TYT
Danh sách
Truyện Team Dịch TYT
Truyện Mới Đăng
Truyện Mới Cập Nhật
Truyện Full - Hoàn
Truyện Thịnh Hành
Truyện Đánh Giá Hay
Truyện Yêu Thích
Truyện Xem Nhiều
Thể loại
Ngôn Tình
Ngược
Đam Mỹ
Hài Hước
Điền Văn
Sảng Văn
Xuyên Không
Xuyên Nhanh
Truyện Teen
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Cung Đấu
Cổ Đại
Trọng Sinh
Quan Trường
Đô Thị
Hiện Đại
Niên Đại
Mạt Thế
Dị Năng
Bách Hợp
Nữ Cường
Nữ Phụ
Sắc
Sủng
Huyền Huyễn
Khoa Huyễn
Hệ Thống
Showbiz
Vô Hạn Lưu
Vườn Trường
Thanh Mai Trúc Mã
Hào Môn Thế Gia
Mỹ Thực
1v1
HE
ABO
Zhihu
Gia Đấu
Võng Du
Thám Hiểm
Trinh Thám
Quân Sự
Lịch Sử
Phương Tây
Tiểu Thuyết
Việt Nam
Đoản Văn
Khác
TYT
iOS
Android
Đăng truyện
Tìm
Nền
Sáng
Tối
Tự Động
Đăng Nhập
TYT
Tôi Thích Mưa ... Vậy Thì Đã Sao?
Chương 16
Tôi Thích Mưa ... Vậy Thì Đã Sao?
Chương 15: Ở cùng nhau sao?
...
Cài Đặt
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
Những tia nắng ấm áp của mặt trời nhẹ nhàng sưởi ấm mọi vật.
Trên những cành cây, những chú chim đua nhau cất tiếng hót vang
chào ngày mới tạo thành những bản nhạc khá là độc đáo và thú vị
tuy không theo một trình tự nào cả. Gió mát khẽ lùa vào ô cửa
sổ tại một căn hộ nhỏ ở chung cư khiến cho tấm rèm riđô bay bay trước
gió, uốn lượn như những gợn sóng vỗ rì rào ngoài biển khơi. Trong
căn phòng nhỏ đó, một người con gái đang chìm trong giấc ngủ say
bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc. Cô dụi dụi vào mắt mình hai, ba
lần rồi nhìn xung quanh căn phòng quen thuộc. Giấc mơ kì lạ vừa
nãy khiến cho cô không khỏi băn khoăn suy nghĩ về chàng trai kì lạ đó. Cô nhẹ nhàng bước
xuống giường, thay đồ rồi mở cửa phòng bước ra.
" Sao mình lại nằm ngủ ở trong phòng nhỉ?" - Cô gái đó thầm nghĩ.
Từ đâu một mùi thơm lan tỏa khắp căn phòng, cô nhẹ nhàng đi tới
căn bếp nhỏ không khỏi thắc mắc vì ngoài mình ra còn ai khác trong
cái căn hộ hiu quạnh này.
Cạch.
Cánh cửa bếp từ từ mở ra. Một chàng trai đeo tạp dề đang chật
vật nấu ăn, mồ hôi chảy xuống hai thái dương của người con trai đó.
- Anh...làm gì trong nhà tôi vậy? - Người con gái lên tiếng, khuôn mặt
đột nhiên tối sầm lại.
Không để ý gì tới thái độ của người con gái, chàng trai vẫn thản nhiên
như thường lấy chiếc bát sứ múc cháo ra rồi đặt lên chiếc bàn ăn.
- Ăn đi! - Chàng trai ra lệnh.
Cô gái hết nhìn người con trai rồi lại nhìn bát cháo đang bốc hơi nghi
ngút, nuốt nước bọt đánh "ực" một cái, người con gái nói.
- Dương Tiễn anh uống nhầm thuốc à! Hơn nữa sao lại vào được nhà tôi!
Mời anh ra cho!
- Diệp Ẩn! Ăn đi! - Dương Tiễn vừa nói vừa quay người lại tháo chiếc
tạp dề xuống.
