Chap mới đã có rồi đây! Đọc nào!

~~~Tối, ở biệt thự Chocolate~~~

Anna đang say giấc nồng ở trên giường thì có 1 giấc mơ:

Trong 1 căn nhà hoang, có 2 bé gái bị trói nằm dưới đất: 1 bé mặc đầm màu tím lợt tay ngắn khoảng 7 tuổi (Tg: mấy bạn cũng biết đó là ai mà phải không?), 1 bé mặc đầm trắng 2 dây khoảng 8 tuổi. Cả 2 đang lén lút cởi trói ra thì có 1 tốp người mặc đồ đen từ đầu đến đuôi bước vào. 1 người trong đám bước ra trước mặt 2 bé gái, đó là người phụ nữ khoảng 30 tuổi, lên tiếng:

_Ái chà chà, hay quá ha! Dám lén cởi trói ra cơ đấy! - Bả khoanh tay

_Hừ! - bé gái mặc đầm trắng

_Bắt chúng nó lại! - Bả ra lệnh cho đàn em

Đám đàn em nghe vậy liền đi tới giữ tay của Anna và bé gái kia lại. Cô la to:

_A! Thả tôi ra, thả tôi ra! - Anna vùng vẫy

_Mày còn dám la làng nữa hả - bả bóp cằm Anna

_Phập! - Anna cắn mạnh vào tay của tên đang giữ cô

_Á, cả gan thật, cắn tao luôn ha, rồi mày sẽ chết với tao - tên đó giận dữ

Bé gái mặc đầm trắng cảm thấy có mùi nguy hiểm quanh đây nên nói:

_Cẩn thận nha em!

_Dạ, chị đừng lo! - Anna

_Vậy thì... - tên đó rút cây súng trong người ra chỉa vào đầu Anna

_Coi chừng! - bé gái mặc đầm trắng hét lên

_Đoàng! - tiếng súng nổ vang trời

_Chị... chị ơi... chị... đừng... đừng... bỏ... em mà! - Anna nói trong tiếng nấc

_Chị... không sao... đâu - bé gái đó gặng cười

Tình hình hiện tại là bé gái đó đã kéo Anna ra khỏi người tên kia rồi đưa ra sau lưng mình. Lúc đó tên đó lỡ tay bóp còi súng nên đạn đã bắn vào người bé gái đó. Cô đỡ bé gái kia, trên chiếc đầm trắng đã loang lổ vết máu đỏ, trông thật là trái ngược. Anna khóc rất nhiều, từng giọt nước mắt rớt xuống khuôn mặt bé gái, bé gái đưa tay lên lau nước mắt cho cô.

_Chị ơi! - Anna la to

*Hết giấc mơ*

_Chị ơi! - Anna giật mình dậy

Anna bật hẳn người dậy, trán thì lấm tấm mồ hôi. Sandy và Sunny vội vàng mở cửa chạy vào ngồi kế bên cô, nói:

_Như! - Sandy, Sunny

_Mày có sao không? - Sandy

_Không có gì đâu - Anna

_Mày mơ thấy gì hả? - Sunny

_... Tao mơ thấy chị ấy! - Anna thở dài

2 đứa kia nghe xong thì trong lòng dâng lên cảm giác lo lắng và thương xót cho cô bạn thân của mình. Tự nhiên có 1 thắc mắc rằng tại sao đang yên đang lành lại mơ thấy cái đó chứ! Sunny và Sandy ôm Anna, nói:

_Không sao đâu, có tụi này rồi, đừng buồn nữa!

Anna cũng ôm lại, cũng nhờ có 2 đứa này mà cô thoải mái hơn nhiều. Vì bây giờ trời đã gần sáng rồi nên tụi nó sửa soạn đi học luôn. Do cô mệt nên cả đám vào căn tin ăn sáng đỡ.

Hình như hết chap hơi vô duyên thì phải nhưng mọi người thông cảm cho mình nha vì mình đang vô cùng buồn ngủ nhưng vẫn cố gắng viết nà. Có ai thương không? Vô cùng xin lỗi vì chap ngắn. Hãy đón xem chap 29 nhé!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play