CHƯƠNG 11: BẮT ĐẦU HÀNH ĐỘNG
Sáng hôm nay, nó mang một phong cách hoàn toàn khác, tóc từ một màu đỏ nay đã được nhộm lại màu tím
phong lan cột cao với mái ngố ngang , áo sơ mi nửa ngoài,nửa trong,cà
vạt thắt lỏng kết hợp chiếc váy đồng phục cực ciute nhưng không kém phần cá tính,mang đôi boot cao gót, cổ thấp .Cổ đeo dây chuyền chữ thập, tay mang vòng handmade. Đứng trước gương,nó nhếch mép cười với bản thân
mình .Nó bước xuống
nhà ăn sáng Vy,Minh nhìn nó mà ngất ngây kể cả ả Linh cũng phải công
nhận nó đẹp.
“Sao nhìn dữ vậy, đổi phong cách chút thôi mà”_nó nói rồi mỉm cười thật tươi làm ai cũng thấy lạ
“Chị,chị…thay đổi thật rồi”_Vy nói lắp
“Ừ này sao cô lạ quá”_Minh cũng bất ngờ không kém
“Lạ gì đâu, muốn trở về là chính mình thôi mà, ăn lẹ đi rồi đi học”_nó nháy mắt.
“À chị này, nay em không đi học em và Minh sẽ đi chơi biển”_Vy nói tiếp
“Vậy hả,,, anh Minh cho em đi với, em mới về VN cũng chưa đi nhiều nơi”_ả
Linh nảy giờ im thin thít nghe Minh nói thế thì lên tiếng
“Cô định làm con kì đà à”_nó hỏi giọng không vui
“À, không sao, Vy em có thể cho Linh đi cùng chứ”_Minh hỏi.Vy hơi buồn nhưng vẫn dối lòng
‘Ừ, vậy cũng được càng nhiều người càng vui”
“Cẩn thận vào”_Nó ăn xong đứng lên nói với Vy rồi đi luôn
Trước cổng trường Hell vẫn rôn rả như xưa, Khang và ả Mai vẫn đang bị mắt kẹt trong đám đông thì từ xa có một chiếc mô tô chạy với tốc độ cực nhanh
về phía hắn,ai cũng hoảng hốt lui sang một bên khi chiếc xe gần đụng hắn thì KÉT ,tiếng phanh gấp, cô gái trên xe bước xuống làm mọi người kinh
ngạc, ngay cả hắn (chắc biết ai ròi)
“Hello anh yêu, ngày mới tốt lành”_ nó nháy mắt với hắn làm đám nam sinh gân đó máu mũi chảy gong gòng ( +_+ )
hắn thỉ thầm vào tai nó. Vừa nói xong thì nó đã nhón chân lên hun chụt vào má hắn,thì thầm lại . Tự nhiên hắn thấy hạnh phúc tràn đầy trong tim dù biết nó chỉ
là nụ hôn không thật .. Ả Mai nảy giờ thấy hắn với nó cứ thì thầm to
nhỏ, nó còn nhón chân lên hôn má hắn mà hắn không phản kháng gì, làm ả
tức điên, ả quay qua chỗ nó và hắn,đẩy mạnh nó ra,,, “CHÁT” tiếng tát
chói tay vang lên,
“Con chó này tao cấm mày lại gần anh Khang của tao”_ả Mai
“Anh Khang là của cô khi nào, chúng tôi đang quen nhau, anh ấy không hề yêu
cô, chỉ xem cô là em gái thôi”, “Anh này giờ có em rồi chia tay nó đi”
_nó nói rồi quay sang nhìn hắn bằng ánh mắt long lanh làm hắn ấp úng
“Chia chia cái big gì, cô mới không xứng đáng với anh ấy cái đồ mồ côi mẹ,cái thứ con nuôi “ả mai tuôn một tràn làm hắn nhìn ả trân trân, nó thấy hắn như vậy cũng rưng rưng nước mắt
“Ừ thì tôi không có mẹ nhưng tôi sống biết cách tự bảo vệ mình chứ không ăn bám như cô”_nó
“Mày,mày,…” ả định đưa tay lên tát nó thì tay hắn ngăn lại, hắn quát
‘Em quá đáng lắm rồi đó”. Rồi hắn bế nó lên đi một mạch lên lớp học đâu ai biết được nằm trog lòng hắn nó đang nhếc môi cười.
“Đừng lên lớp, tôi muốn yên tĩnh một chút, lên sân thượng đi”_nó nói hắn cũng làm theo bế nó lên sân thượng.Đến sân thượng hắn thả nó xuống, nó bước
đến lang cang giang hai tay ra hóng gió, tóc nó phất phơ bay bỗng nhìn
cứ như một thiên thần đang hòa vào làn gió mát. một ý nghĩ thoáng qua trong hắn, hắn lắc
mạnh đầu :
“Anh biết lúc đó tôi diễn kịch đúng không”_nó lên tiếng phá đi không gian yên tĩnh..
“Ý cô là sao”_hắn
“Hãy nói thật đi, anh biết tôi khóc là do diễn kịch đúng không?”_nó hét lên
“Ừ”_hắn trả lời đơn giản
“Tại sao lại đến bên tôi, khi thừa biết tôi đã dựng lên vở kịch”_nó
“Vì cô chưa bao giờ diễn tốt vai của mình cả , tôi cũng không muốn cứ bị
bám đuôi theo”_hắn nói bằng giọng trầm trầm ( lúc trước hắn thương ả như em gái nhưng dạo này ả giở nhiều trò quá làm hắn mất lòng tin…)
“Một công đôi chuyện nhỉ!”_nó
“Anh có biết không, tôi đã luôn hận thù gia đình của nó vì chính con đàn bà đó đã hại chết mẹ tôi”_nó kể giọng buồn buồn
“Không phải mẹ cô đã hại mẹ cô ấy à??’_hắn ngạc nhiên
“Nó kể vậy mà anh tin à.Mọi chuyện bắt đầu từ một ngày mưa, hôm đó………..,
tôi đã nói tôi hận họ,……..và tôi được ba Vy nhận nuôi, ông đã cho tôi
một ngày hôm nay. À mà nực cười nhỉ! Sao tôi lại kể với anh. Hức ”_nó đã nấc lên trong vô vọng và đôi má có vài giọt nước trong suốt rơi
xuống.Nghe nó kể xong hắn cũng tự thấy hối hận vì những lời lớn tiếng
của mình lúc đầu
“Hãy dựa vào vai tôi khóc đi, sẽ làm cô cảm thấy dễ chịu hơn”_hắn nói tay ép đầu nó vào vai mình
“Thương hại tôi đấy à, tôi không yếu đuối đâu.”_nó cười thật dịu dàng làm hắn sao xuyến (cười thật í)
“Ừ thì không yếu đuối giờ khóc đi”_hắn nói. Thế là nó dựa vào vai hắn, nó
khóc rất nhiều, ướt cả một khoảng ao sơ mi hắn. hắn vẫn chỉ ngồi im đó
tự nói với mình .Khóc xong nó dựa vào hắn ngủ ngon lành,
nhìn cưng hết sức
(Còn ngoài biển của couple kia thì
sao ta,Mon đã định cho couple ấy có một cái kết buồn,mà hoang man quá ,
cmt cho Mon í kiến đi )
Thứ sáu hoặc thứ bảy mới có chap mới ôn bài KT nên kong6 có thời gian :*
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT