Hôm nay, lớp Băng được vắng tiết nên về sớm, cô đang tung tăng ra cỗng đi về thì xe Khánh Vũ đỗ lại, từ trên xe anh bước xuống tiến lại cô.
- Em rảnh không?- Anh hỏi cô khuyến mãi thêm nụ cười chết người, nhưng mai cô không bị dính.
- Không- Cô nói thẳng thừng, ai kêu anh làm bạn cô khóc chi, cô ghét phải rồi.
- Tôi nghĩ giờ em cũng về nhà mà vậy đi ăn kem với tui đi- Anh dụ dỗ, đây là lân đầu tiên anh mới mở lời rủ một cô gái.
- Không đi tui đâu phải con nít mà ăn kem- Cô nói mà mặt không thèm nhìn anh
- Em là người lớn hả?- Anh hỏi cô mà miệng cười gian kinh khủng
- Dỡ hơi- Cô bĩu môi rồi đi thẳng bõ lại anh ngơ ngác
“Thú vị lắm càng khó anh lại càng thích”- nghĩ tới đây miệng anh bất giác vẻ thành nụ cười đễu.
Băng vừa đi vừa lẩm bẩm
- Giờ về nhà thì gặp con mụ giả tạo đó, hay alo tụi nó đi chơi- Nói làm liền, Băng lấy điện thoại gọi Hồng rồi gọi Anh.
Điểm dừng chân của họ là quán kem ở trung tâm thương mại
- Ê Vũ ai giống nhỏ hôm qua chửi mày kìa- Huy khều khều Vũ nói, ý nói Băng