và kinh ngạc, nhưng trong ánh mắt hắn không có vẻ sùng bái gì. Thân là Đại Hạ Thân vương, biết nhiều hơn người bình thường. Hắn

biết, những người trong Trường Sinh Thiên cũng không được tính là thần tiên, cùng lắm thì... Chỉ có thể miễn cưỡng được coi như người tu hành thôi.

Những người này kỳ thực cũng chỉ là người bình thường đến từ thế tục mà thôi. Được Trường Sinh Thiên thu làm đệ tử, học được công pháp cao cấp. Bọn họ quả thật rất cường đại, có năng lực cao hơn người, cũng không dễ dàng bước chân vào thế tục. Lần này cũng vì Học viện Tu Chân trong Viêm Hoàng thành đã chạm đến giới hạn của Trường Sinh Thiên, nếu không, bọn họ cũng sẽ không phái người đến trước. Hạ Kinh nhìn mấy người trên không, khẽ cau mày. Trong lòng hắn cũng không thật sự cho rằng Hoàng huynh mình điên rồi. Nếu học viên Tu Chân có thể lấy tốc độ nhanh như vậy để xây dựng, lại còn nhanh chóng thu hút phần lớn con cháu Hoàng gia vào học thì cũng đủ nói lên nó có chỗ hơn người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play