-Nội dung là vậy đó-Trấn An mỉm cười.

-Thì ra là vậy, thôi mọi người về chỗ đi, cô sắp vào rồi kìa.

Tụi nó đồng thanh ''ừ'' một cái rồi ai về chỗ nấy.

Cô giáo bước vào lớp, trên tay cầm một sắp giấy, đó chắc là kịch bản của truyện ''nàng công chúa lạc lối'' đây mà. Cô bước lại bục giảng, đặt sắp giấy xuống rồi nhìn xuống lớp.

-Theo như các em đã biết, trường chúng ta có tổ chức một buổi văn nghệ để chào đón lễ hội mùa xuân và lớp chúng ta sẽ diễn kịch, hôm nay cô và các em sẽ cùng bầu chọn ra những bạn để đóng vai các nhân vật trong truyện. Tuy nhiên, vì thời gian có hạn nên chúng ta chỉ có thể bầu ra 3 bạn diễn vai chính trước còn mấy bạn diễn phụ chúng ta sẽ bầu chọn sau, được chứ?

-Vâng!

Cả lớp ai cũng háo hức lắm, nhốn nha nhốn nháo cả lên, nó cũng thấy vui vui, lâu rồi nó chưa được cười thỏa mái như thế bên các bạn, vậy mà có người có vẻ mệt mỏi ghê ấy, chẳng thèm để ý đến cái gì luôn.

-Cả lớp trật tự nào, bây giờ chúng ta bắt đầu bầu chọn nhé, vai công chúa ai sẽ đảm nhiệm đây?

Mấy bạn nữ nhìn nhìn nhau, có một số bạn nữ muốn xung phong lắm nhưng sợ nên chỉ ngồi im thôi.

-Oanh Di ạ!

Nguyệt Tâm nắm tay nó giơ lên, cả lớp nhìn về phía nó rồi vỗ vỗ tỏ vẻ đồng ý, nó còn ngơ ngác chẳng biết cái, nhìn sang con nhỏ bạn chủ mưu thì thấy nhỏ nhe răng cười cười. Nếu như lúc trước thì người phản đối chuyện này đầu tiên là tụi Ngọc Ánh với Mai Linh, nhưng sau lần bị nó ''tẩn'' cho một trận thì im re luôn, chẳng dám động vào nữa.

-Rồi, vậy là lớp ta đã có công chúa, tiếp theo là chàng hoàng tử.

-Em thưa cô!

Trấn An đứng bật dậy mà chẳng hề chần chứ, điều đó là dĩ nhiên thôi vì công chúa là nó cơ mà. Chắc chắn một điều là trong lớp chẳng có ai phản đối đâu nếu như hắn không lên tiếng, và điều đó đã đúng, hắn không hề nói gì, mấy bạn nữ trong lớp còn háo hức hơn trước nhiều, mong lễ hội càng mau tới để được ngắm vẻ đẹp hoàng tử của Trấn An thôi.

-Vậy là chúng ta đã có hoàng tử và vai cuối cùng là vai phản diện, đó là vua cha của hoàng tử.

Nghe đến vai phản diện là cả lớp im phăng phắt luôn, chẳng ai muốn đóng vai ác cả, không chừng đóng vai ác rồi bị ghét lây cả người đóng vai luôn ấy chứ, không ai muốn đâu. Tưởng không có ai giơ tay, nhưng đã có sự bất ngờ là có một cánh tay đã giơ lên, cả lớp nhìn xem chủ nhân của cánh tay đó là ai, nhìn rồi thì muốn té ghế, người đó là hắn.

-Tốt! Các em lên nhận kịch bản rồi có thể sau giờ học ở lại khoảng 1-2 tiếng để diễn tập nhé!

3 đứa nó lên nhập kịch bản, tuy hắn xung phong nhưng trên mặt chẳng có chút gì gọi là vui vẻ mà thay vào đó là cái bộ mặt chán chê.

Giờ ra về, 3 đứa nó ở lại lớp để tập, nói là 3 đứa nhưng chỉ có nó và Trấn An là tập thôi, còn hắn thì ngồi lướt điện thoại cho có lệ.

Hai đứa nó diễn hăng say lắm, tới khúc nó lấy dao đâm vào tim mình rồi ngã xuống thì Trấn An lại đỡ, vòng tay sang eo nó, hai ánh mắt nhìn nhau ngọt ngào vô cùng, diễn đạt đến nỗi người ngoài nhìn vào tưởng là hai đứa nó yêu nhau thật luôn ấy chứ không phải là trong truyện đâu.

Có người đã chứng kiến rồi đấy, dùng ánh mắt không thiện cảm mấy hướng về phía cặp đôi ''hờ'' kia, chân mày khẽ nheo lại rồi bước tới kéo nó đứng dậy.

-Sao thế, tụi tui đang tập mà?

Ấy chà, hắn là như thế đấy, khó hiểu vô cùng.

-Tập nhiêu đủ rồi, về thôi.

Hắn kéo nó đi ra khỏi lớp, nó chỉ mới tập khoảng 20 phút thôi, lâu quá sao? Haizz, nó hiểu tính hắn quá mà!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play