Đến đây thì cậu mang máng nhớ ra người đó rồi. Trong kí ức của cậu, Umh Hea Ri là cô nàng luôn ỷ mình là côn ông con cha nên luôn luôn lên mặt với bạn bè, đỏng đảnh, kiêu căng, điều quan trọng nhất là luôn đối đầu với Duẫn Nhi. Thế Huân nở một nụ cười xã giao:
- À, ra là cậu. Lâu rôi không gặp. Chúc mừng cậu.
- Hihi, cậu đừng khách sáo vậy. A mà cậu gặp Duẫn Nhi chưa? Cậu ấy cũng là thực tập sinh của NG đấy
- Nếu không còn việc gì thì tôi đi trước nhé. - Nói dứt lời Thế Huân liền vác ba lô lên đi thẳng ra ngoài mặc kệ người con gái kia gọi với theo với vẻ mặt rất khoog cam lòng.
Trong phòng tập chỉ còn lại mình Umh Hea Ri, đôi tay siết chặt lại đôi mắt căm ghét:
- Tôi không tin tôi không đánh bại được Lâm Duẫn Nhi.
Dứt lời cô cầm điện thoại lên tìm 1 cái tên sau đó bấm gọi; - Bố, người biểu diễn tiết mục trung tâm của lễ kỉ niệm chắc chắn phải thuộc về con.
Nghe xong câu trả lời ở đầu dây bên kia, cô ta liền dương lên một nụ ười khoái trá.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT