-Ha ha ha … Mình độc thoại trông ngốc nghếch thật …. Tạm biệt, mình sẽ tới thăm cậu sau !
Nó đi đến chỗ làm, đưa đơn xin nghỉ việc đến cho chị trưởng phòng. Chị trưởng phòng chỉ hỏi thăm dăm ba câu, tránh động đến Ánh Khiết .
-Chị Phương, Ánh Khiết có nhận được huy chương hay không ?
-Có !
-Cậu ấy thực sự rất ngu ngốc !
Chị Phương biết rõ tình cảm của Ánh Khiết và nó. Nhưng Ánh Khiết thật sự cực kì ngu ngốc , tình yêu đó đâu đáng để cô theo đuổi !
Nó ra về, tâm trạng có chút xuống thấp. Vừa ra khỏi thì gặp ngay Phong Đằng hối hả làm việc.
-Anh Đằng, anh Đằng ….
-Lệ Dĩnh, anh có chuyện gấp không thể chơi với em đâu ! Lần sau an chơi với em a ~
Phong Đằng đi luôn chưa kịp cho nó phản bác. Nó hậm hực đi đến công ty Đại Vỹ. Đứng trước của công ty Đại Vỹ, nó thở dài.
-Cô tìm ai ? _ Cô tiếp tân nghiêm túc hỏi
-Tôi tìm Đại Vỹ !
-Cô có hẹn trước ?
-Cứ gọi điện nói cô gái tên Lệ Dĩnh đến tìm !
Cô tiếp tân làm theo lời nó thì chưa đến 2 phút, một chàng trai đeo kính bước đến gần, ai gần đó đều kêu một tiếng chủ tịch, hai tiếng chủ tịch.
-Lệ Dĩnh, em đến đây làm gì ?
-Em không biết anh lại cực nhọc như vậy !
-Em biết thì bây giờ đi về đi !
-Anh … Anh đuổi em ? _ Nó giả vờ khóc
-Anh không có, hay là để bao giờ xong rồi thì anh sẽ dẫn em đi chơi a ~
Nó chả thèm nghe, đi luôn. Mọi người thì giật mình, cô gái này cá tính à nha. Chủ tịch như vậy còn tỏ ra giận dỗi ?
Nó đi hết công ty nọ đến công ty kia thì mấy chàng trai đều từ chối vì bọn họ bận việc. Nó hậm hực đi về thì gặp ba mẹ.
-Ba mẹ sao lại ở nhà vậy ?
-Định về thăm con nhưng chốc nữa lại đi du lịch Châu Âu, con có đi không ?
Mấy tên kia không chơi với nó thì nó cũng đi chơi luôn. He he he ….
oOo
Sau hai hôm làm việc cật lực, Đại Vỹ, Vương Tử, Từ Vũ, Phong Đằng, Vũ Phong và Khánh Thiên cầm quà và hoa đến trước cửa nhà riêng của nó. Sáu tên mãi mới thu xếp được công việc vậy mà trong nhà không hề có bất cứ người nào.
Trong nhà có một tờ giấy ghi chú :
“ Em đi du lịch Châu Âu với ba mẹ. Các anh nếu đọc được tờ giấy này thì em đã đi rồi. Bởi vì các anh khồng hề để ý đến em, nếu có lần sau đừng hòng các anh có thể nhìn được mặt em ! Và thời gian đi là chưa được biết đến ! Ha ha ha …”