Diệp Ẩn tròn xoe mắt nhìn Dương Tiễn, nó rụt rè ăn.
- Sao...sao có thể ngon tới như vậy?!?! - Diệp Ẩn nói rồi ra sức ăn chẳng
mấy chốc bát cháo đã hết sạch.
Dương Tiễn nhìn Diệp Ẩn khẽ cười nhan hiểm.
- Cười cái gì mà cười! Tôi ăn rồi! Mời anh ra cho dù sao cũng cảm
ơn vì bát cháo!
- Tôi cũng nên cho cô biết rồi!- Dương Tiễn nói rồi rút tờ giấy từ trong
áo ra đưa ra trước mắt Diệp Ẩn - Chi phí thực phẩm mà tôi đã nấu
cho cô ăn! Mời cô trả! À quên cái nhà này tôi đã mua rồi! Giờ tôi
mới là chủ của nó!
- Cái gì? - Diệp Ẩn kêu lên, nó run run xem tờ giấy thì phát hoảng vì
số tiền quá lớn làm sao nó có thể trả được. Hơn nữa căn nhà này
bây giờ đã là của Dương Tiễn nó lúc này chỉ là người vô gia cư mà
thôi.
- Anh troll tôi à? - Nó nói rồi lườm Dương Tiễn một cách ghê rợn.
Dương Tiễn đắc thắc, anh nhìn nó rồi nở nụ cười vô cùng nhan hiểm.
- Nếu cô muốn trả tiền cho tôi cũng không phải là không có cách! Chỉ là... -
Dương Tiễn cố ý kéo dài - Cô sẽ phải làm người hầu của tôi!
" Haiz...đành chấp nhận vậy chỉ còn cách đó để trả nợ thôi"
Diệp Ẩn thầm nghĩ, nó miễn cưỡng kí vào giấy cam kết nhưng cũng không
quên tặng lại cho Tiểu Tiễn một nụ cười bí hiểm.
Dương Tiễn cầm tờ giấy đó lên rồi đi một mạch vào căn phòng bên cạnh, đóng
cửa lại không quên nói vọng ra.
- Thay đồ rồi đi học! Cô hầu ngốc!
Diệp Ẩn nhìn theo cái dáng đắc thắng của Dương Tiễn, nó miễn cưỡng
thay đồ rồi len lén chạy một mạch xuống dưới đường. Một phần là
vì nó không muốn đi chung với hắn, một phần là nó vẫn còn cảm thấy
buồn vì chuyện của Thể Điệp nên nó muốn yên tĩnh một mình.
Kết quả hình ảnh cho anime học sinh lanh lung
Đang miên man suy nghĩ đâu đây, chợt nó giật mình bởi tiếng nói
phía sau lưng mình vang lên.
- Cô định đi mà không có tôi à?
(Oh oh mọi người nhớ kĩ câu nói này của Dương Tiễn nhé ^^)
Diệp Ẩn quay lại nhìn một cách bình thản.
- Anh nhà giàu chẳng phải đi xe đến trường sao? Đi bộ làm gì?
- Không! Tôi không thích đi xe nữa! Từ bây giờ cô đi học phải đi
chung với tôi!
Vừa nói, Dương Tiễn từ từ tiến tới bên cạnh Diệp Ẩn gõ nhẹ vào đầu nó.
- Nhớ chưa? Hầu gái?
Diệp Ẩn hậm hực, nó phát bực bởi những cái cử chỉ lạ lùng của
Dương Tiễn. Cái chàng trai lạnh lùng vô cảm lúc trước giờ đã đi
đâu rồi?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
Cài Đặt
Nền
Chọn Nền
Sáng
Tối
Tự Động
Loại Chữ
Arial
Bookerly
Courier New
Georgia
Roboto
Palatino
Tahoma
Times New Roman
Verdana
Kích Thước Chữ
70%
80%
90%
100%
110%
120%
130%
140%
150%
200%
250%
300%
400%
Chiều Cao Dòng
100%
110%
120%
130%
140%
150%
160%
170%
180%
190%
200%
250%
300%
400%