Reeng....reeng.....( tiếng chuông giờ ra về ).- Nè đi về thôi...!!___Hải Anh.
- Ừ...đi thôi.__My.
My và Hải Anh đi được chừng khoảng 10 bước thì Bảo tiến lại nói nhỏ với Hải Anh :
- Nè cái vụ cá cược đó, tao giao là chỉ được tỏ tình đúng 1 lần thôi nhé. Mày mà chơi bẩn thì sẽ không yên với ông đâu nhá...!!___Bảo nói.
- Chỉ được 1 lần thôi à ?...__Hải Anh.
- Sao...mày chịu không ?
- Quân tử nhất ngôn...thích thì chiều thôi...! Nhưng nếu chỉ được tỏ tình 1 lần vậy tao rút thời hạn lại là thứ 2 nhá...!___Hải Anh.
- Được thôi...__Bảo.
Thấy 2 ông tướng này đang xì xầm điều gì đó rất mờ ám nên My lên tiếng :
- Hai ông kia...bộ đang nói xấu gì bà đấy à ?
- À...ờ...không có gì...thôi về mau !!___Hải Anh.
- Có thật là không có gì không ?___My vẫn cố hỏi thử.
- Không có gì thật mà...thôi 2 người về đi..!!__Bảo.
- Nếu không có gì thì thôi tôi về nhá...!___My.
- Ừ bái bai nha...___Bảo.
My vừa xoay qua thì không thấy Hải Anh đâu nửa. Nhìn xa xa thì thấy cậu ta đã đi trước My rất xa rồi...
…………………………………………………
- Hờ hờ....cái cậu này...làm gì mà đi lẹ quá vậy...làm cho tôi phải dốc
công chạy theo cậu...hờ hờ....__My vừa thở hổn hển vừa nói.
- Ai biểu...cũng tại cô thôi...người ta đã nói là không có chuyện gì mà
vẫn cứ đứng đó truy xét rồi bây giờ về đây than vãn với tôi à...?___Hải
Anh.
- Ai biểu các cậu cứ xì xầm to nhỏ trước mặt tôi chi.
Thấy chướng mắt quá nên mới hỏi thôi....HỨ...__My giận quay mặt đi chạy
thẳng lên phòng.
Hải Anh thấy My có một biểu cảm hết sức là đáng yêu nên cũng bật cười một cái rồi cũng quay đi về phòng của mình....
==============================
Sáng hôm sau....
Ở dưới bếp. Một người thì đang chăm chú ăn bửa ăn sáng của mình còn một
người thì cứ gật lên gật xuống...thật ra là đêm qua, My đã thức đến tận
khuya chỉ vì việc là suy nghĩ...My suy nghĩ xem là việc My đi làm có nên nói với Hải Anh hay không, lúc thì nghĩ là không nói sẽ tốt hơn còn lúc thì nghĩ là nên nói để nhiều khi có chuyện gì trong công việc thì sẽ
nhờ Hải Anh tư vấn,giúp đỡ...My cứ trằn trọc cả đêm chỉ vì lí do đó và
cuối cùng, My rút ra kết luận là không nói sẽ tốt hơn....
- Này, bộ đêm qua cô ngủ không được à mà bây giờ tôi thấy hai con mắt của cô như mắt gấu trúc vậy...?__Hải Anh hỏi.
- À...tại đêm qua tôi phải thức để làm mấy bài tập nên giờ mới như vậy..__My biện lí do để Hải Anh không nghi ngờ.
- Chà...tôi không ngờ cô cũng siêng đến vậy đấy..__Hải Anh.
My chỉ cười nhẹ một cái coi như là trả lời cho câu nói của Hải Anh và tiếp tục ăn tiếp phần ăn của mình.
- À...tôi định nói với cậu là trưa nay tôi sẽ không ăn trưa ở nhà nên cậu cứ ăn đi, đừng chờ tôi...__My.
- Sao vậy...bộ cô đi đâu à ?__Hải Anh.
- À...tôi có hẹn với...__My sựt nhớ lại là nếu mà nói ra là hẹn với Kiệt
thì chắc chắn là Hải Anh sẽ không cho My đi vì vốn dĩ là, Hải Anh đã
không ưa gì Kiệt rồi...
- Hẹn với ai.....?__Hải Anh.
Câu hỏi của Hải Anh đã kéo My ra khỏi dòng suy nghĩ của mình. My sợ sẽ bị lộ nên đã biện lí do để nói dối Hải Anh :
- Tôi hẹn với Nhi. Trưa nay, tôi với Nhi sẽ đi ăn trưa và đi mua sắm nên cậu cứ ăn trưa ở nhà đi nhá...!___My.
- Ừ....đi về sớm đấy...!___Hải Anh.
- Tôi biết rồi...!
------------------------------------------
Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua....Và cuối cùng, kim đồng hồ cũng đã điểm 1
giờ. My vôi vàng lấy ít phấn phết nhẹ lên đôi mắt để che đi vết thâm rồi đi xuống nhà bắt taxi đi đến chổ đã hẹn...
- Cô tới lâu chưa...?___Kiệt từ xa tiến lại nói.
- Tôi cũng mới tới thôi...!__My.
- Vậy bây giờ cô quyết định là sẽ làm phục vụ phải không?__Kiệt.
- Ừ.__My.
- Vậy cô thấy quán này sao? Được không ?__Kiệt.
- Cậu hỏi vậy là sao ?__My thắc mắc.
