“Ta không đồng ý”

“Chuyện này không phải do ngươi quyết định, ta đãđón nàng ta trở lại!”

“Cái gì?! Ngươi đem con kỹ nữ đó về đây?”

Ở trong đại sảnh của Cảnh phủ, nam nhân gần bốn mươi, đang cùng phu nhân thảo luận chuyện nạp thiếp, không chính xác mà nói không phải là “thảo luận” mà là “báo cho biết"

Hắn làm như vậy khiến cho phu nhân của hắn Mạnh Ngọc Hoa vô cùng bất mãn mà phản đối!

Đối mặt với những lời nói khó nghe của phu nhân, Cảnh Quang bực mình liếc nàng một cái. “Ngọc Hoa, chú ý cách dùng từ của ngươi, Chi Hà nàng chính là Nhị phu nhân của Cảnh phu, ta sẽ ra lệnh cho mọi người trong phủ sau này không cho phép ai được nhắc tới quá khứ của Chi Hà”

“Nhị phu nhân”? Một con kỹ nữ muốn trở thành nhị phu nhân của Cảnh phủ? Đây thực sự là làm cho thiên hạ chê cười!

“Mạnh Ngọc Hoa hoàn toàn không khống chế được lửa giận trong lòng”.

Tình cảm của nàng và lão gia từ trước đến nay vốn không tốt, vốn cho rằng sau khi sinh hạ nhi tử Cảnh Liệt, tình hình sẽ chuyển biết tốt đẹp hơn, nhưng không, hắn đối với nàng lạnh nhạt, đối với nhi tử cũng đều lạnh nhạt.

Bất quá cho dù phu thê bọn họ tình cảm không tốt, nhưng con trai của nàng dù sao cũng là người thừa kế duy nhất của Cảnh gia.

Nhưng hiện tại, lão gia cư nhiên nói với nàng muốn nạp thiếp!

Người ta nói nữ tử thanh lâu thủ đoạn âm tàn độc ác, ngộ nhỡ nữ nhân đó sinh ra nhi tử, vốn dĩ lão gia không thích Liệt nhi, về sau Liệt nhi khó có thể là người thừa kế gia sản Cảnh phủ.

Vì địa vị mẹ con bọn họ ở Cảnh phủ, nàng phải dùng mọi cách không cho lão gia nạp thiếp.

Nữ tử thanh lâugiỏi mưu kế, làm cho lão gia nhận nàng làm thiếp? Đặc biệt Cảnh phủ lại là một trong bốn phú thương của kinh thành, Cảnh lão gia đương nhiên là niềm mơ ước của nữ tử thanh lâu.

“Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, nếu ngươi dám vũ nhục Chi Hà, ta sẽ cho nàng trở thành Đại phu nhân của Cảnh phủ!"

”Đối mặt với lửa giận của phu nhân, hắn hoàn toàn có thể lý giải, lời hắn nói ra chính là để uy hiếp, mục đích đơn giản chỉ là không muốn Chi Hà vừa mới vào cửađã bị khi dễ.

Hắn muốn hưu nàng?

“Lão gia, ngươi…….”Nghe được lời nói nghiêm khắc kia, Mạnh Ngọc Hoa cho dù đang trong cơn giận dữ, cũng chỉ có thể cắn răng nuốt xuống! "Liệt nhi, ngươi đừng ngồi im như vậy, ngươi nói vài lời đi!”

Cảnh Liệt nhìn nương đùng đùng nổi giận, lạnh nhạt nói: “Nương người muốn con nói cái gì?

Cảnh Quang và Mạnh Ngọc Hoa chỉ có một con duy nhất là Cảnh Liệt, năm nay mười lăm tuổi, ngồi một bên nhìn cha mẹ cãi nhau, khuân mặt tuấn tú không chút thay đổi.

Kỳ thật cha hắn đột nhiên sai người gọi hắn cùng nương đến đại sảnh, hắn đã sớm biết sẽ có chuyện, bởi vì hắn từ hạ nhân mà biết được cha của hắn muốn nạp thiếp.

Việc này hắn không có phản ứng mãnh liệt như mẫu thân, có lẽ không cảm thấy có gì quá lớn, bởi vì hắn biết cho dù hắn phản đối cha hắn cũng vẫn nạp thiếp, hơn nữa hắn và cha hắn từ trước đến giờ luôn luôn không gần gũi.

Không chính xác mà nói, là phụ thân chưa bao giờ chủ động thân thiết với hắn, lâu ngày phụ tử bọn họ càng xa cách.

Cha trước kia từng thích một cô nương, nhưng thân phận hai người khác nhau, bị ép phải chia tay, mà cha hắn bị bắt cưới nương

Hắn biết cha chưa bao giờ yêu nương, cho dù nương sinh cho cha người con trai này, phụ thân cũng rất ít gần gũi với bọn họ.

Hắn và cha không gần gũi, hắn với nương cũng vậy.

Nương hắn thích cùng các phu nhân nhà quan lạigặp gỡ. Thường thường thì cha vừa bước chân ra khỏi cửa, nương cũng theo sau luôn, những ký ức này hắn đều nhớ. Ở bên cạnh hắn luôn chỉ có bà vú và nha hoàn, sau khi lớn lên thì có một tùy tùng lớn hơn hắn vài tuổi.

Ở trong Cảnh phủ, hắn chính là vì lợi ích mà được sinh ra, bởi vì Cảnh gia cần có người hương khói, mà nương hắn cần một người thừa kế sản nghiệp Cảnh gia để nương có thể dựa vào.

