Không thể cứ ở ngoài ngoại ô được, Tiến Phong phải chuyển nhà vào
thành phố để thuận lợi di chuyển, nhung không biết kiếm nhà ở đâu cả,
đành phải nhờ sự trợ giúp của anh chàng Hải Nhật đáng mến đang du học
bên Mỹ. Vừa gọi điện, chỉ mới nói câu muốn chuyển nhà vào thanh phố thì 5 phút sau đã có nhà để ở, hơn nữa là biệt thự hẳn hoi, hiệu suất làm
việc của anh chàng này cũng nhanh thật. Việc chuyển cũng thuận lợi, chỉ
trong một buổi sáng là đã xong rồi. Hai chị em nhà Lục cũng dai thật,
nhà thì bự, lầu thì nhiều mà cứ nhất quyết ở chung một phòng, bám nhau
như sam vậy, khiến những người khác bó tay. Cái tính bám như đỉa này, Hạ Như là nhiều nhất bởi tinh này có từ bé rồi. Đi học mà cứ bám nhau như
vậy thành ra chẳng có bạn bè nào chơi hết.
Sau khi dọn dẹp, căn nhà trong trang hoàng hơn, Hạ Như nhảy cẫng len vui mừng, vỗ tay bồm bộp, bảo:
- Hoan hô, nhà mới, nhà mới!
- Để em với Tiểu Như đi mua chút thức ăn, dù gì nhà cũng hết thức ăn rồi- Băng Tâm vừa khoác áo len vừa nói.
- Liệu có nguy hiểm không, hay để anh đi cùng em! - Tiến Phong lo lắng hỏi
- Ừ! Vậy cũng được!
Chiếc xe nhanh chóng mất hút, Hạ Như rất chán, đành rủ Tiến Trung đi cong
vien giải trí chơi cho khuây khoả, dù gì thì cũng rảnh rang.
Tiểu Xảo đang lau nhà thì Tiểu Yên đập vai rồi nói:
- Công nhận cậu cả và cô cả hợp nhau ghê!
- Tất nhiên! Hợp quá đi chứ!
..........................................
Trong siêu thị...
Một trai một gái bước vào siêu thị, tuy không phải là đẹp tuyệt vời nhưng
cũng đủ để khiến người khác ngoái nhìn. Bước đến gian hàng rau củ, Băng
Tâm hỏi:
- Anh muốn ăn gì tối nay?
- Ăn gì cũng được, miễn em nấu là thấy ngon rồi!
- Xí! Đồ nhỏ mọn! Chỉ giỏi nịnh thôi!
- Đâu? Anh khen thật mà, vợ anh nấu là ngon nhất!
- Em đã là vợ anh khi nào chứ!
- Trước sau gì thì cũng vậy thôi!
- Điều đó thì không chắc nha!
- Được rồi, anh không nói nữa, mình đi lựa tiếp đi!
Sau khi đã lựa chọn xong những món đồ cần thiết, họ đi tới quầy tính tiền.
Trong khi đang xếp hàng, Băng Tâm đụng trúng một người thì vội vàng xin
lỗi:
- A! Xin lỗi! Tôi bất cẩn quá!
Ngước len thì gặp trúng một người bạn cũ thời còn đi học, vội vui mừng reo lên:
- Nhóc Khoa?
- Bé Tâm!?
- Cậu ở đây sao? Tớ tưởng cậu ra nước ngoài định cư luôn rồi, mà sao vẫn ở đây?
- Tớ hoàn thành khoá học nên về đây để kế thừa tập đoàn luon!
- Ngày xưa cậu con nhóc con thế mà giờ đã to lớn thế này rồi à?
Tiến Phong đứng ngoài nhìn, vô cùng bực mình, đường đường là vợ chưa cưới
của mình mà ngang nhiên đi nói chuyện với một người đàn ong vui vẻ trước mặt mình thế này à? ( người ta chỉ là bạn cũ thoi mà ba!)
Tiến Phong vội tiến lên phía trước bắt tay với anh chàng tên Khoa đó.
- Chào anh!
- Anh là...
- Tôi là Trần Tiến Phong, là chồng của Băng Tâm, rất vui được gặp anh-
Tiến Phong giới thiệu, nhưng trong câu nói cũng Có một số ý khẳng định
chủ quyền cua mình
Một tia sét đánh ngang qua đầu Anh chàng ten Khoa đó!
- Chào anh!- Chàng trai ấy cố gượng cười mà nói
Giờ về, Băng Tâm liền bực bội nói:
- Chúng ta chưa lấy nhau, sao anh có thể là chồng em chứ!
- Dù sao thì sau này em cũng là Trần Phu Nhân thôi- Tiến Phong nhún vai