- Thì đây là quán mà cô sẽ làm mà __Kiệt.
- Vậy à...tôi đâu biết.__My.
- Vậy cô đi theo tôi. Tôi dẫn cô đi gặp chủ quán !__Kiệt.
- Ừ.
Nói xong, My đi theo Kiệt đến một căn phòng ở gần cuối quán. Vào bên trong, My gặp một chàng trai nhìn cũng cỡ 20 tuổi. My ngạc nhiên không hiểu
sao chủ quán lại là 1 người trẻ đến vậy.
- Giới thiệu với anh. Đây là Võ Yến My, bạn của em.___Kiệt nói với cậu chủ quán.
- Chào em !___Cậu chủ quán.
- Giới thiệu với cô, đây là anh Dương. Là chủ của quán này và cũng là anh họ của tôi.__Kiệt nói với My.
- Dạ, em chào anh ạ...!___My.
- Bạn của em muốn xin làm phục vụ ở đây ngoài giờ học. Nếu có gì, anh giúp đỡ bạn ấy nhé !__Kiệt.
- Ừ...nếu là bạn của em thì anh sẽ nhận mà. Vậy ngày mai, em có thể đến đây làm sau giờ học em nhé.__Dương nói với My.
- Dạ. Em cảm ơn anh...Mong anh giúp đỡ..!!__My cười tươi đáp lại.
- Vậy là được rồi ha. Cô có thể về trước,tôi ở đây có vài chuyện muốn nói với anh tôi...__Kiệt.
- Ừ...vậy tôi về nhé..!__My.
My vừa xoay mặt đi thì Kiệt lại nở một nụ cười hết sức gian ác. Khi My đã
đi ra khỏi phòng thì ở trong này, Kiệt và Dương đang nói gì đó với nhau.
- Chà chà....cô gái này dễ thương đấy. Cảm ơn em đã đem đến cho anh 1 cô gái dễ thương này !__Dương.
- Vậy những việc còn lại, em nhờ anh hết đấy nha !__Kiệt cười gian nói.
- Em yên tâm. Anh sẽ “chăm sóc” tốt cho cô gái đó.___Dương.
- Ừ...bây giờ anh rảnh không. Đi làm vài lon nha...!__Kiệt.
- Ok....___Dương.
========================
Haizz....Kiệt đúng là một người độc ác mà. Chỉ tội cho My, My đã bị sa vào một cái
bẫy mà chính My vẫn không hay biết. Do đường bị kẹt xe nên lúc My về đến nhà thì trời cũng đã tối.
- Sao cô về trễ vậy ?__Hải Anh.
- À.. ừm...đáng lẽ ra là tôi và Nhi về sớm lắm nhưng lúc chúng tôi chuẩn
bị về thì tình cờ gặp lại mấy người bạn cũ nên tụi tôi rủ nhau đi chơi
nên tôi mới về trễ...__My.
- Mà cô nói là đi shopping mà. Sao tôi không thấy cô mua gì hết vậy ?__Hải Anh.
- À...do là hôm nay tôi không thấy có gì ưng ý nên tôi không mua.__My.
- Ra là vậy...À mà nè, tôi...tôi...có chuyện muốn nói...với cô__Hải Anh
đang chuẩn bị thực hiện điều mà Hải Anh đã cá cược với Bảo đó là...Tỏ
tình.
- Chuyện gì...?__My.
- Thật....thật ra...từ lâu..tôi đã...rất...__Hải Anh ấp úng.
- Nè....xin lỗi nha...có gì ngày mai nói được không ? Bây giờ tôi buồn
ngủ quá do đêm qua thức khuya á...Nên giờ tôi đi ngủ nha...!!___Nói xong My ngoảnh mặt chạy lên phòng để lại Hải Anh dưới này phải đơ mặt ra
vì....kế hoach đã thất bại.
Trong khi đó ở một quán cà phê nọ....Cũng có một cặp đôi đang định...tỏ tình. Đó không ai khác là Nhi và Bảo.
- Nè, cậu hẹn tôi ra đây làm gì thế ?___Nhi hỏi.
- À...tôi...có chuyện muốn nói với cô...___Bảo.
- Chuyện...gì ?__Nhi.
- À...thật ra là....tôi....tôi...đã...rất...__Bảo chưa kịp nói hết câu thì...
“Giá như anh chẳng thuộc về ai, thì tình cảm đôi ta đâu là sai....“. Tiếng
nhạc chuông của điện thoại Nhi vang lên phá tan bầu không khí hồi hộp
này...
- Dạ, con nghe...___Nhi.
- Nhi à. Con mau về nhà đi, mẹ có chuyện muốn nhờ con đây này !___Mẹ Nhi, người ở đầu dây bên kia.
-Dạ con biết rồi...___Nhi nói xong tắt máy rồi xoay qua nói với Bảo.
- Xin lỗi cậu nha...Mẹ tôi mới điện bảo tôi phải về lẹ. Nếu có chuyện gì
thì để bửa khác nói nhé...Tôi về nha...!!___Nhi nói xong ngoảnh mặt đi
luôn để lại Bảo một mình với ly cà phê chưa kịp uống được miếng nào thì
Nhi đã đi mất rồi. Bảo có chút thất vọng vì kế hoạch của cậu cũng
đã....Thất bại.
Haha....vậy là kế hoạch cua gái của 2 ông tướng này đã không đâu vô đâu rồi. Buồn ghê ta....!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT