Nếu như ai đọc được truyện này thì tác giả xin nói một số việc.
Khi đọc truyện bản có thể coi như đang đọc một cuốn nhật ký của bản thân, đừng có nói quá nhiều về tính cách của nhân vật.
Có thể câu truyện sẽ khiến bản cảm thấy nhạt nhẽo nhưng do bản thân mình mong muốn cuộc sống của mình trôi qua bình yên như thế.
Vì sao ư?!?
Cuộc sống chúng ta không có quá nhiều bất ngờ, hay nguy hiểm nếu có thì cũng mấy khi. Bất ngờ về bạn bè, gia đình, trong tình yêu. Nguy hiểm ư?!? Chắc về tai nạn, công việc, đôi lúc bạn bị kêu trả bài trên lớp, đôi lúc cướp giật. Còn lại làm gì có tình tiết gây cấn.
Hiện giờ khá nhiều chuyện được đẩy lên cao quá nên mình chỉ muốn viết về cuộc sống bình thường thôi.
Còn về tính cách!!!
Nhân vật "cô" chỉ là một cô gái 22,23 tuổi. Vẫn còn đang lưng chừng ở cái độ tuổi mơ mộng và chín chắn. Bạn có thể mong được gì ở một cái tuổi, vẫn đang bước chân nửa vời vào xã hội. Bản thân bạn đang đứng ở ngã ba của cuộc sống. Con đường của quá khứ, con đường mơ mộng và lối đi của người trưởng thành.
Một mặt chúng ta vẫn còn đang dựa vào gia đình như ở cái tuổi 18 thế nên sự trẻ con, tính lãng mạng vẫn còn trong đầu chúng ta là cả một thế giới của sự mơ màng, ta vẽ nên và xây dựng chúng.
Mặt khác chúng ta cũng được xem như tiếp xúc với xã hội, cũng có những thất bại nho nhỏ, sự bỏ cuộc của bản thân mọi thứ đánh vỡ dần sự trẻ con của chúng ta, nhưng người ta nói giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Không một ai chỉ mới thất bại lần đầu mà thay đổi toàn bộ suy nghĩ của bản thân.
Đúng có thể, có người tự tin nói rằng bạn đã thế, thay đổi chỉ sau một lần. Mình khuyên bạn nên nghĩ lại, biết đâu nó chỉ ngủ quên, để rồi bộc phát trong bất cứ tình huống khác.
Những thất bại đó là bước đầu tiên cho bạn chuyển qua trưởng thành, bạn thay đổi dần suy nghĩ, nhẹ nhàng lớn hơn, nó vẫn xen kẽ với sự mơ mộng của bạn. Bạn vẫn có hi vọng mơ màng với những lúc bản thân đặt tình huống trước khi bạn làm gì đó.
Hoạ may có ai nói chính họ hoàn toàn suy nghĩ khác với những người ở độ tuổi này, họ trưởng thành hơn nhiều thì mình xin trả lời luôn.
Có thể bạn khi sinh ra tính cách được định sẵn là lớn hơn tuổi của mình, người ta thường nói cha mẹ sinh con nhưng trời lại sinh tánh.
Đùa thế thôi
Có thể bạn được nuôi dưỡng trong môi trường của một người trưởng thành sớm. Hay cha mẹ bạn bạn dạy bạn phải tự lập sớm thì mọi suy nghĩ của bạn sẽ được thay đổi dần theo năm tháng đến độ tuổi này thì nó đã là cố định.
Nhưng ở Việt Nam chẳng có được mấy nhà như thế. Họ vẫn còn lo lắng cho con của mình dù chúng đã đủ tuổi để ra bước ra đời mà lập nghiệp.
Cuối cùng chân thành cảm ơn những ai đã nghe mình lảm nhảm.