Sâu thẳm trong mắt hắn hiện lên một chút phiền muộn và chán ghét không dễ làm cho người khác nhìn thấy.

Sau này hắn tuyệt đối không giống cha hắn, lấy một nữ nhân mình không thích, hơn nữa hắn cũng không muốn làm công cụ để cho nương lợi dụng.

“Đương nhiên là nói công đạo thay nương!”

Liệt nhi từ trước đến nay nói không nhiều lắm, hơn nữa càng lớn lại càng kỳ quái, nàng không biết nhi tử của mình suy nghĩ gì, cuối cùng cũng thờ ơ vớihắn.

Nhưng hôm nay gặp phải trường hợp này, Mạnh Ngọc Hoa muốn Cảnh Liệt người thừa kế duy nhất của Cảnh gia thay nàng nói lời công đạo.

“Con…..”Cảnh Liệt vừa mở miệng, Cảnh Quang lập tức ngăn lại
“Liệt nhi, con không phải nói gì cả, chuyện này ta đã quyết định, sẽ không ai thay đổi được hết. “Ta đã sai nha hoàn bưng trà lên, như thế này đi ta sẽđể cho mẹ con Chi Hà dâng trà cho con và nương”

Đây là lễ nghi, tiểu thiếp mới vào cửa phải dâng trà cho đại phu nhân.

Hắn căn bản không muốn làm vậy, bởi vì hắn hiểu rõ tính tình phu nhân, khẳng định sẽ không cho Chi Hà sắc mặt tốt, nhưng Chi Hà lạivô cùng kiên quyết muốn làm nghi thức này.

“Mẹ con các nàng? Ngươi ngay cả đứa nhỏ cũng có?”Mạnh Ngọc hoa mở to hai mắt nhìn, trượng phu ở sau lưng nàng sinh con với con kỹ nữ đó!

“Cung Tiểu Ảnh là nữ nhi của Chi Hà, không phải là nữ nhi của ta, nhưng ta quyết định nạp chi Hà làm thiếp, đương nhiên cũng sẽ nhận nàng làm dưỡng nữ, nàng chính là nữ nhi của Cảnh Quang ta!”

Cảnh Quang đi tới cửa, kêu nha hoàn mang mẹ con Chi Hà đang chờ ở sân nhà tiến vào.

Mạnh Ngọc Hoa vì tức giận mà bộ mặt vặn vẹo, nàng cứng ngắc nhìn về phía trước.

Lão gia chẳng những muốn đem hồ ly tinh vào phủ, nay còn thêm một tiểu hồ ly tinh nữa?

Hừ, muốn nàng uống trà của con tiện nhân kia sao? Như vậy nàng sẽ vui vẻ chờ uống trà!

Tầm mắt nàng dừng ở Cảnh Liệt, “Liệt nhi, con xem nương đối phó với con hồ ly tinh kia thế nào, thì con đối với tiểu hồ ly tinh kia như thế có biết hay không? Nàng khẳng định sẽ cho“Nhị phu nhân” tương lai của Cảnh gia một lễ gặp mặt khó quên.

“Con đã biết.” Xem ra nương sẽ đem hết lửa giận trong lòng ra phát tiết.

Liễu Chi Hà nắm tay nữ nhi có khuôn mặt giống mình, đi theo sau quản gia vào trong đại sảnh.

Cung Tiểu Ảnh cảm giác tay của nương đang run, đôi mắt trong sángnhìn về phía nương đang cúi đầu.

Nương đang sợ hãi sao? Là vì mới vừa rồi ở đại sảnh truyền đến tiếng ồn ào sao?

Cung Tiểu Ảnh và nương đi vào đải sảnh, con ngươi trong trẻo tò mò nhìn xung quanh, lơ đãng nhìn thấy thiếu niên ngồi một bên, nàng nhịn không được nhìn thêm vài lần nữa.

Phát hiện hắn cũng đang nhìn mình, hai người nhìn nhau như vậy, cho đến khi Cảnh lão gia kêu nàng, nàng mới chú ý mà quay lại.

Cảnh lão gia sắp trở thành cha nàng cười hòa ái, nàng cũng quay về cười với Cảnh lão gia, nhưng nhìn đến chính giữa đại sảnh, Đại phu nhân thoạt nhìn rất là giận dữ, cơ thể nhỏ bé của nàng không khỏi co rúm lại, cũng cúi đầu đi theo nương.

“Bưng trà cho Nhị phu nhân.”Cảnh Quang ngồi ở vị trí chủ vị.

Liễu Chi Hà nhận trà từ tay nha hoàn, cung kính đi về phía Mạnh Ngọc Hoa, quỳ ngối trước mặt nàng.

“ Đại….. Phu nhân, Chi Hà mời người dùng trà, không xưng đại tỷ, cũng không nói mình là muội muội, Liễu Chi Hà hiểu được thân phận chính mình hèn mọn.

Đáy mắt Mạnh Ngọc Hoa ngập tràn lửa giận, hung hăng trừng mắt nhìn khuôn mặt mỹ lệ của Liễu Chi Hà.

Trách không được Lão gia muốn nạp nàng làm thiếp, bởi vì nữ nhân này có khuôn mặt của hồ ly tinh.

“ Ngọc Hoa, sau này Chi Hà sẽ là muội muội của ngươi, mau uống trà đi!” thấy phu nhân trừng mắt nhìn Liễu Chi Hà, Cảnh Quang nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play